Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn

Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn - Chương 1454: Ta cũng không muốn đi tìm Mạnh Cẩm Vân, không chịu nổi nàng tới tìm ta a! (length: 4233)

Tiết Linh vừa mới ngắt máy, Tôn Khinh đã vội hỏi nàng có bận không.
"Không vội, sắp tới Tết rồi, có gì mà bận, quà cáp ta đều tặng xong cả rồi." Tiết Linh vừa nói vừa cười.
Tôn Khinh cũng cười: "Về khoản tốc độ, đúng là không ai bằng cô. Ta muốn hỏi cô chuyện này."
Tiết Linh vội đáp lời, gọi Trương Khang một tiếng, bảo anh ta để ý bếp lửa.
"Nói đi, có chuyện gì thế?"
Tôn Khinh cười kể lại chuyện Hoàng Kim Chi gọi điện thoại cho Vương Thiết Lan, cả chuyện nghe điện thoại ban nãy nữa.
Tiết Linh sốt sắng nói: "Cái này ta không biết, mà là buổi tối hôm qua, tôi thấy Phương Nhã lại quay về."
Tôn Khinh nghe được điểm quan trọng, mắt sáng lên, vội hỏi: "Cái gì gọi là lại quay về?"
Tiết Linh vội nói: "Mấy hôm trước bận chuyện bên nhà máy, quên nói với cô. Phương Nhã có phải bụng bầu không? Hạ Quảng Khôn đưa cô ta đến ở một căn nhà gần bệnh viện nào đó, đi đã nhiều ngày rồi, hôm nay không hiểu sao lại về, bên cạnh còn có con gái cùng người giúp việc, xách theo rất nhiều đồ về."
Tôn Khinh mắt đảo một vòng, kết hợp chuyện Hoàng Kim Chi gọi điện thoại, lập tức đoán ra được chút chân tướng.
"Có khi nào, Phương Nhã đi kiểm tra xem trong bụng là trai hay gái không?"
Tiết Linh bừng tỉnh: "Cũng có khả năng đấy, nếu là con trai, chẳng phải Hạ Quảng Khôn phải cưng như trứng hứng như hoa sao!"
Tiết Linh lập tức hào hứng.
Tôn Khinh xem như đã biết đáp án từ phía Tiết Linh, cười nói: "Mạnh Cẩm Vân coi như là may mắn đấy."
Nhắc tới Mạnh Cẩm Vân, Tiết Linh lại thấy tiếc nuối.
"So với Mạnh Cẩm Vân, Phương Nhã còn tính là tốt. Tôi thà giao du với Phương Nhã, còn hơn giao du với Mạnh Cẩm Vân!" Tiết Linh than vãn.
Tôn Khinh cười an ủi: "Thôi được rồi, ông xã cô chẳng phải đã nói sao? Bảo cô không có chuyện gì thì đừng đi gặp Mạnh Cẩm Vân làm gì, anh ta đã nói vậy rồi, cô còn lo lắng gì nữa?"
Nhắc tới chuyện này, Tiết Linh liền bĩu môi: "Tôi cũng chẳng muốn tìm Mạnh Cẩm Vân làm gì, mà là tại cô ta cứ đến tìm tôi đấy chứ!"
Tôn Khinh nghe ra có gì không ổn, lập tức hỏi Tiết Linh rốt cuộc là chuyện gì.
Tiết Linh: "Tôi cũng chỉ nghe ông xã tôi kể qua thôi, nói là phía Hạ Quảng Khôn có một lô vật liệu, kiểm định chất lượng không đạt, cứ kiểm tra qua kiểm tra lại vẫn không được, cho dù có nhét tiền vào cũng vô dụng, vừa qua một vòng kiểm, lại không qua được vòng hai, tóm lại là rất nhiều chuyện."
Tôn Khinh buồn cười hỏi Tiết Linh: "Không lẽ trong chuyện này có liên quan gì tới ông xã cô đấy chứ?"
Tiết Linh lập tức trả lời: "Cái này thì tôi không biết, chuyện nội bộ bên trong, ông xã tôi chưa bao giờ cho tôi hay."
Tôn Khinh hiểu ý, lập tức kết thúc chủ đề này, nói tiếp: "Vậy có nghĩa là Hạ Quảng Khôn muốn dùng vật liệu của chúng ta sao?"
Tiết Linh chắc chắn: "Xem ra là vậy."
Tôn Khinh cười: "Vậy chẳng phải ông xã cô được nước quá rồi sao, chẳng phải Hạ Quảng Khôn đang nắm trong tay không ít dự án đấy à?"
Nhắc đến chuyện này, Tiết Linh liền đắc ý: "Ông xã tôi nói, lúc trước anh ta van xin Hạ Quảng Khôn dùng vật liệu, cứ như cháu trai ấy. Hạ Quảng Khôn hạch sách anh ta mấy lần liền, cứ không chịu mở lời. Bây giờ anh ta cũng muốn hạch sách lại, cho Hạ Quảng Khôn nếm trái đắng."
Tôn Khinh mắt sáng lên, vội vàng quan tâm nói: "Bảo ông xã cô cẩn thận một chút, dù sao chúng ta cũng là người ngoài."
Tiết Linh cười: "Ông xã tôi rõ chuyện lắm, nên mới mượn cớ về quê ăn Tết với người lớn, trốn mãi không chịu về Hạ thị còn gì? Ai mà chả về nhà ăn Tết với người già, vì chuyện này, tôi và ông xã còn diễn một màn cãi nhau, cố ý cho Hạ Quảng Khôn nhìn đấy ~"
Tôn Khinh lập tức cười nói: "Tôi đúng là lo lắng vô ích rồi, ông xã cô cũng tinh ranh thật đấy."
Tắt điện thoại rồi, Tiết Linh lại hỏi Tôn Khinh một câu: "Lúc Phương Nhã về, tôi tình cờ gặp, cô nói tôi có nên ra chào hỏi không?"
- Mười chương rồi, cố lên cố lên!
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận