Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chương 317:

Chương 317:Chương 317:
Tình huống này cũng giống với Vương Linh Nhi và Chu Nguyên, sau khi kết hôn mới đi cùng nhau.
Khi phụ nữ ở Thục Châu trở thành quan chức, không ít người đều vào làm việc trong các xưởng chế tác để kiếm tiền nuôi sống bản thân, địa vị của phụ nữ đang dần dần được nâng cao, nhưng phong tục của xã hội vẫn chưa thể ngay lập tức chấp nhận việc này.
Triệu Hi nghĩ tới thánh chỉ nạp phi nàng thấy trên đường, đành phải gật đầu.
Triệu Chí Dân và Vương Tuyết Cầm không mấy ngạc nhiên, ngược lại còn khá hài lòng với Tiêu Thính Vân.
Thành thật mà nói, vị công tử trẻ tuổi đến từ triều Thiên Khải khiến hai vợ chồng bọn họ có chút lo lắng, nhưng dù sao họ và Tiểu Tiêu cũng cùng nhau chung sống dưới một mái nhà được hai ba năm rồi, hắn lại từng có giao tình với con trai thứ nên bọn họ rất yên tâm.
Nếu khuê nữ thật sự xuất giá, bọn họ vẫn có thể sống cùng nhau vui vẻ ở biệt thự cơ mà.
Vương Tuyết Cần nhìn Tiêu Thính Vân, cảm thấy càng nhìn hắn càng hài lòng, hắn quả thực là sự lựa chọn hoàn hảo, bà cười toe toét nói: "Trước kia cứu con quả là không sai, không ngờ lại cứu mạng được con rể nhà mình.”
Lúc trước bọn họ đi theo Hổ Tử lên núi cõng Tiêu Thính Vân dầm mưa sốt cao trở về, ai có thể ngờ rằng chàng trai trẻ không biết có thể sống sót nổi không lại có thể trở thành con rể của mình?
Triệu Húc trở lại, hắn đang thay giày ở cửa, nghe Vương Tuyết Cầm nói thì lạnh lùng phản bác: "Thế này khác nào dẫn sói vào nhà đâu."
Triệu Chí Dân mắng: "Cẩu độc thân thì ngậm miệng vào!"
Triệu Húc: "..."
Triệu Ngôn hôm nay được về sớm lại vô tình nghe được lời này, hắn nuốt mấy lời định nói xuống, cố gắng làm giảm cảm giác tồn tại của bản thân.
Được rồi, hai vợ chồng Triệu Chí Dân và Vương Tuyết Cam cũng giống như những bậc cha mẹ bình thường khác, họ cũng lo lắng về hôn nhân của con mình, không ngờ cô con gái út lại lấy chồng trước, còn hai anh trai vẫn độc thân.
Vương Tuyết Cầm không thể không nghĩ đến việc tổ chức một buổi xem mắt thử xem thế nào.
Triệu Ngôn và Triệu Húc thấy có gì đó không ổn nên nhanh chóng viện cớ để trở về phòng.
Khi tin tức về việc đính hôn của Triệu Hi và Tiêu Thính Vân được truyền ra ngoài, cả Thục Châu nhất thời chấn động một phen, vô số công tử tiểu thư ai oán buồn rầu.
Vất vả lắm mới kết thân được với tiên nhân, hà cớ gì lại thành ra như vậy?
Người buồn nhất không phải là các tiểu thư mà là các công tử, ít ra các tiểu thư vẫn còn hai mục tiêu là Triệu Ngôn và Triệu Húc.
Chỉ tiếc là người ngoài không được phép đến gân doanh trại quân sự chính, vì viện y học có rất nhiều loại thần dược có thể cứu sống người khác nên đến cả bệnh nhân cũng không được phép vào. Bọn họ hoàn toàn không thể gặp được tân lang tân nương, chỉ có thể mong chờ xem có tổ chức đại lễ mừng không thì may ra mới gặp được.
"Sao điểm tích lũy của nhà chúng ta thấp vậy?" Triệu Húc hỏi trong lúc ăn cơm tối.
Hiện giờ cả Thục Châu coi như thuộc về bọn họ rồi, vân Châu cũng nằm trong tầm kiểm soát, chưa kể trước đó vài ngày sau khi ba quận phía bắc của Kinh Châu bị chiếm đóng, mấy chục vạn dân chúng ngoài kia cũng cung cấp bao nhiêu điểm tích lũy rồi.
Gia đình họ hiện tại có rất nhiều điểm, luôn trong trạng thái tăng chứ không giảm.
Vừa rồi Triệu Húc nhìn điểm tích lũy, phát hiện ra bị thiếu mấy vạn.
Triệu Hi mải ăn cánh gà không ngẩng đầu lên: 'Muội đã mở khóa thêm rạp chiếu phim tư nhân, dù sao chúng ta cũng có rất nhiều điểm mà, để đó cũng vô dụng."
Vô dụng cái khỉ gió? Rõ ràng là hai người này muốn cùng nhau xem phim, theo đuổi lối yêu đương thời hiện đại.
Nếu thừa điểm thì sao không mở khóa sân bay đi, bay lên trời không phải thú vị hơn sao.
Triệu Húc đang định cười nhạo Triệu Hi lại nhìn thấy ánh mắt cảnh cáo của Vương Tuyết Cầm, hắn tự giác ngậm miệng tập trung ăn cơm.
Vương Tuyết Cần còn nhắc nhở: "A Húc, đừng quên tối nay tới phiên con rửa chén"
Bạn cần đăng nhập để bình luận