Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn

Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn - Chương 723: Tôn Khinh cấp Giang Hải họa bánh nướng! (length: 4487)

Giang Hoài đột nhiên lên tiếng: "Nhà người khác cũng đang vội, có thể mời được người sao?"
Vừa mới định nói, sợ mời không được người hắn lại giúp tìm mấy người, Tôn Khinh liền lên tiếng.
"Tự mình ta treo biển tuyển người, đa số là người tranh giành tới nhà ta giúp đỡ thôi."
Giang Hoài nghe xong câu này, cũng không nói gì.
Rất nhanh đã đến thôn Thượng Hà.
Xe vừa dừng lại không lâu, mắt Giang Hoài tinh đã nhìn thấy Giang Hiếu, đang lén lén lút lút nhìn ngó ở cửa, hắn không phản ứng, quay người vào nhà.
Tôn Mẫn tỷ tỷ Đại Nhạn cùng nhà bọn họ là một nhà, tính toán kỹ cũng coi là có quan hệ thân thích. Nói là thân thích thì cũng chẳng khác nào không thân thích lắm, cứ coi như là hàng xóm đi.
Theo lệ cũ, Vương Thiết Lan lấy sổ sách ra xem.
"Nhà Tôn Mẫn lúc trước cho nhà ta viết năm hào, sau khi các ngươi làm tiệc lại đưa hai đồng, tổng cộng hai đồng rưỡi. Hai đồng rưỡi không hay, ta ghi cho nàng ba đồng, đợi con của ngươi sinh ra, nàng cũng ghi cho ta ba đồng, đứa con trước của nàng họ Lý chắc chắn còn phải sinh một hai đứa nữa..." Nói qua nói lại, lại là chuyện nhà ai kiếm lời từ tiền mừng.
Tôn Khinh bị bà ta lải nhải như tụng kinh khiến cho mệt cả người, dứt khoát cầm cái búa quyết định luôn.
"Ghi cho cô ấy mười đồng, người ta Tiết Linh với Hướng Quỳ đều mừng bao lì xì lớn mà, ta mà nhỏ mọn lại bị người ta chê cười à?"
Vương Thiết Lan nghe con gái nói vậy, vừa đau lòng vừa thấy có lý.
Mất gì chứ đừng mất mặt!
Đã mừng thì phải tranh thủ mừng luôn, cho mọi người thấy rõ, cũng cho nhà mẹ đẻ nở mày nở mặt.
Vương Thiết Lan cầm tiền, vô cùng cao hứng đi!
Nhân lúc chưa đến giờ ăn cơm, Tôn Khinh kéo Giang Hoài cùng Tiết Linh và bọn họ đi ruộng hái rau!
"Rau quả ta trồng toàn là đồ ăn sạch không thuốc trừ sâu, cũng không bón phân hóa học, ăn tốt cho sức khỏe!"
Không đợi Tôn Khinh nói hết lời, Giang Hải đã buột miệng.
"Nhà khác cũng có dùng thuốc trừ sâu với bón phân hóa học đâu!"
Tức Tôn Khinh cầm nắm cải thìa ném về phía hắn.
Mãi mới đưa được người đến đây cùng tham gia hoạt động thân mật, còn là lỗi của nàng à?
Không ném cho ngươi một thân bùn thì không vừa lòng!
Dạo gần đây Giang Hải có vẻ bị kích thích, học ngày học đêm, cả người gầy đi trông thấy.
Chuyện chỉ số thông minh nàng không giúp gì được, vậy có thể làm cho hắn thư giãn chút thì làm thôi.
Lúc nàng nghĩ như vậy, hoàn toàn quên, là mình đã uy bức lợi dụ Giang Hải thế nào.
Nguyên văn là thế này.
Tôn Khinh: "Nếu ngươi không thi được vào đại học Hạ Thành, thì ba ngươi bảo cho ngươi đi Thanh Hoa, Bắc Đại đấy."
Giang Hải khi đó đã sợ đến ngây người, hai trường đó là đỉnh của kim tự tháp rồi, còn không bằng hắn thi Hạ Đại cho chắc ăn. Với lại, hắn đã hỏi qua thầy, Hạ Đại là trường đào tạo về công nghiệp và cơ khí tốt nhất mà điểm chuẩn thấp nhất!
Tôn Khinh hù dọa xong, đổi sang dụ dỗ: "Nếu ngươi thi đậu Hạ Đại, ta liền mua cho ngươi cái máy điện lớn cho ngươi tháo ra chơi!"
Giang Hải khi đó không còn nghe thấy gì khác, trong đầu chỉ còn hai chữ máy điện.
Đối với sự thay đổi của Giang Hải, Giang Hoài đều nhìn thấy.
Tuy rất hiếu kỳ rốt cuộc Tôn Khinh đã dùng biện pháp gì mà kích thích hắn đến vậy, nhưng trong lòng có tiếng nói bảo hắn rằng, tốt nhất đừng hỏi han, đừng nên biết.
Giang Hoài vẫn là tin vào trực giác của mình hơn!
Gần mười một giờ, Vương Thiết Lan chạy ra gọi bọn họ đi ăn cơm, khai tiệc rồi!
Lúc đi qua, ngang nhà Lan Hoa, khóe mắt quét đến Lan Hoa đang ngồi xổm trên đất cặm cụi giặt quần áo.
Ba chậu quần áo lớn, trên mặt đất còn vứt mấy đôi giày, một hai tiếng cũng chưa chắc đã giặt xong.
Tôn Khinh liếc nhìn, liền thu tầm mắt lại, cười hì hửng nắm tay Giang Hoài đi.
Vốn dĩ nhà trai cưới vợ, bên nhà gái trừ người đi đưa dâu thì còn lại đều đến nhà gái ăn tiệc.
Không chịu nổi nhà Lưu Đại Đảm nhà biệt lập, lại chẳng có quan hệ thân thiết với ai. Cha mẹ Tôn Mẫn đành mang cả bạn bè thân thích cùng hàng xóm đến nhà Lưu Đại Đảm ăn cơm luôn, chứ không mở tiệc ở nhà nữa.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận