Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn

Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn - Chương 806: Ta đã nghe thấy lạp ~ (length: 4276)

Hướng Quỳ liền muốn nghe Tôn Khinh nói như vậy.
"Ngươi nếu nói hay, thì cái cửa hàng bán lẻ của ta, khẳng định không lỗ được!"
Tôn Khinh lập tức vẻ mặt chắc chắn nói: "Không quá hai năm, các ngươi xem đi, đám trẻ chỗ này của chúng ta, chắc chắn đều chuyển đến chỗ đó ở hết!"
Mã Ái Hoa vốn không hiểu, hiện tại có chút hiểu ra.
"Nhà máy ở đâu, mọi người liền hướng bên đó đi."
Tôn Khinh lại hé lộ cho các nàng một tin tức nhỏ: "Nhà máy trong huyện của chúng ta, đều muốn chuyển về chỗ đó!"
Hướng Quỳ cùng Mã Ái Hoa giật mình trừng mắt to: "Thật hay giả?"
Tôn Khinh không nói chắc chắn, cố ý treo hai người bọn họ.
"Nửa thật nửa giả đi!"
Mã Ái Hoa trước đó đem tiền tất cả đều dồn vào nhà máy, không có mua nhà ở Thanh Quế Hoa Viên, nghe Tôn Khinh nói vậy, lập tức động lòng nghĩ mua nhà ở Thanh Quế Hoa Viên.
"Khinh Nhi, ngươi có thể giúp ta hỏi người yêu của ngươi, Thanh Quế Hoa Viên còn phòng không?"
Tôn Khinh: "Không cần hỏi, ta bây giờ có thể trả lời ngươi. Không có."
Mã Ái Hoa nghe xong, lập tức thất vọng, giống như bị đả kích, thì thào nói: "Năm trước ta không có tiền, hiện tại có tiền, lại không có nhà!"
Tôn Khinh trong lòng thầm nghĩ, ta ngược lại có phòng, nhưng cái phòng đó, cũng không thể từ tay ta bán đi.
Mọi người đều thân quen như vậy, không tiện nói giá cả.
"Không sao đâu, lát nữa ta lại hỏi xem, nhỡ còn sót lại gì không."
Mã Ái Hoa gật đầu.
Chân trước tiễn Mã Ái Hoa và Hướng Quỳ đi, chân sau Trương Trung Viễn và chị gái, anh rể của hắn liền đến.
"Anh, chị dâu, ăn Tết vui vẻ!"
Tôn Khinh buồn cười nhìn một đám người lớn hơn nàng, nhưng phải gọi nàng là chị dâu.
Không còn cách nào, ai bảo Giang Hoài vai vế lớn chứ?
Đến lúc này rồi, Tôn Khinh và Trương Trung Viễn chào hỏi, bảo bọn họ buổi trưa đừng về, cứ ở lại nhà ăn cơm!
Trương Trung Viễn bọn họ là có mục đích mà đến, Tôn Khinh đã nói vậy, liền đồng ý.
Nhưng mà, bọn họ cũng không dám để Tôn Khinh vào bếp nấu cơm cho bọn họ ăn.
Chị gái, anh rể của Trương Trung Viễn liền chiếm luôn phòng bếp, ngay cả vợ chồng Tôn Hữu Tài đều thành người phụ giúp.
"Khinh Nhi, không sao đâu, nhà chúng ta lão Triệu vốn học nấu ăn, nấu cơm ngon lắm đó~" Trương Trân nhiệt tình vừa nói, vừa giúp lột hành tây.
Vừa vặn có điện thoại đến, Tôn Khinh chào hỏi với họ rồi đi nghe máy.
Là Tiết Linh gọi tới.
"Khinh Nhi, hôm qua bọn tớ đến lúc nửa đêm rồi, tớ vừa mới tỉnh ngủ, cậu đang làm gì thế?" Tiết Linh vừa ngáp một cái, vừa nói.
Tôn Khinh nói một câu rất trơ trẽn.
"Nhớ cậu thôi ~"
Vừa quay đầu đã thấy Giang Hoài cầm ấm trà ra rót nước.
Tôn Khinh không hề xấu hổ nháy nháy mắt với hắn.
Tiếng cười vang của Tiết Linh truyền đến từ điện thoại: "Nếu để cho lão Giang nhà cậu nghe thấy, chắc chắn hận tớ chết~"
Tôn Khinh vô tư nói: "Đã nghe thấy rồi~"
Tiết Linh cậy mình ở đầu dây bên kia, cũng không sợ Giang Hoài, trực tiếp nói: "Tớ không tin." Càng nói càng có khí thế.
Tôn Khinh xua xua tay, ý bảo Giang Hoài nhanh lên.
Trừng mắt làm gì? Trừng mắt thì nàng cũng vẫn nói!
"Linh Nhi à, cậu kể cho tớ nghe xem ở Hạ thành phố thế nào đi...."
Vừa nói chuyện đã đến giờ ăn cơm.
Nàng và Tiết Linh hẹn buổi tối nói tiếp, nhanh chóng đi ăn cơm.
Trương Trung Viễn dẫn chị gái, anh rể tới, là vì muốn thương lượng với Giang Hoài chuyện sắp xếp công việc cho chị gái và anh rể hắn!
Buổi chiều tiễn bọn họ về xong, Giang Hoài đem sự sắp xếp của hắn nói cho Tôn Khinh.
"Chị gái và anh rể của Trương Trung Viễn, nhân phẩm cũng được, anh tính giao cửa hàng vật liệu ở cổng Thanh Quế Hoa Viên cho bọn họ làm thử."
Chuyện này Tôn Khinh không quản, đại ca nói với nàng, nàng cứ gật đầu cho xong chuyện.
Cách kiếm tiền của nàng và đại ca không giống nhau, nàng luôn chỉ thích kiếm tiền nhanh. Chuyện làm ăn lâu dài không phù hợp.
Điểm này đại ca vừa hay bổ sung được cho nàng.
"Việc sắp xếp công việc, đều nghe anh!" Tôn Khinh ngoan ngoãn nói, trông như thật.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận