Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn

Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn - Chương 1303: Kia có ngươi như vậy hảo xem cọp cái a? (length: 4452)

Những lời này quả thực chính là đâm vào tim Lưu Dân Sơn!
Không chỉ khiến Lưu Dân Sơn câm lặng, mà những người xung quanh đang xem náo nhiệt cũng phải câm nín.
Hảo gia hỏa nha ~ Ai mà đối mặt với Tôn Khinh, cũng không thể cãi lại được, đây đâu phải cái miệng, quả thực chính là dao!
Tôn Khinh liếc nhìn Lưu Dân Sơn đang ngơ ngác, vừa định mở miệng thì đã bị Lưu Dân Sơn nhanh chóng ngắt lời.
Lưu Dân Sơn gần như van xin nói: "Ta biết, biết rồi, ngươi đừng nói nữa mà..." Van cầu mà...
Tôn Khinh có chút im lặng nhìn gương mặt nhăn nhó như khổ qua của Lưu Dân Sơn.
Đặc meo, sao lại cảm thấy như nàng đang bắt nạt người ta vậy?
Lão thái thái vừa thấy không khí có chút kỳ lạ, vội vàng làm người hòa giải, giúp đỡ nói chuyện.
"Thôi được rồi, được rồi, Khinh Nhi à, chuyện này cũng không trách Lưu chủ nhiệm, là do hắn thật sự bận quá. Cũng không trách Điền Đại Nha, nó mới về làm dâu, chuyện nhà Lưu gia, biết cũng không nhiều!"
Một câu nói của lão thái thái liền hóa giải cho cả hai người.
Tôn Khinh lặng lẽ nhìn lão thái thái một cái, mấy bà lão bên cạnh cũng tới kéo tay Tôn Khinh.
Các bà vừa kéo tay Tôn Khinh, vừa nhỏ giọng nói: "Đừng tức giận đừng tức giận, đây là việc nhà của người ta, chúng ta không thể quản nhiều. Nếu không người ta hất tay đem đứa bé ném ra trước cửa nhà ngươi, cái gì cũng mặc kệ, ngươi phải làm sao?"
Qua hai giây, Tôn Khinh chậm rãi gật đầu, một bộ dạng đã thông suốt: "Cũng phải, ta chỉ là không quen nhìn hắn không xem con mình ra gì như vậy thôi!"
Các bà lão nhanh chóng an ủi Tôn Khinh.
"Hắn dù không ra gì, cũng là cha ruột của đứa bé, bây giờ hắn không hiểu, sau này sẽ có lúc hối hận!"
Bên này các bà lão khuyên Tôn Khinh, bên kia ở đối diện cửa nhà thì các bà lão nói Lưu Dân Sơn.
Lưu Dân Sơn thật sự sợ rồi, một lời cũng không nói, chỉ còn biết liên tục gật đầu.
Lão thái thái nói xong liền đưa đứa bé trong ngực cho Lưu Dân Sơn.
Cố ý nói lớn: "Ngươi dù bận đến đâu, cũng phải chăm sóc con mình cho tốt. Người lớn liều sống liều chết cả đời, chẳng phải là để cho con nhỏ ăn no mặc ấm sao? Nếu không thì muốn có con làm gì? Ngươi nói có đúng không? Ngươi tự mình suy nghĩ cho kỹ đi, rồi đưa con đi bệnh viện khám xem sao!"
Lão thái thái đây là đang cho Lưu Dân Sơn cái bậc thang để xuống, Lưu Dân Sơn nghe ra được, liền nhanh chóng mượn sườn núi xuống lừa. Chào hỏi với lão thái thái, nhờ bà giúp trông hai đứa trẻ kia, còn hắn thì đưa con đi bệnh viện!
Tôn Khinh nhìn bóng lưng vội vã kia, nhịn không được liếc mắt nói: "Sớm thì không làm, bây giờ chạy nhanh như vậy, giả cho ai xem?"
Lão thái thái liền cười nói đùa: "Không phải là do ngươi dọa cho sợ à?"
Tôn Khinh lập tức cười cho lão thái thái xem.
"Nghe bà nói kìa, cứ như ta là cọp cái vậy, ta có ghê gớm gì đâu mà dọa người?"
Lão thái thái lập tức đùa với Tôn Khinh: "Đúng vậy, làm gì có con cọp cái nào đẹp như ngươi chứ..."
Tôn Khinh cười lắc tay lão thái thái mấy lần.
Lão thái thái bế đứa trẻ về nhà, Tôn Khinh cũng đi tìm hai vợ chồng Tôn Hữu Tài.
...
Chín giờ sáng khởi hành, Tôn Khinh trước khi xuất phát còn nhận được điện thoại của Giang Hoài.
"Trên đường chú ý an toàn, ta đã bảo Vương Lục đến đón các ngươi."
Tôn Khinh nháy mắt, luôn cảm thấy có chuyện gì đó đang giấu nàng!
Đến nhà ga, thấy Vương Lục cầm hành lý cùng lên xe, Tôn Khinh liền biết.
Hảo gia hỏa ~ Đây là không yên tâm Vương Hướng Văn cùng, còn phái thêm một người đi cùng nàng.
Hừ, sớm biết hôm qua liền không gọi điện cho đại lão.
Tôn Khinh vui vẻ chào hỏi Vương Lục.
Vương Lục khôn khéo như vậy, vậy mà gặp Tôn Khinh cũng ngơ ngác cả người.
Vài ba câu nói liền bị Tôn Khinh dụ ra.
"Vốn dĩ chuyến xe này đã bán hết vé rồi, ta lại nhờ người, bỏ chút tiền, mua một vé từ người khác, hắc hắc hắc..." Vương Lục cứ như mình thông minh lắm, ngây ngốc cười.
- Đã tới chương thứ mười ba rồi! Tiến lên! Tiến lên!
Cảm ơn các tiểu khả ái, các bảo bối đã ủng hộ!
A a đát, yêu các ngươi nha ~ Hôm qua hứa với các tiểu khả ái là hôm nay 16 chương, người thân tới rồi ~ thiếu các tiểu khả ái ba chương, sau này nhất định sẽ tìm cơ hội bù lại! Hoan nghênh các tiểu khả ái giám sát tui nha!
(hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận