Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chuong 201:
Thương nhân kia bị hỏi đến sửng sốt, môi ngập ngừng: "Đương nhiên là tìm quý nhân để bán rồi."
Thương nhân bên cạnh cũng là mơ hồ, không đúng, như vậy chẳng lẽ giống như bán cải trắng, bày ở trên đường cái buôn bán sao?
Triệu Hi tỏ ra đau đớn: "Các ngươi là thương nhân đó, thương nhân khôn khéo nhất đó! Tạo thời cơ có hiểu hay không? Tổ chức hội đấu giá a! Ai ra giá cao thì có được." Những thế gia đệ tử trong kinh thành kia, ai mà không tâm cao khí ngạo? Đấu giá trước mắt bao người, nhất định sẽ có thế gia đệ tử một mực đấu giá, hội đấu giá cực kỳ thích hợp bọn họ!
Triệu Hi nói xong một đám thương nhân sửng sốt, lại dân dần có chút hiểu ra.
Hội đấu giá... Đây hình như là một ý kiến hay, nếu có thể đấu được cái giá trên trời, phát tài to a.
Trước khi chế phẩm thủy tỉnh phổ cập triều Thiên Khải, ít nhất lưu ly có thể bán được giá tốt trong vòng 5 năm, đặc biệt là 1 2 năm đầu này tuyệt đối là một món lời kếch sù.
Những thương nhân này vô cùng khôn khéo, sau khi tham quan xong xưởng lưu ly, không nói hai lời liền bắt đầu đặt mua lưu ly trong xưởng, có vài thương nhân đem hai phần ba khế đất ruộng nhà mình cầm đi thế chấp, chỉ vì có tiền đặt mua lưu ly.
Rất nhanh, tiền đặt cọc của lưu ly đã được rót vào trong kho, túi tiền của Lưu Nghĩa sắp phải thấy đáy lại phình lên.
Có tiền thì dễ làm việc, chỉ cần có tiền các hạng công việc trong quận Đào Nguyên đều có thể an bài hết thảy.
Hiện giờ quận Đào Nguyên đang phát triển, các ngành các nghề đều rất cần nhân tài.
Quận Đào Nguyên nhằm vào nhân tài. Tổng cộng có hai phương án: một, thu nạp nhân tài toàn quận, để cho bọn họ tới cống hiến. Hai, xây dựng giáo dục, để cho những hài đồng, thiếu niên kia trở thành trụ cột tài năng có thể dùng trong tương lai."
Có tiền, những thứ này mới có thể thực hiện từng bước.
Trân Hành vô cùng tôn sùng chế độ khoa cử mà Triệu Hi đưa ra trước đó, sau khi đọc qua bản chế độ khoa cử hoàn chỉnh, lại sinh ra nghỉ ngờ.
Thông qua khoa cử để tuyển quan tất nhiên là tốt, có thể trở thành nhị giáp tiến sĩ đương nhiên là vinh quang, hơn nữa còn có các loại nhân tài, lên làm quan quận Đào Nguyên thì tốt rồi, nhưng số lượng quá ít, hiện nay các ngành các nghề ở quận Đào Nguyên đều cần nhân tài, có lẽ bọn họ không cần người ưu tú tới vậy.
Triệu Hi cười nói: "Chuyện này dễ, mở trường tiểu học, trung học thậm chí đại học, mở trường kỹ thuật, xem văn bằng."
Cho dù không phải tiến sĩ, chỉ cần có chút văn hóa cũng là nhân tài hữu dụng! Tựa như nàng, không thi đậu thủ khoa, chẳng lẽ nói nàng là người vô dụng sao? Tất nhiên là không, mọi người đều có chỗ đứng của riêng mình.
Triệu Hi cùng Trần Hành đang thảo luận chi tiết, ngoài cửa truyền đến một trận tiếng gõ cửa, người phụ trách hướng đi dư luận và chính sách tuyên truyền toàn quận Phùng Bình đi từ bên ngoài tới, sắc mặt ngưng trọng nói:
"Hi Hi tiên nhân, gân đây đến canh tác vụ xuân, Triệu Chí Dân tiên nhân cưỡng chế mở rộng trồng bông, khiến cho không ít dân chúng trong quận bất mãn."
Nếu nói quận Đào Nguyên ở triều Thiên Khải chỉ là một địa phương nhỏ, vậy huyện Đào Dương tọa lạc tại biên giới quận Đào Nguyên phải được gọi là thâm sơn cùng cốc. Sở dĩ lấy cái tên huyện Đào Dương này, đơn giản bởi vì ánh mặt trời nơi đây sung túc hơn không ít so với quận Đào Nguyên.
Cho đến canh tác vụ xuân, những nông dân giản dị cả đời cũng chưa từng ra khỏi quận Đào Nguyên này đều như các năm trước, dậy Sớm ra ruộng trồng trọt chăm bón.
Kết quả... hơn nửa tháng trước lão quan mới tới tuyên bố sẽ cho bọn họ trồng sản vật mới, gọi là bông gì dó?
Bọn họ đều là nông dân trung thực, cấp trên sắp xếp đương nhiên sẽ nghe và làm theo, dù sao trồng lương thực gì cũng không khác biệt lắm, hơn nữa bọn họ cũng không kén ăn, chỉ cần có thể cho họ miếng cơm ăn là được.
Nhưng mà sau đó mới biết được bông gòn này là vật không thể ăn, trong huyện có dân chúng lui tới với người Vân Châu tuyên bố, bông gòn này còn gọi là bạch diệp tử, là một loại hoa mà các quan to hiển hách rất thích thưởng thức nhất, đợi đến khi nở rộ liền biến thành một mảng trắng xóa, giống như tuyết rơi, rất đẹp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận