Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 580: Cô Giáo Từ Không Thích Mùi Thuốc Lá

Chương 580: Cô Giáo Từ Không Thích Mùi Thuốc Lá
Trần Giang Hà vừa dứt lời, các anh em trong ký túc xá 414 dẫn đầu vỗ tay nhiệt liệt, những bạn học khác cũng nhanh chóng hùa theo, có mấy bạn học tâm trạng tương đối kích động trực tiếp hú hét, dù sao các lớp khác tổ chức teambuilding, lớp thì leo núi Bạch Vân, lớp thì cưỡi ngựa trên núi Đại Phu, chẳng lớp nào có ý tưởng mới gì. Hoan Lạc Thế Giới của Phiên Ngung lại khác, hạng mục trò chơi rất nhiều, có thể nói là đứng đầu thế giới, hơn nữa năm ngoái vừa chính thức mở cửa, đa số các bạn học trong lớp đều chưa từng ghé qua.
Quan trọng hơn là đi hai ngày một đêm, vé vào cửa, ăn ở đều được bao trọn gói, loại đãi ngộ teambuilding thần tiên này, phóng mắt nhìn khắp toàn bộ Đại học Tài Chính Quảng Đông, tuyệt đối là độc nhất vô nhị.
"Bạn học Trần, Cô cũng chưa từng ghé qua Hoan Lạc Thế Giới, có thể dẫn cả cô đi không?" Cô giáo Lý Thanh Tú ghé sát vào tai Trần Giang Hà, nhỏ giọng hỏi.
“Có thể, làm nhân viên cho em, em sẽ chiều theo cô." Trần Giang Hà cợt nhả đáp lại.
Hai má Lý Thanh Tú hơi đỏ lên, nghĩ thầm: chồng tôi cũng chưa từng trêu chọc tôi như vậy.
Có điều Trần Giang Hà cũng chỉ trêu chọc một chút rồi thôi.
Trở lại chỗ ngồi, phát hiện Lâm Tư Tề khịt khịt mũi, hai tròng mắt ngập nước, nước mắt cũng sắp rơi xuống, Trần Giang Hà buồn bực hỏi một câu: "Làm sao vậy, nghĩ đến được đi Hoan Lạc Thế Giới chơi, kích động đến mức muốn khóc luôn à?"
“Không có.” Lâm Tư Kỳ chống tay lên bàn, tựa cằm vào mu bàn tay, giọng đau khổ thì thầm: “Em vừa tính toán một chút, một tháng lương này coi như bay sạch rồi, kỳ thực bây giờ em rất nghèo… "
Trần Giang Hà mắt giật mấy cái, tiện tay cầm lấy một cây bút, đặt ở ngón trỏ cùng ngón giữa xoay vài cái, sau đó nói: "Vậy anh tăng lương cho em là được rồi."
“Thật sao?”
Lâm Tư Tề lập tức tỉnh táo lại.
Trần Giang Hà cười nhìn cô, bộ dáng khóc nghèo của nha đầu này vừa nghiêm túc vừa đáng yêu, lúc nghe được tăng lương, nước mắt trên khóe mắt và lông mi đều còn chưa kịp rơi xuống, gương mặt đã nổi lên ý cười, tựa như bầu trời sau cơn mưa xuất hiện cầu vồng, cảnh đẹp ý vui.
“Cho em thêm một vạn." Trần Giang Hà nói.
Cái khác không nói, chỉ cần nhìn biểu hiện của thư ký nhỏ trong đợt tuyển dụng mùa xuân cũng đáng để được tăng lương.
Lâm Tư Tề cực kỳ hài lòng gật đầu, nếu không phải ở trong phòng học còn có giáo viên cùng các bạn học đang nhìn, cô thật sự muốn nhảy lên hôn Trần Giang Hà một cái.
“Cảm ơn ông chủ." Lâm Tư Tề cầm cây bút trong tay Trần Giang Hà, viết hai chữ lên laptop, sau đó dí dỏm nói thêm một câu: "Yêu anh~.”
Trần Giang Hà chờ cô viết xong, nhận lấy bút viết xuống: "I love you, too.”
……
Sau khi học xong tiết học marketing, Trần Giang Hà không có hứng thú học các tiết học khác, anh mang theo hộp quà của mình, đi dạo một vòng quanh tòa nhà giáo vụ, tòa nhà hành chính và viện ủy.
“Giang Hà, tới vừa đúng lúc, ngồi xuống một chút, có chuyện muốn nói với cậu đây.”
Bí thư viện đoàn ủy Hoàng Dự Chương cười ha hả nhận lấy thuốc lá Trần Giang Hà đưa tới, sau đó nhiệt tình mời anh ngồi xuống.
"Năm ngoái viện trưởng sắp xếp một nhiệm vụ, để cậu và cô giáo Từ quay một cái video tuyên truyền chiêu sinh, việc này cô giáo Từ đã đề cập với cậu chưa?"
“Có nhắc tới." Trần Giang Hà cười gật đầu, lập tức giải thích: "Cuối năm ngoái và đầu năm nay bận quá, chưa kịp ghi hình, gần đây có rảnh rỗi một chút, tôi sẽ về bàn bạc với cô giáo Từ, quay mấy video mẫu cho ngài xem trước.”
"Được được được." Hoàng Dự Chương rất hài lòng với thái độ của Trần Giang Hà, đứa nhỏ này làm việc lớn không hồ đồ, làm việc nhỏ có trật tự, nói chuyện lại dễ nghe, đúng là tìm không ra tật xấu.
"Còn có một chuyện nữa, kênh kinh tế thuộc đài truyền hình tỉnh gửi thư tới, muốn phỏng vấn cậu, cậu có muốn lộ mặt, gia tăng chút danh tiếng không?"
Trần Giang Hà cười lắc đầu, hiện tại khủng hoảng tài chính đang tàn sát khắp toàn cầu, trong nước cũng bị tổn hại sâu sắc, rất nhiều công xưởng đóng cửa, rất nhiều công nhân thất nghiệp, rất nhiều sản nghiệp đều bị vây trong thế nước sôi lửa bỏng. Thời điểm này mà chạy tới đài truyền hình lộ mặt làm tuyên truyền, không khác gì kéo thêm thù hận, hoàn toàn phản tác dụng.
“Vậy thì tôi giúp cậu từ chối họ, tôi cũng cảm thấy thời cơ bây giờ không thích hợp." Hoàng Dự Chương châm điếu thuốc, sau đó đưa cho Trần Giang Hà một điếu.
Trần Giang Hà đưa tay nhận lấy, lại kẹp ở sau tai.
Hoàng Dự Chương có chút kinh ngạc: "Cai thuốc à?”
“Đúng vậy." Trần Giang Hà gật đầu: "Cô giáo Từ không thích mùi thuốc lá.”
Hoàng Dự Chương cười cười, có chút cảm khái nói: "Lúc còn trẻ có thể bỏ thuốc lá là chuyện tốt, không giống tôi hút mấy chục năm rồi, giờ muốn bỏ cũng không bỏ nổi.”
“Áp lực công tác của đoàn ủy rất lớn, thỉnh thoảng ngài hút mấy điếu thuốc để giảm bớt, theo lý mà nói cũng không sai." Trần Giang Hà nói.
“Tên nhóc nhà cậu." Hoàng Dự Chương cười ha hả: "Hôm nào đến nhà tôi ăn bữa cơm, đem lời này nói cho thím cậu nghe.”
“Được chứ ạ.”
Trần Giang Hà cười đồng ý, cùng bí thư Hoàng hàn huyên chút chuyện, sau đó anh đứng dậy chào tạm biệt, đi tới trung tâm khởi nghiệp cho sinh viên.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận