Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn

Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn - Chương 1229: Không cho phép một cái người đi! (length: 4248)

Tôn Khinh đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp nói trọng điểm: "Mạnh Cẩm Vân càng sợ lão thái thái cùng nàng tính sổ!"
Tiết Linh mắt đảo một vòng, chợt hiểu ra.
"Nàng phía sau còn một cái không bớt lo huynh đệ đâu." Tiết Linh nói xong, thở mạnh một hơi, lại nói một câu.
"May mắn ta không huynh đệ!"
Tôn Khinh liếc nàng một cái, bật cười nói: "Ta nghe lão Giang nhà ta nói, em trai Mạnh Cẩm Vân làm cửa hàng trang trí, là dựa vào Mạnh Cẩm Vân bỏ tiền, còn có quan hệ của Hạ Quảng Khôn, mới mở được. Tìm hắn trang trí nhà cửa, cũng đều là vì có quan hệ với Hạ Quảng Khôn, nể mặt Hạ Quảng Khôn mới tìm hắn, nếu không đội trang trí của hắn trang trí nhà người ta cứ như nhà tang, ai thèm tìm chứ ~ "
Tôn Khinh nói xong cũng chạy.
Tiết Linh phản ứng chậm nửa nhịp, liền đuổi theo.
"Hảo nha, ngươi dám nói nhà ta như nhà tang, xem ta có đánh chết ngươi không. . ."
. . .
Tiết Linh hết giận thì thôi, theo lời nàng nói, nàng còn phải về nhà hầu hạ người già.
Tiết Linh vừa cảm thán, vừa đi ra ngoài: "Không còn cách nào, ai mà giống ngươi, không có cha mẹ chồng đè ép nha!"
Tôn Khinh không vui cười nói: "Ngươi biết cũng nhiều đó ~ "
Vừa tiễn Tiết Linh đi, Tôn Khinh đã gọi điện thoại cho Trương Trung Viễn.
"Ngươi thu xếp một chút, chuẩn bị đến thành phố Hạ đi!"
Trương Trung Viễn lập tức khó hiểu, không kịp suy nghĩ liền hỏi: "Đi làm gì?"
Tôn Khinh không vui nói: "Tiếp tục nghề cũ của ngươi, chiêu thương, chiêu đại lý, kiếm tiền cho ta!"
Một câu nói làm Trương Trung Viễn im re.
Bây giờ những ông chủ lớn có tiền còn nhiều, rất nhiều, bọn họ không thiếu tiền, chỉ thiếu đồ để kiếm tiền.
Tôn Khinh rất có lòng tin với những thứ mình đưa ra.
. . .
Nói chuyện với Trương Trung Viễn một hồi, nàng chuẩn bị đi khu Quảng An dạo một vòng.
Trần Nghiên nói chỗ đó là căn cứ trang phục của thành phố Hạ, nàng ngược lại muốn xem xem ở đó có những loại quần áo thời trang gì!
Chắc chắn nàng không thể đi một mình, nếu không đại lão trở về, không chừng sẽ trừng phạt nàng thế nào.
Hắc hắc!
Buổi tối Trần Nghiên về nhà, Tôn Khinh thuận miệng hỏi các nàng ngày mai đi đâu.
Trần Nghiên nói: "Tần Tương bảo ngày mai dẫn ta đi chỗ bán quần áo xem quần áo, chỗ bán quần áo ở bên cạnh còn có chỗ bán đồ ăn vặt. Mới đến đây có mấy ngày, ta đã cảm thấy mình béo lên mấy cân!" Vừa phiền não vừa vui vẻ!
Buổi tối không đợi được đại lão về, liền ngủ.
May mà Tôn Khinh đã đặt "thư tình" ở bên cạnh gối của hắn!
Đảm bảo đại lão về, liếc mắt một cái liền có thể thấy.
Sáng sớm tỉnh dậy, đại lão đã đi. Trở về viết một dòng chữ lên thư tình của nàng.
"Có thể, không cho phép đi một mình!"
Tôn Khinh nhìn ngữ khí bá đạo giữa những dòng chữ, không nhịn được liên tưởng đến lúc ai kia đùa giỡn uy phong.
Nghĩ thế nào cũng cảm thấy đại lão đáng yêu chết!
Chào hỏi hai vợ chồng Tôn Hữu Tài, Tôn Khinh liền cùng Trần Nghiên ra cửa.
Lúc đi Lưu Soái vừa lúc đưa lão thái thái cùng Lương Tuấn Nga tới.
Thật đúng lúc, Tôn Khinh chỉ là khách khí hỏi một câu, lão thái thái liền đẩy Lương Tuấn Nga ra.
"Đi, đi cùng các nàng! Cái đứa vô tích sự này, ngày nào cũng ở bên một bà già như ta làm gì, các nàng mua gì ngươi cũng mua, mang tiền không?"
Lương Tuấn Nga cứng ngắc gật đầu.
Xe của Tôn Khinh lại thêm một người!
May là dáng vẻ giản dị, có lẽ là do vẻ ngoài dễ tạo lòng tin, mấy câu nói mà Trần Nghiên đã cùng Lương Tuấn Nga nói chuyện hợp nhau.
Tôn Khinh: ". . ." Thôi thì ta cứ lái xe vậy!
Đón Tần Tương rồi thẳng đến căn cứ trang phục.
Ai ngờ nàng vừa nói đi khu Quảng An, Tần Tương đã lên tiếng.
"Tôi có thể không đi khu Quảng An được không, tôi biết gần đây ở khu Quảng An mới mở một chỗ bán quần áo, chúng ta đi chỗ đó đi!" Tần Tương sợ Tôn Khinh không đồng ý, nói xong, mắt mong chờ nhìn Tôn Khinh.
- Mười chương đến rồi, cố lên cố lên!
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận