Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn

Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn - Chương 1155: Mạnh Cẩm Vân là ai nha? (length: 4006)

Tôn Khinh lại cùng Tần Tương nói mấy câu, liền khuyên Tần Tương nhanh ăn cơm!
Tần Tương ăn no xong lên tiếng chào, liền nhanh đi về ăn cơm. Đợi nàng đi, Tiết Linh mới nói.
"Tần Tương cũng không dễ dàng!"
Tôn Khinh gật đầu: "Là người biết cảm ơn."
Tiết Linh nghiêng đầu nhìn Tôn Khinh: "Ngươi định kéo nàng một tay?"
Tôn Khinh lập tức cười: "Ta dù là muốn kéo nàng một tay, cũng phải xem xem nàng có phải là miếng ngọc không đã? Buổi tối nói chuyện lại tính!"
Tiết Linh gật đầu, tuy nàng với Tần Tương không tiếp xúc nhiều, nhưng rất có cảm tình với Tần Tương. Ít nhất so Vương Yến mạnh!
Tôn Khinh nghe xong Tiết Linh lại bắt đầu nhắc tới Vương Yến, nhịn không được bật cười.
"Ngươi đúng là ghét Vương Yến người này!"
Tiết Linh trực tiếp thừa nhận: "Ta ghét nhất loại dựa vào đàn ông leo lên!"
Tôn Khinh tròng mắt đảo một vòng, ghé vào tai nàng nói thầm một câu, khiến Tiết Linh mím môi cười, trực lườm nàng!
Tôn Khinh trêu nàng: "Ngươi giờ thì yên tâm đi, bên ngoài tin đồn lớn như thế, lão Trương nhà ngươi một chút cũng không để tâm!"
Tiết Linh mím môi cười nói: "Ai biết hắn có phải đang diễn kịch trước mặt lão Giang nhà các ngươi không!"
Tôn Khinh: "Được rồi, ngươi đừng có bắt bẻ nữa. Muốn hắn mà là loại người đó, chẳng cần lão Giang nhà ta phải để ý, nhìn mấy cô hồ ly tinh kia xem, tự hắn đã không giữ được rồi!"
Tiết Linh cười ha hả.
Buổi chiều, Tôn Khinh xem một hồi sản xuất, lại kiểm nghiệm dùng thử đồ trang điểm, liền mang Tiết Linh về nhà thử dầu gội đầu.
Nếu không có Tiết Linh cứ giục, nàng còn định xem thêm một chút nữa.
"Thôi được, chẳng phải ngươi xem hết rồi sao? Ta nhanh đi gội đầu, tối ta còn phải ra trạm đón lão Trương nhà ta!" Tiết Linh cuống lên, liền nói ra lời trong lòng.
Tôn Khinh liếc nàng một cái: "Không biết ai vừa mới than vãn với ta, giờ lại thành hai vợ chồng rồi, lại xót lão Trương nhà ngươi rồi hả?"
Tiết Linh bị Tôn Khinh nói mặt đỏ bừng, cười muốn đánh nàng!
Tôn Khinh liền làm giọng châm chọc: "Ôi ôi ôi, ai đó nói không lại ta, thì lại muốn đánh ta thôi ~~ "
Khiến Tiết Linh không có cách nào, không có cách nào!
Giang Lai Lai bé nhỏ ở trên xe đã ngủ, vợ chồng Tôn Hữu Tài cũng mệt rồi, vội ôm chặt con đi ngủ.
Tôn Khinh mau chóng lấy hết đồ cho Tiết Linh, như chiếc tủ đồ nhỏ vậy, lần lượt đưa cho Tiết Linh.
Tiết Linh như thể một phụ tá, đồ vào tay, liền như trân bảo, liếc mắt một cái, nhanh tay sắp xếp gọn gàng.
Lại một lượt đồ vật được đưa đến tay, nàng sợ tự mình cầm không vững!
"Đây là dầu gội đầu với dầu xả, tạm thời chỉ có hai loại này, sau này ta xem có kiếm được nguyên liệu không đã. Ngươi cứ dùng trước, nhanh đi gội đầu!"
Tôn Khinh vừa nói, vừa đổ nước cho Tiết Linh.
Tiết Linh cầm đồ vật không ngừng ngửi mùi.
"Thơm hoa, thơm hơn đồ ta dùng!" Tiết Linh một mặt kinh hỉ nói.
Tôn Khinh vừa muốn nói thì nghe nàng giọng giận dỗi: "Còn thơm hơn đồ Mạnh Cẩm Vân dùng, cô ta cứ khoe khoang mình dùng hàng nội xịn, cái gì cũng dùng loại tốt nhất, nghe thấy cô ta nói thế là tức!"
Tôn Khinh lập tức nhíu mày hỏi: "Mạnh Cẩm Vân là ai vậy?"
Tiết Linh mắt mũi xếch lên nói: "Vợ Hạ Quảng Khôn, không phải thứ tốt lành gì, dựa vào trẻ đẹp chen chúc người trước!"
Tôn Khinh mắt xoay chuyển, liền nói: "Có phải người lúc mới tới, gọi điện cho ta, nói ức hiếp ngươi kia không?"
Tiết Linh lập tức gật đầu: "Chính là ả!"
Tôn Khinh điều nhiệt độ nước vừa phải, bảo Tiết Linh cứ gội đầu trước!
(hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận