Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn

Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn - Chương 1443: Ta xem nàng là chỉ nghĩ lấy tiền, không kiếm sống nhi! (length: 3990)

Tôn Khinh lập tức bĩu môi nói: "Ta thấy nàng ta chỉ nghĩ lấy tiền, chứ có ham làm lụng gì!"
Mã Ái Hoa vỗ đùi một cái, ra vẻ tán đồng với lời Tôn Khinh vừa nói: "Đúng là như thế."
Tôn Khinh liếc nhìn Mã Ái Hoa một cái, nói: "Nàng ta còn nghĩ ngon ăn quá nhỉ."
Mã Ái Hoa lập tức tiếp lời: "Chị dâu của mấy anh em nhà mẹ đẻ tôi đi làm thuê, cũng từ việc may quần áo mà bắt đầu. Mà nàng là ai? Với nhà chúng ta, từng lật mặt, từng chửi bới ngoài đường, mới qua bao lâu, đã quên rồi hả? Nàng ta có thể quên, chứ tôi thì không thể nào quên được!"
Tôn Khinh cười trêu chọc nàng: "Cô cũng thù dai thật!"
Mã Ái Hoa cũng không xem Tôn Khinh là người ngoài, trực tiếp nói: "Chứ sao, để cho nàng đi làm là may rồi đó, tất cả đều là nể mặt mẹ chồng tôi thôi, nàng mà được việc ấy thì cũng xem như nói gia đình nàng được nhờ."
Tôn Khinh mím môi cười: "Đúng là nổ vừa vừa."
Mã Ái Hoa mắt sáng lên, vỗ tay nói: "Đúng đúng đúng, là thế đó!"
Tôn Khinh cũng biết sự tình đằng sau thế nào, chỉ là muốn nghe xem Mã Ái Hoa nói gì thôi.
Cô cố ý cười nói: "Chồng cô với mấy anh em chồng, chắc không vì chuyện này mà trở mặt đó chứ?"
Mã Ái Hoa không hề để ý nói: "Trở mặt thì trở mặt, tôi còn sợ gây chuyện không thành nữa kìa. Vừa vặn nhân cơ hội này mà không đi cùng loại người đó!"
Tôn Khinh cười an ủi Mã Ái Hoa: "Đừng có tức giận với loại người đó, không đáng đâu."
Mã Ái Hoa gật đầu, cười nói: "Tôi mới không quan tâm, hôm đó tôi đã cho nàng ta nghỉ việc luôn rồi. Chồng nàng ta mà đến làm ầm ĩ thì tôi cũng tiện tay cho hắn cuốn gói luôn. Cho bọn chúng gây nhau xem ~"
Tôn Khinh lập tức nhìn Mã Ái Hoa với vẻ thán phục: "Chị, chị lợi hại thật đó."
Mã Ái Hoa nghe Tôn Khinh nói vậy thì cũng bớt căng thẳng, cười nói tiếp: "Sau này bọn họ tìm tôi, tôi còn chẳng thèm mở cửa cho vào. Chẳng nể mặt ai cả, chính là không muốn thôi!"
Tôn Khinh lập tức vỗ tay khen hay.
Mã Ái Hoa nhân tiện lại kể với Tôn Khinh chuyện của Triệu Yến Tử.
"Khinh Nhi này, Triệu Yến Tử ở thôn của cô ấy, không làm nữa rồi. Nói là không trông nổi con, muốn ở nhà trông con."
Tôn Khinh gật đầu, chuyện này nàng đã nghe vợ chồng Tôn Hữu Tài kể rồi.
"Không làm thì thôi vậy, ban ngày nàng ta đi làm, tối về lại còn phải trông con, chắc cũng mệt."
Mã Ái Hoa từ chỗ Vương Thiết Lan nghe nói Tôn Khinh cùng Triệu Yến Tử là chỗ quen biết, bây giờ nghe thấy nàng cũng không để ý lắm thì chuyển sang chuyện khác, kể về mấy chuyện ở nhà máy.
Hai người cứ nói hết chuyện này đến chuyện khác đến tận trưa, Mã Ái Hoa phải về nhà nấu cơm.
Tôn Khinh thấy thời gian cũng vừa đủ thì cũng theo nàng ấy về. Gần đến nhà, thì vừa vặn gặp Hướng Quỳ cùng Tề Mỹ.
Hai mẹ con xách theo đủ thứ đồ, đang đi đến nhà nàng sao?
"Không phải lão Giang nhà cô bị thương tay rồi sao? Đừng làm nữa, ta đem đến cho nhà cô đây!" Hướng Quỳ tươi cười nói một cách chân thành.
Toàn là mượn cái cớ tay Giang Hoài bị thương mà mang đồ đến cho nàng, Tôn Khinh không nhận cũng không được!
"Mau vào nhà đi, bên ngoài lạnh lắm!" Tôn Khinh vừa quay vào ngõ thì vừa gặp Điền Đại Nha đi ra đổ rác.
Hai người coi như không nhìn thấy nhau, cứ thế lướt qua.
Vừa vào ngõ, Hướng Quỳ đã bĩu môi chỉ về hướng Điền Đại Nha, giọng điệu khinh khỉnh nói: "Tưởng cái gì chứ, hận không thể là đến cả cái bát, cái đũa cũng để cho anh trai cô ta lấy đi, cô xem loại người đó, sao mà ăn khỏe vậy chứ?" Nói đến nửa câu sau thì Hướng Quỳ vừa cười vừa giơ tay ra làm hiệu một cái đầu to.
Tôn Khinh nhanh chóng kéo nàng vào nhà.
Vào nhà rồi mới nhẹ nhõm nói: "Ai mà biết nàng ta chứ, mà này tôi nói cho cô nghe, cô đừng nói cho người khác nhé~" Tôn Khinh ra vẻ thần thần bí bí vừa nói vừa nhìn ra phía cửa.
Hướng Quỳ lập tức hăng hái, vội vàng hạ thấp giọng hỏi: "Chuyện gì vậy?"
Hết chương 10, ngày mai tiếp tục nhé!
Lại là một ngày tràn đầy năng lượng! Năm mới rồi, phải xông lên thôi!
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận