Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn

Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn - Chương 198: Cảm giác bị nội hàm đến! (length: 4614)

Đồ ăn càng ngon, học kỹ thuật của người ta một xu cũng không trả thì càng đuối lý.
Nàng trước đây học làm bánh trứng gà, chỉ riêng tiền học phí đã là tám mươi tệ, huống chi ăn Tết còn phải biếu quà người ta. Dù hiện tại nàng đã ra nghề, mỗi độ Tết đến vẫn phải biếu người ta một con cá một con gà đấy.
Bây giờ Tôn Khinh nói một xu cũng không cần, sao trong lòng cảm thấy không nỡ thế?
"Khinh Nhi, không lấy tiền không được đâu, nếu mà chuyên môn tìm người đi học, ít nhất cũng phải hai ba trăm." Hướng Quỳ lo lắng nói.
Tôn Khinh hoàn toàn bình tĩnh: "Chị dâu, thật sự không cần đâu. Chị cứ coi như là trả lễ cho Tề Mỹ nhà chị đi!"
Hướng Quỳ nghe xong, trả lễ gì chứ?
Chợt nhớ ra con gái đã cứu Tôn Khinh về, vội vàng cười nói: "Chuyện đó đã là chuyện tám trăm năm trước rồi, không có gì đáng trả, sao sánh được tay nghề của em đáng tiền."
Tôn Khinh vội xua tay: "Em nói không phải chuyện đó, là chuyện con gái chị giúp con trai lớn nhà em học tập!"
Hướng Quỳ ngơ ngác, nàng không biết à?
Tôn Khinh cảm kích nói: "Em nghe Đại Hải nhà em kể rồi, con gái chị học giỏi, lại còn là ủy viên toán học, người cũng nhiệt tình nữa. Nó mà không hiểu sẽ đi hỏi con gái chị. Nếu là bạn học khác, cứ hay đi hỏi người ta như thế, người ta cũng chẳng làm!"
Hướng Quỳ nghe xong thì ra là chuyện này, lại nghe Tôn Khinh không ngừng khen con gái, lập tức thấy tự hào.
"Chị không có khoe đâu, con gái chị từ nhỏ đến lớn học hành rất tốt. Chỉ riêng giấy khen mang về nhà hàng năm, dán kín cả hai mặt tường. Người cũng giống chị, tốt bụng!"
Tôn Khinh khẽ nhếch khóe miệng, nói mấy câu mà chị ấy đã tưởng thật rồi!
"Chị không biết đấy thôi, nhà lão Giang trước đây còn mời thầy về dạy con trai, một tháng cũng không thiếu tiền đâu, bây giờ mỗi ngày làm phiền con gái chị, trong lòng em thấy áy náy."
Hướng Quỳ nghe Tôn Khinh nói vậy, trong lòng lập tức thoải mái hơn nhiều.
Tôn Khinh liền đánh nhịp luôn: "Chị dâu, hay là như thế này đi, chị cũng đừng trả tiền cho em, mà em cũng đừng nhắc đến chuyện tiền nong với con gái chị, hai nhà mình huề nhau, chị thấy sao?"
Hướng Quỳ có chút khó xử: "Thế được không?"
Tôn Khinh trừng mắt: "Sao lại không được? Em thấy được mà. Chỉ cần chị đừng chê thằng Đại Hải nhà em ảnh hưởng đến việc học của con gái chị là được!"
Hướng Quỳ nghe Tôn Khinh nói vậy, không chút do dự nói: "Không ảnh hưởng đâu, đầu óc con nít là trời sinh mà. Con gái chị nó là dân học hành rồi, bài vở viết xong sớm, lại còn giúp chị làm việc. Con trai chị nó không phải loại đó, làm bài tập đến mười một, mười hai giờ, đeo cặp kính cận dày cộp mà vẫn đứng nhất từ dưới lên."
Tôn Khinh: Cảm giác như bị đá xoáy, nhưng không tiện bắt bẻ!
"Chị dâu, chị nói chí phải quá đi! Em chốt luôn như vậy nhé, chị xem lúc nào có thời gian, bảo Tề Mỹ báo cho Giang Hải một tiếng, em bảo má em chuẩn bị đồ đạc trước."
Hướng Quỳ vẫn cảm thấy có gì đó sai sai nhưng lại không nói ra được, liền vui vẻ đồng ý.
"Được!"
Tôn Khinh nhìn thời gian, hơn năm giờ rưỡi rồi, sắp tan học tan làm, mọi người cũng nên về hết.
"Không nói nữa, em phải tranh thủ lúc chợ ít người để đi mua thức ăn đây!"
Hướng Quỳ vội giữ Tôn Khinh lại, nhanh tay bỏ hai túi bánh trứng gà vào giỏ xe đạp điện.
"Vừa mới ra lò, mang về cho người nhà nếm thử!"
Tôn Khinh cũng không khách khí, nói cảm ơn rồi phóng đi luôn!
Không thể mang bánh trứng gà đi chợ, Tôn Khinh trên đường về nhà, vừa hay gặp Giang Hải đi học về.
Không chỉ có hắn, mà còn có Điền Chí Minh, Cao Tráng, Lý Đại Bằng và Lâm Hữu nữa.
Năm người vai kề vai đi, Giang Hải đi ở giữa, mấy người kia ghé sát vào nói nhỏ, chụm vào Giang Hải, cũng không biết là đang nói cái gì.
Tôn Khinh vội bấm còi!
"Đi đường không nhìn à, làm cái gì đấy?" Một tiếng hét vang lên, cả năm người đồng loạt quay lại nhìn Tôn Khinh, giống như nhìn thấy đại địch!
Tôn Khinh vừa thấy bộ dạng xù lông của năm người liền bật cười.
"Ngày mai được nghỉ rồi à?"
Điền Chí Minh, Cao Tráng, Lý Đại Bằng và Lâm Hữu, mặt mày thoáng cái căng thẳng.
- Sáu chương tới rồi, lặp chương rồi!
Vào V thông báo, không có tình huống ngoài ý muốn, ngày mai lên kệ. Dự kiến bạo chương 20 chương trở lên, cầu các tiểu khả ái cho cái đầu đặt mua, a a đát, yêu các người nha!
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận