Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn

Xuyên Thành Mẹ Kế Pháo Hôi Của Nam Chính Trong Niên Đại Văn - Chương 1367: Kim Chi đại di điện thoại! (length: 3890)

Tôn Khinh nghe tiếng kêu quái dị từng đợt: "Không thể nào, thành phố Hạ còn có nơi như này à? Sang năm lúc ta đi, ngươi dẫn ta đi xem một chút."
Tiết Linh cười xong lại ảo não.
"Có cũng vô dụng, ông già nhà ta nhất định không cho ta đi!"
Tôn Khinh không vui nói: "Ngươi không nói với hắn là được chứ!"
Tiết Linh lập tức bĩu môi: "Ta không nói với hắn thì hắn không biết à? Ta đâu có ngốc?"
Lần này đến lượt Tôn Khinh cười hắc hắc.
Tiết Linh nghe thấy tiếng cười, hận không thể theo đường dây điện thoại bò qua, cào Tôn Khinh một trận.
"Có ai như ngươi không? Ngươi mà vậy nữa, lần sau ta không thèm nói với ngươi."
Tôn Khinh vội vàng dừng cười: "Được được được, ta không nói còn không được sao? Xem ngươi kìa, không đi được, cũng đừng sốt ruột chứ ~"
Đầu dây bên kia Tiết Linh giận đến muốn giậm mặt đất thành cái hố to.
"Không thèm nói với ngươi, ta tắt máy đây."
Tôn Khinh nhanh chóng dừng lại, vừa xin lỗi vừa trêu chọc Tiết Linh đi.
"Tại sao đàn ông đi được mà phụ nữ lại không được? Linh Nhi, ngươi phải dùng hành động chứng minh, chúng ta không hề kém đàn ông một chút nào!"
Đầu dây bên kia im lặng đến năm sáu giây mới có tiếng truyền tới!
"A phi ~ giỏi thì lần sau nói vậy với ông già nhà ngươi đi!"
Tiết Linh nói xong, hừ một tiếng dài rồi tắt máy luôn.
Tôn Khinh nhìn trừng trừng, thì thào: "Ghê thật, cũng biết nổi nóng à?"
Sau khi cúp điện thoại, Tôn Khinh lại gọi điện cho Lương Tuấn Nga.
"Chị Lương, dạo này vẫn khỏe chứ ~"
Đầu dây bên kia Lương Tuấn Nga chào hỏi Hoàng Kim Chi trước, mới nói "Vẫn ổn, đều khỏe cả!"
Tôn Khinh nghe thấy giọng điệu này, biết Hoàng Kim Chi đang ở bên cạnh. Nàng nhanh chóng đổi giọng vui vẻ: "Chỗ bọn em hai ngày nữa là được nghỉ đông rồi, còn chỗ các chị thì sao?"
Lương Tuấn Nga lập tức cười nói: "Cũng sắp rồi."
Tôn Khinh vội vàng nói tiếp: "Lần trước chị không phải bảo nhà Vượng định đến huyện mình chơi sao? Còn định đến nữa không? Nếu đến, em bảo người dọn phòng ra!"
Lương Tuấn Nga nhìn Hoàng Kim Chi một cái, cười nói: "Chuyện này để em hỏi mẹ em với hỏi Vượng đã."
Hoàng Kim Chi nghe nhắc đến mình, lập tức cười chào hỏi Tôn Khinh.
Tôn Khinh vừa đi ra ngoài vừa cười chào hỏi bà.
Đi ra bên ngoài, Tôn Khinh chào Vương Thiết Lan với bà cụ.
"Điện thoại của dì Kim Chi đây!" Cô vừa nói, vừa để điện thoại lên bàn.
Giang Lai Lai bé nhỏ nhanh thoăn thoắt trèo lên đùi Tôn Khinh, Tôn Khinh vội vàng bảo bé chào.
"Bà nội ơi, cháu là Lai Lai đây, bà có muốn đến không ạ, cháu làm đồ ăn ngon cho bà nha~" giọng nói trẻ con ngọt ngào, vui vẻ khiến ba bà cụ cười ha hả.
Tôn Khinh nói về chuyện nghỉ đông, Vương Thiết Lan vội vàng nói: "Đến chứ, đến hết, bà làm bánh táo cho các cháu ăn!"
Hoàng Kim Chi rất vui, nói vài lời khách sáo rồi mới nói: "Không được không được, thân già này của ta chịu sao nổi đi lại. Ta chỉ từ thôn ra thành phố thôi mà cũng mệt mất mấy ngày."
Bà cụ liền tiếp lời ngay:
"Mệt cái rắm, ngươi sắp bế cháu rồi, còn rảnh mà mệt, ngươi cứ mà hý hửng đi ~"
Hoàng Kim Chi lập tức cười: "Còn chưa sinh ra mà, là trai hay gái còn chưa chắc chắn à?"
Tôn Khinh nghe ở bên cạnh, chau mày.
Nếu nàng đoán không sai, Lương Tuấn Nga đang đứng ở một bên đúng không?
Mẹ chồng nàng dâu này, quan hệ cũng thật là "tốt"!
(hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận