Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chuong 242:
Triệu Húc lại cười nói: "Hơn nữa, con chỉ đi ăn thọ yến của người ta thôi."
Trong lòng Vương Tuyết Cầm biết, nhưng vẫn không nhịn được thở dài.
Đến những lúc thế này nàng liền nhịn không được muốn mắng tiểu quản gia thiểu năng Đại Bảo kia, nếu không phải do nó bọn họ việc gì phải đến cổ đại chịu khổ như thế này? Đến thời điểm như thế này Đại Bảo liền có vẻ rất an tĩnh, rất thích giả chết.
Vương Tuyết Cầm có chút ăn không ngon, buông đũa trở về phòng nghỉ ngơi, chỉ bảo bọn họ để lại chút cơm cho Triệu Ngôn đang làm thí nghiệm ở trường y.
Triệu Chí Dân vỗ vỗ đầu Triệu Húc, đứng dậy trở về phòng chỉ nói một câu: "Cái khác không nói, chú ý an toàn, chúng ta ở nhà chờ hai người”.
Triệu Húc trịnh trọng gật đầu: "Người yên tâm.
Triệu Húc lại nhìn về phía Triệu Hi: "Hi Hi, muội ở nhà nên làm gì thì làm, thi chung nên công bố thì công bố, ruộng nên thu hoạch vụ thu thì thu hoạch, đến lúc đó ca ca sẽ mang điện thoại di động theo, lúc nào cũng có thể liên lạc với nhà. Không phải muội muốn ăn cá quận Ba Thủy sao? Đến lúc đó ta sẽ mang cho muội ít hoa tươi bên đó”.
Triệu Hi nghĩ lần trước ít người như vậy cũng không xảy ra chuyện gì, bây giờ bên mình đủ vũ khí, hẳn là không sao, nàng ngoan ngoãn gật đầu, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Tiêu Thính Vân.
Hắn hiểu ý cười, giải thích: "Ta dẫn ky binh khoái mã đi phía sau, phỏng chừng một ngày rưỡi là đến".
Bọn họ thương lượng một chút, quyết định chia làm hai quân, Triệu Húc đi chúc thọ Hà châu mục trước, Tiêu Thính Vân dẫn đại đội theo sau.
Nếu là cùng đi, nhiều người như vậy tất nhiên sẽ khiến cho Hà châu mục cảnh giác, lại lợi dụng chênh lệch thời gian hai ngày trên đường thống lĩnh toàn bộ binh lực quận Ba Thủy, khai chiến râm rộ quá cũng không tốt. Hà châu mục cũng không phải là một người không có năng lực, quả thật là có chút bản lĩnh.
Còn không bằng Triệu Húc đi quận Ba Thủy "chúc thọ" trước, lại bất ngờ tập kích khống chế Hà châu mục, sau đó bọn họ sẽ đến sau. Triệu Hi bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, trực tiếp đứng dậy, chiếc ghế ăn thình lình bị đẩy ra, phát ra tiếng cọ xát kịch liệt đến chói tai với sàn gạch men, nàng không nói thêm gì mà bước nhanh lên lầu, ánh mắt mọi người có chút mê mang, có ý gì?
Triệu Hi nhanh chóng cầm một cái hộp điện thoại di động từ trên lầu xuống, mở hộp ra bên trong hoàn toàn là một chiếc điện thoại mới.
Lúc trước mẹ nàng có việc đến phòng kinh doanh X, nhân viên công tác ở đó nói chỉ cần làm một dịch bên họ là có thể nhận miễn phí một chiếc điện thoại di động hoàn toàn mới.
Bà cảm thấy đây là chuyện tốt, vừa vặn cũng tính làm dịch vụ kia, dứt khoát đồng ý. Nhưng mỗi người trong nhà đều có điện thoại di động, hơn nữa điện thoại di động này cũng không đáng tiền, mua bên ngoài cũng chỉ hơn một ngàn đồng, vì thế điện thoại di động này vẫn để đấy không dùng tới.
Triệu Hi mở điện thoại trước mặt bọn họ, đầu tiên là thiết lập cơ bản, còn đặt kiểu chữ thành phồn thể, nhưng không có sim điện thoại. Không có sim điện thoại cũng không sao, dù sao có cũng không thể gọi điện thoại.
Triệu Hi: "Đại Bảo, kết nối điện thoại mới với tín hiệu của Đại Bảo". [Được, kí chủ Hi Hi]
Sau khi chuẩn bị xong, Triệu Hi đưa di động cho Tiêu Thính Vân, Tiêu Thính Vân ngẩn ra hỏi: "Cho... ta?
Triệu Hi gật đầu: "Đúng, cho ngươi, tiện cho chúng ta liên lạc với mọi người".
Triệu Hi lại hỏi Đại Bảo, làm vậy không thành vấn đề chứ?
[Kí chủ Hi Hi, mỗi lần liên lạc sẽ dựa theo phút đồng hồ tự động khấu trừ điểm tích lũy, không hạn chế người sử dụng điện thoại di động].
Triệu Húc dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn chằm chằm Tiêu Thính Vân: "Ngươi đừng có dở trò lúc không có việc gì lại gọi video điện thoại cho muội muội tal
Tiêu Thính Vân: "Có việc thì gọi”.
Triệu Húc:"..." Lời này nghe thế nào cũng cảm thấy có chút kỳ quái.
Tiêu Thính Vân đã từng thấy bọn họ sử dụng điện thoại di động, chức năng cơ bản đều biết, ngay cả đánh chữ ghép âm cũng đã học qua, chỉ là lúc bắt đầu tự tay gõ chữ có chút chậm chạp, cảm thấy quay video mặt đối mặt là tốt nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận