Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 95: Tôi Thừa Nhận Tất Cả Là Lỗi Của Mặt Trăng

Chương 95: Tôi Thừa Nhận Tất Cả Là Lỗi Của Mặt Trăng
Tôn Thiên vẫn luôn quan tâm Trần Giang Hà, sau khi nhìn thấy anh về thở hổn hển, lập tức cầm lấy một cái khăn lông ướt đưa đến trước mặt.
"Không có, ăn một gói que cay, chạy về đến đây vị cay làm cho có chút choáng ngợp."
Trần Giang Hà nói chuyện cũng không lưu loát, nhận lấy khăn lông ướt lau qua gương mặt, thở dài một hơi, cảm giác thoải mái hơn.
Tôn Thiên lại gần hắn ngửi thử, chép miệng nói: "Tam ca, trên người anh có mùi của phụ nữ."
"Hả?"
"Lỗ mũi của cậu rất thính." Trần Giang Hà nhíu mày, cười hỏi: "Ngửi được của ai không?"
"Ngoại trừ cố vấn, còn có thể là ai chứ?"
Tôn Thiên hếch cằm, đắc ý bấm ngón tay nói: "Em bấm ngón tay tính toán, anh đêm nay khẳng định đã làm gì đó với cố vấn Từ, chuyện không thể để lộ ra ngoài được, bị cô ấy truy đuổi, có đúng hay không?"
"Giỏi, Tiểu Thiên, cái này cũng có thể coi ra được à?"
Trần Giang Hà giơ ngón tay cái: "Nếu không cậu tính toán lại cho tôi xem, tôi lúc nào có thể cưới được cố vấn Từ về nhà?"
"Thiên cơ không thể tiết lộ."
Tôn Thiên đầu tiên là giả vờ cao thâm, sau đó ho nhẹ hai tiếng, buông tay nói: "Trừ phi trả thù lao."
"Lần sau, lần sau nhất định cho."
Trần Giang Hà mỉm cười vỗ tay cậu ấy, sau đó lấy ra một xấp tiền mới toanh ném lên trên giường Lý Tuấn, dưới ánh mắt ngơ ngác của Tôn Thiên, cởi quần áo đi vào phòng tắm rửa ráy.
Sáng sớm ngày hôm sau, Trần Giang Hà giống như ngày hôm qua, ăn một túi bánh bao thịt, đi tới quán Internet Đỉnh Điểm để lên mạng.
Chín giờ rưỡi, ‘sòng bạc’ đúng giờ mở cửa, không giống như hôm qua khi ba chỉ số chứng khoán lớn mở cửa tăng cao, chỉ số chứng khoán hôm nay rõ ràng thiếu đà và mở cửa thấp hơn một chút.
Hiện tại, Trần Giang Hà cũng không để ý chỉ số, trọng tâm của hắn là lệnh bán gang thép Vũ Hán.
Giá cổ phiếu của chứng quyền thép Vũ Hán ngày hôm qua báo cáo cuối ngày giá là 0.057 nhân dân tệ.
Trần Giang Hà đã mua nó với giá 0.06 nhân dân tệ, với số vốn 42.000 nhân dân tệ.
Hôm nay bắt đầu phiên giao dịch, nếu như chứng quyền của gang thép Vũ Hán tiếp tục giảm, giá trị lý thuyết liền sẽ "Về không", Trần Giang Hà sẽ mất hết tiền.
"Bắt đầu!"
Trần Giang Hà trong lòng căng thẳng.
"0.063 nhân dân tệ."
"0.072 nhân dân tệ."
"0.079 nhân dân tệ."
...
Trần Giang Hà nín thở, nhìn giá tăng không chớp mắt.
Cảm giác giống như dùng máy bơm nước bơm nước lên nơi cao, áp lực nước càng cao thì động lượng càng mạnh.
"0.086 , 0.093 , 0,0135..."
Giá cả tăng lên không ngừng, Trần Giang Hà thở phào nhẹ nhõm, tuy nói nội tâm vẫn còn lo lắng như cũ, nhưng anh không cần phải đề phòng lo mất nữa.
"Các quỹ lớn không hoạt động trong chứng quyền này đã bắt đầu phát huy sức mạnh, sự gia tăng đột ngột này thực sự rất kích thích khi xem!"
Chỉ trong nửa giờ, giá chứng quyền của gang thép Vũ Hán lại một lần nữa tăng lên, thật giống đập nước hoàn toàn mở ra, hồng thủy tràn lan, vừa ra là không thể ngăn cản.
Cùng lúc đó, lợi nhuận được ghi trong sổ của Trần Giang Hà cũng tăng trưởng ở mức báo động.
"Cuối cùng mình quá thận trọng, không dám mượn nhiều tiền hơn chơi một vố lớn."
Trần Giang Hà vỗ bắp đùi, trong lòng ít nhiều gì cũng có chút hối hận.
Nhưng mà nghĩ lại, tốt hơn vẫn là nên thận trọng một chút.
Thị trường chứng khoán là nơi nhất niệm Thiên đường, nhất niệm Địa Ngục, đầu tư phải cẩn thận, đầu cơ cần phải có một cái đầu tỉnh táo.
"A, anh bạn, thật trùng hợp, chúng ta lại gặp nhau."
Trần Giang Hà đang nhìn chằm chằm trên bàn, thì một chàng trai trẻ tóc xanh từ lối đi nhỏ bước tới mỉm cười chào hỏi.
Trần Giang Hà ngẩng đầu liếc hắn một cái, cảm giác nhìn quen mắt, giống như là anh chàng xã hội đen hôm qua ngồi cạnh hắn, Chu Kình phu.
Cái tên này động tác khá nhanh, ngày hôm qua mới nói sẽ nhuộm tóc xanh, hôm nay liền xanh thật.
"Nhìn đầu xanh của tôi đi, đẹp chứ?" Chu Kình Phu đi tới bên cạnh Trần Giang Hà, cười hì hì hỏi hắn.
"Very good." Trần Giang Hà khen một câu, tiện tay tắt trang cổ phiếu lại, miễn cho bị hắn nhìn thấy.
"Không hổ là sinh viên đại học, khen người khác cũng dùng tiếng Anh."
Chu Kình Phu nhếch miệng cười, đột nhiên đưa lên con chuột: "Trước tiên đừng đóng, để tôi xem thử cổ phiếu xanh của cậu."
Trần Giang Hà nhíu mày.
Chu Kình Phu cúi đầu liếc nhìn chứng quyền gang thép Vũ Hán mà Trần Giang Hà đang xem.
Hắn mặc dù không có trình độ học vấn nhưng trong bối cảnh thị trường tăng trưởng nơi tất cả mọi người trong xã hội đều nói về cổ phiếu, Chu Kình Phu cũng có một số kiến thức về chứng khoán, khi nhìn thấy mức tăng 236%, hắn trợn mắt nhìn thẳng.
"Đây là như thế nào vậy, tăng cũng quá mạnh!"
Chu Kình Phu không nhịn được kinh hô một tiếng, sau đó nhanh chóng che miệng mình lại, nhìn chung quanh, ghé sát vào tai Trần Giang Hà nói:
"Người anh em, cậu nhất định là bật hack và đầu cơ trên thị trường chứng khoán đúng không? Yên tâm, tôi sẽ không nói ra đâu, gặp lại tức là có duyên, về sau cậu đưa tôi theo, tôi lăn lộn cùng với cậu."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận