Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chuong 266:

Chuong 266:Chuong 266:
Trên đường di tuyên chỉ này, Tạ công công thấy rất nhiều lưu dân từ khắp nơi chạy trốn, bởi vì chiến loạn mà không thể không bán thê nhi, mà nơi này lại an cư lạc nghiệp!
Đường trong quận Đào Nguyên dễ đi hơn, dọc theo đường đi không xóc nảy, thuận lợi đến thành mới.
Hơn nửa năm không gặp, tòa thành mới này càng thêm phồn hoa, rất khó để tưởng tượng được hơn phân nửa cư dân trong thành đều đã từng là lưu dân, những bộ quần áo sạch sẽ, những khuôn mặt tươi cười, điều này ngay cả trong kinh thành cũng không có.
Đặc biệt, khi nhìn thấy có dân chúng từ nhà máy xong việc về nhà, nói là hôm nay nhà máy phát tiền lương hàng tháng, còn phát tiền thưởng mỗi tháng, Tạ công công còn ổn, hộ vệ đi theo hắn nhìn đến cực kỳ đỏ mắt. Hộ vệ bọn họ bán mạng, cũng không có bao nhiêu tiền!
Tạ công công hít sâu một hơi để gã sai vặt giục ngựa mau đến tiên cảnh.
Hai vợ chồng Triệu Chí Dân, Vương Tuyết Cầm cùng với Triệu Húc đã chờ sẵn ở cửa.
Tạ công công được đỡ xuống xe ngựa, nhìn xung quanh không khỏi hỏi: "Hôm nay sao không thấy ca ca và muội muội của Triệu đại nhân?"
Triệu Húc trong lòng không vui, nếu không phải vì tiếp đãi tên thái giám này, hắn sẽ không để Tiêu Thính Vân lợi dụng sơ hol Trên mặt hắn lại cười nói: "Đại ca ta ở trường y cùng y sinh nghiên cứu chế tạo bạch dược Vân Nam, muội muội ta đi học đường dự thính."
Nếu là nhà người khác, ý chỉ của Thánh Thượng tới mà không tiếp chỉ, đầu sẽ rơi khỏi cổ, nhưng dù sao đây là Thục địa, triều đình cũng không bằng với trước kia, Tạ công công cũng muốn duy trì quan hệ tốt với Triệu gia, để lại cho mình một đường lui, vì thế liên mắt nhắm mắt mở.
Hắn lấy ra phần thánh chỉ ánh vàng rực rỡ từ trong lòng ngực, hắng giọng tuyên chỉ.
Hà châu mục lấy lý do bệnh nặng xin từ chức, Triệu Húc trở thành châu mục mới thống lĩnh Thục địa, mà mẫu thân cùng muội muội của hắn cũng được ban thưởng, Triệu Hi được phong làm hương chủ, Vương Tuyết Cầm được phong làm Vinh Đức phu nhân.
Ý chỉ này của Hoàng Thượng đúng là không thể tránh được, hiện nay các nơi đều có khả năng phản loạn, nghe nói châu mục của Kinh Châu càn rỡ đến cực điểm, dám trực tiếp xưng vương, Hoàng Thượng nổi cơn thịnh nộ sai một đội nhân mã đi dẹp phản loạn ở Kinh Châu.
Thục địa bị khống chế trong tay Triệu gia, nhưng Triệu gia không có xưng vương mà chọn đầu phục, hơn nữa... nói cũng kỳ lạ, Thục địa năm nay còn nộp lên chút lương thực thuế má, điều này làm cho trong lòng Hoàng Thượng đề phòng Thục địa, rồi lại mơ hồ cảm thấy Triệu Húc sẽ không phản bội, cho nên chuyện đến nước này, không bằng cho hắn danh hiệu, lại cho mẫu thân của hắn phong hào, chỉ mong Triệu Húc còn nhớ đến triều đình.
Người ngoài đâu biết, kho lúa lương thực của Thục địa đủ cho toàn Thục địa ăn no trong suốt hai năm!
Dù sao triều đình còn muốn đánh người dị vực Hung Nô, người Triệu gia cũng hận thấu những người Hung Nô biến dân chúng xem thành dê hai chân, liền nộp chút lương thực đi lên coi như là quyên tiền từ thiện, nhưng chút lương thực này đặt ở Thục địa hiện nay, chỉ như hạt bụi, căn bản không động đến căn cơ Thục dial
Triệu Húc cười tiếp nhận: "Vậy đa tạ Thánh Thượng."
Sau đó còn có một số đồ ban thưởng triều đình đưa tới, như tơ lụa, châu báu các loại, còn tặng... bình lưu ly, vừa nhìn cái bình kia giống như là đồ của xưởng thủy tinh bọn họ làm, cái bình đó truyền tay nhau như thế nào lại để cho Thánh Thượng tặng trở về, khiến cho bọn Triệu Húc dở khóc dở cười.
Triệu Húc mời Tạ công công đi vào, Tạ công công nhìn mây mù trong tiên cảnh trước sau như một, không khỏi hỏi: "Triệu châu mục, mây mù này không thể tản đi sao?"
Triệu Húc lắc đầu, tùy ý nói: "Chỉ là không muốn chúng tản đi mà thôi."
Sau khi quận Ba Thủy nằm trong phạm vi thế lực của bọn họ, đã có thêm rất nhiều điểm tích lũy. Nhưng những thứ ở Tây viện đa số dùng để vui chơi, hiện tại cũng không phải là thời điểm hưởng lạc, cho nên dứt khoát đem điểm tích lũy tích góp lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận