Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn

Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn - Chương 737: Gặp gỡ Tôn Khinh, mặt dưa! (length: 4451)

Tôn Khinh mấy bước đi đến trước mặt người nhà họ Triệu, xụ mặt nói: "Khuê nữ nhà các ngươi mặt dày mày dạn ỷ lại cửa nhà máy trang phục, không ăn không uống, nếu không phải Tiết lão bản thấy nàng gầy chỉ còn trơ bộ xương, thấy nàng đáng thương, hảo tâm thu nhận nàng, để nàng làm việc trong nhà máy trang phục, nàng có thể sống tới ngày nay sao?"
Đại Nhạn vừa thấy Tôn Khinh tới, vội vàng khẩn trương nói: "Khinh Nhi, ta khuyên can cha mẹ ta rồi, họ chỉ là quá lo lắng, sợ em gái ta xảy ra chuyện thôi, không có ý đồ xấu!"
Tôn Khinh liếc nhìn nàng một cái, ánh mắt lại lần nữa quay về phía hai vợ chồng nhà họ Triệu.
"Không có ý đồ xấu, các ngươi đứng ở cửa nhà máy làm gì? Người không thấy thì các ngươi không đi báo cảnh sát à? Triệu Yến Tử là người sống sờ sờ mọc ra hai chân, có thể chạy đi khắp nơi, trừ thời gian làm việc, nhà máy trang phục không có nghĩa vụ quản nàng. Nàng muốn đi đâu thì đi, đó là chuyện của nàng!"
Người nhà họ Triệu thấy Tôn Khinh thái độ như vậy thì đều cúi đầu không nói gì. Đại Nhạn vội vàng nhận lỗi với Tôn Khinh.
"Khinh Nhi, chúng tôi thật không biết tìm ai. Em gái tôi làm việc ở trong nhà máy mà, chúng tôi đến chỉ là muốn hỏi một chút, nàng ấy đi đâu rồi?" Đại Nhạn khẩn trương giải thích.
Tôn Khinh cười nhạo: "Các ngươi như vậy là đến tìm người sao? Ta thấy là gây sự thì có! Theo cách các ngươi nói, Triệu Yến Tử làm việc trong nhà máy của chúng ta, vậy chẳng phải là dù nàng ta có uống miếng nước lạnh nghẹn chết ở nhà các ngươi, hay là đi đường bị vấp ngã chết thì cũng đổ vạ cho nhà máy của chúng ta không trông coi người cho kỹ à?"
Đại Nhạn không biết phải nói gì cho phải, liên tục nhìn những người trong nhà, cầu cứu.
Là do cha mẹ và dì cả, dượng nhất quyết phải đến làm ầm ĩ, nói làm ầm lên thì còn có thể được bồi thường ít tiền?
Bọn họ không nghĩ thử xem, đối đầu với ai chứ!
Có người nhà họ Tôn ở đây, tất cả bọn họ đều thành kẻ ngu ngốc!
"Khinh Nhi, chúng tôi chỉ là lo lắng, lo cho em gái tôi thôi." Đại Nhạn lo lắng quá, buột miệng nói giọng địa phương.
Tôn Khinh quay đầu hỏi Tiết Linh: "Bọn họ vừa đến đã nói cái gì?"
Tiết Linh vội vàng nói: "Bọn họ nói là vì nhà máy trang phục chiêu Triệu Yến Tử đến làm việc, khuê nữ của bọn họ mới sinh hư nên mới xảy ra chuyện!"
Tôn Khinh tức giận trừng mắt: "Ài chà ~ hoá ra nhà máy trang phục cho người ta kiếm tiền, khiến người ta làm việc mà có thể sống tốt hơn lại thành sai à?"
Tiết Linh vội gật đầu: "Bọn họ chính là có ý đó."
Tôn Khinh lớn tiếng trách móc: "Mọi người nghe hết chưa, nhà máy trang phục mở ở đây hóa ra lại là sai! Nhà máy trang phục chúng ta sau này đừng có mở nữa, chứ không, hễ công nhân trong nhà máy xảy ra chuyện gì, tất cả đều đổ vạ cho nhà máy trang phục hết!"
Tôn Khinh vừa nói vậy, công nhân trong nhà máy lập tức hận người nhà họ Triệu.
Khuê nữ nhà họ như cục phân chó, đừng có làm người khác buồn nôn chứ! Người ta kiếm được tiền thì khó khăn lắm không hả? Cả một nhà toàn lũ hồ đồ, toàn bọn đáng đánh!
Những người buôn bán quanh khu vực nhà máy trang phục cũng hận người nhà họ Triệu.
Nếu làm nhà máy trang phục đóng cửa, vậy họ bán đồ ăn vặt, điểm tâm cho ai chứ?
"Nói xấu nhà máy trang phục đúng là không có lương tâm."
"Đúng vậy đúng vậy, nhà máy trang phục nuôi sống bao nhiêu người chứ? Nữ nhi chúng ta tìm việc làm khó khăn biết bao, nói nhà máy trang phục không tốt, toàn là lũ không có lương tâm."
"Ai nói nhà máy trang phục không tốt, chúng ta đánh chết bọn họ!"
Một đám hừng hực khí thế đều bị kích động lên.
Vợ chồng nhà họ Triệu vốn đã nhát gan, dì cả và dượng của Đại Nhạn thì không phải là người đứng đầu nên chẳng chống đỡ nổi.
Bị mọi người nói vậy, sợ tới mức đều rụt cổ không dám lên tiếng!
Mẹ của Triệu Yến Tử thấy không trông cậy được gì, nước mắt liền trào ra.
"Yến Tử của ta rốt cuộc đi đâu rồi? Mẹ Yến Tử về sau không mắng con nữa đâu, con mau về đi..."
Vương Thiết Lan kéo giọng nói: "Ta đã nói với người nhà các người rồi, Yến Tử có khả năng đang yêu đương, mà không một ai để ý. Chẳng biết Yến Tử ngốc nghếch, bị đàn ông lừa một cái, liền đi theo người ta luôn rồi!"
Vương Thiết Lan trực tiếp vạch trần mặt người nhà họ Triệu.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận