Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn

Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn - Chương 1183: Phương Nhã đắc ý không dậy nổi tới! (length: 4296)

Tôn Khinh vạn vạn không nghĩ đến có một ngày, hai người bọn họ tiểu thư Versailles, lại bị người khác cấp cho Versailles!
Cái gọi là Phương Nhã này, ngươi được lắm!
Lúc Phương Nhã nói chuyện, Tiết Linh vẫn luôn nhìn Tôn Khinh, vừa thấy nàng muốn lên tiếng, vội vàng lập tức ngắt lời.
"Chúng ta với ngươi không giống nhau, chúng ta từ nơi nhỏ bé tới, hồi bé đều là đói meo, lớn lên luôn tiếc của!" Tiết Linh vừa nói, vừa nhìn Tôn Khinh, dùng ánh mắt cầu xin.
Cầu xin đó, coi như nể mặt ta đi.
Tôn Khinh âm thầm tức giận, ta thật là bực mình, đời này chưa từng thấy khuất ức đến vậy.
Không đâm chết ngươi thì cũng buồn nôn chết ngươi!
Tôn Khinh lập tức nở nụ cười tươi rói, một mặt lấy lòng nhìn Phương Nhã: "Vừa nhìn ngươi là người có tiền, sau này nhà ngươi nếu có vứt quần áo gì, ngươi đừng vứt đi đâu khác, vứt cho ta, ta muốn!"
Tiết Linh: ". . ." Người này, lại muốn làm gì? Hơi thấy sợ hãi rồi đấy?
Phương Nhã nghe Tôn Khinh nói vậy, lập tức tỏ vẻ bố thí: "Được thôi, lần sau ta nhất định gọi ngươi."
Phương Nhã nghe Tôn Khinh nói vậy, trong lòng còn thật cao hứng. Còn cho rằng là hồ ly tinh gì chứ, hóa ra cũng chỉ là kẻ nghèo rớt mồng tơi, chẳng qua lớn lên trông khá hơn cô ta một chút, gầy hơn một chút thì sao? Số không tốt, có ích gì!
Tôn Khinh đột ngột đổi giọng, lập tức cười ha ha chỉ vào quần áo trên người nói: "Trên người ta, trừ đồ lót mặc bên trong, còn lại đều là nhặt được. Ngươi xem cái váy này của ta, tơ tằm đó, sờ vào còn mát lạnh, chẳng mấy mà không ai mặc nữa, liền bị ta nhặt được." Tôn Khinh cười một mặt đắc ý.
Phương Nhã khó chịu nhìn Tôn Khinh, ánh mắt từ trên mặt nàng, rơi xuống quần áo.
Bộ quần áo này, cũng thường thôi ~ Tôn Khinh lập tức ha ha một tiếng, cười một mặt phân liệt nói: "Ta nghe ngóng được, quần áo này nếu treo ở trung tâm thương mại bán, cũng phải được một hai trăm đó? Ta không mất đồng nào, liền mặc lên người rồi."
Tiết Linh thuận theo lời nàng nói: "Ngươi cũng thật biết tiết kiệm!"
Tôn Khinh lập tức tiếp lời: "Đúng không? Đối tượng ta cũng nói vậy, hắn còn khen ta đảm đang mà?" Tôn Khinh một bộ hình tượng phụ nữ chăm chỉ, an phận, đảm đang, chịu khó.
Tiết Linh: Có vẻ như đã chạm đến bí mật rồi.
Tôn Khinh vừa nói xong, ngay sau đó lập tức giả vờ không hiểu gì, ngơ ngác hỏi: "Đối tượng của ngươi thật là tốt với ngươi, vậy mà chịu chi tiền cho ngươi!"
Tiết Linh liếc mắt, lập tức nhíu mày phàn nàn: "Lão Trương nhà ta cứ thấy ta mua quần áo là lại nói ta phá của, không biết vun vén!"
Tôn Khinh lập tức trợn mắt, học theo dáng vẻ của Vương Thiết Lan, khẳng định nói: "Biết vun vén, lo được cho gia đình, không tốt sao? Chẳng phải có câu nói đó sao? 'Xấu xí thê cận địa gia trung bảo', chúng ta chính là biết vun vén đấy, nếu gặp phải người không biết vun vén thì hắn ngày ngày buồn bã muốn khóc cũng không kịp!
Tiết Linh lập tức phụ họa: "Đúng đó đúng đó."
Tôn Khinh mắt long lanh nói: "Từ lúc ta vì đối tượng không có tiền trả lương cho thuộc cấp, ta đem tiền ta tiết kiệm ra đưa cho hắn phát lương xong, thì hắn không còn chê ta nhặt đồ trong nhà nữa, gặp ai cũng khen ta biết vun vén, nói lấy ta là lấy đúng người!"
Tiết Linh hiểu ý, hai mắt sáng lên nói: "Đúng đó, lấy vợ phải lấy người như cô mới biết vun vén, sau này tôi cũng phải học cô, có thể tiết kiệm thì tiết kiệm, có thể vét thì vét."
Tôn Khinh vỗ đùi một cái, cười ha ha nói: "Lão Trương nhà cô lấy được cô cũng coi như là lấy đúng người rồi! Học ta đó ~ sau này không còn ai dám cười chúng ta trẻ quá lại tìm người lớn tuổi rồi!"
Phương Nhã đắc ý không lên được nữa.
Nàng nghĩ lại chuyện khi trước nghe ngóng về Mạnh Cẩm Vân, trước kia không để ý, hiện giờ nghĩ đến, dường như là có chuyện đó thật.
Mạnh Cẩm Vân khi chưa vào cửa, dường như cũng rất biết tiêu tiền, hiện tại nghe ý tứ của Hạ Quảng Khôn, bắt đầu ghét bỏ cô ta tiêu nhiều, hơi chút lại về nhà mẹ đẻ xin tiền!
Đàn ông mà thích tiết kiệm, biết vun vén thì cô ta cũng chấp nhận!
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận