Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chuong 133:

Chuong 133:Chuong 133:
Gần đây Chu Nguyên cảm thấy cuộc sống của bản thân dễ chịu hơn rất nhiều, tổ phụ hắn cũng bớt tức giận hơn khi thấy hắn, có lẽ là do nghe được từ chỗ huyện lệnh hắn là đi theo tiên nhân học cách nuôi heo.
Những điều này đều dễ nói, nhưng chỉ có duy nhất một điều khiến tổ phụ bất mãn với mấy vị tiên nhân chưa từng gặp mặt chính là - muốn hắn đến 20 tuổi mới thành hôn với Vương Linh Nhi.
Kỳ thật dựa theo Triệu Ngôn tiên nhân nói, đó là chờ Vương Linh Nhi đủ 18 tuổi thân thể phát dục hoàn thiện mới có thể thành thân, nhưng Vương Linh Nhi lại nhỏ tuổi hơn hắn một chút, cho nên chỉ có thể kéo dài tới 20 tuổi mới có thể tính đến chuyện thành hôn.
Nhìn bên trong thôn trang đều là heo, Chu Nguyên vô cùng vui sướng, hắn tiến hành phối giống heo đen với heo trắng rồi mới bắt đầu nuôi dưỡng, heo con sinh ra cũng được nhiều, một lần mang thai có thể sinh ra 12 con heo con.
Chu Nguyên muốn lại phối giống vài lần nữa, đem huyết thống của heo trắng nhập vào, vê sau số heo con sinh ra sẽ lại càng nhiều hơn.
Gã sai vặt chạy tới báo: "Thiếu gia, heo trong chuồng này hai ngày nay hình như có chút bất thường, cho gì cũng không ăn."
Chu Nguyên cảm thấy hoảng sợ, chỉ cần một tháng nữa là có thể đem bán được rồi, sao ông trời lại trêu đùa hắn như vậy? Chu Nguyên vỗ đầu gã sai vặt kia, mắng: "Còn đứng đây làm gì? Đi tìm đại phu maul"
Đại phu ở triều Thiên Khải vốn ít, bác sĩ thú y lại càng ít. Gã sai vặt tìm nửa ngày cũng không tìm được đại phu trị heo, đành phải túm lấy một người có kinh nghiệm chăn dê phong phú đến xem.
Người chăn dê kia nhìn một cái, nhỏ giọng nói: "Hình như là bị kiết ly."
Chu Nguyên: "..." Sao lại là kiết ly? Lúc trước nghe nói lưu dân ở thành mới cũng từng bị kiết ly, giờ chẳng nhẽ lại phải trị bệnh kiết ly sao?
Nhìn đám heo này, lòng Chu Nguyên đau như cắt. Hắn đều đã đặt toàn bộ tài sản của mình vào những con heo này rồi, nếu bị bệnh chết thì chẳng phải hắn lỗ lớn sao.
Chu Nguyên liền đi đến thôn Đào Hoa ở thành mới tìm Triệu Ngôn tiên nhân, vừa đi vào liền nhìn thấy Triệu Ngôn cùng mấy đại phu đang nghiên cứu một ít đồ vật mốc meo, hắn nghĩ không ra đồ mốc thì có giá trị nghiên cứu gì, liền vội vàng nói rõ ý đồ đến.
Triệu Ngôn đầu cũng không thèm ngẩng, chỉ chỉ cái bàn nhỏ phía xa: "Đó là tỏi tố mới làm ra, ngươi cầm về dùng thử."
Tỏi này rất tốt, không chỉ có thể kháng khuẩn trị kiết ly với viêm ruột mà còn có thể giảm tỷ lệ tử vong, nếu dùng trong ăn uống còn có thể cải thiện ăn ngon miệng hơn, những con heo đó sau này cũng có thể ăn nhiều hơn.
Đỗ Tông Quang có chút đau lòng: "Sư phụ, ngài không phải nói thần dược như tỏi cũng có thể dùng cho người sao? Dem đi chữa trị cho gia súc thật là lãng phí."
Triệu Ngôn bật cười: "Gia súc còn sống thì sau này chúng ta sẽ có thịt ăn, nếu không chúng nó chết hết cũng sẽ dẫn đến ôn dịch. Còn về thuốc dành cho người?" Triệu Ngôn rũ mắt nhìn những vật mốc meo trước mặt, cười nói,'Không phải đang nghiên cứu sao?"
Heo của Chu Nguyên cuối cùng cũng được cứu, không những vậy sức ăn còn tăng lên, trước mắt đã béo lên không ít rồi, Chu Nguyên nhìn mà sảng khoái!
Chu Nguyên nghĩ nên dành thời gian để đến cảm tạ các tiên nhân, hiện tại những con heo kia chính là mạng của hắn!
Hắn như thường lệ ngồi xe ngựa đi đến tiên cảnh, cửa sắt của tiên cảnh đang tự động mở ra, bỗng nhiên từ có một chiếc xe ngựa cũng xuất hiện bên cạnh.
Gã sai vặt cưỡi ngựa phía trước hạ giọng hưng phấn nói đó là xe của tiểu thư Vương gia, đoán chừng là Vương Linh Nhi tới.
Chu Nguyên âm thầm vui mừng vì có thể nhìn thấy vị hôn thê, lại thấy phía trước có một thương nhân trẻ tuổi cưỡi trên lưng một con ngựa to khác, đi song song với xe ngựa của tiểu thư Vương gia, đoán chừng là đi cùng Vương Linh Nhi tới.
Chu Nguyên:"???" Đó là kẻ nào?
Sau khi xuống ngựa, mấy người gặp nhau.
Vương Linh Nhi có chút xấu hổ, vội nói: "Chu công tử, người này là bằng hữu ta vừa mới kết bạn được, hôm nay cũng muốn đến bái phỏng tiên nhân."
Bạn cần đăng nhập để bình luận