Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 409: Sau Này Dám Vì Thiên Hạ

Chương 409: Sau Này Dám Vì Thiên Hạ
Trần Giang Hà nhận lấy khăn lông Lâm Tư Tề đưa đến, lau mồ hôi và nước đọng trên người, sau đó lên lầu tắm thay quần áo khác, trở lại phòng họp tầng 1, vào cửa liền gặp được người quen, Đàm Thiên Bình tổng giám đốc khu vực phía đông Quảng Đông của Group Buying Nhu Mễ.
“Có phải tôi vào nhầm cửa không?” Trần Giang Hà quay đầu hỏi cô thư ký nhỏ sau lưng.
“Không có, Đàm tổng đến phỏng vấn.” Lâm Tư Tề khẽ cười trả lời.
“Phải không?” Trần Giang Hà mặt lộ vẻ nghi ngờ, cười ha hả nói: “Tôi suýt nữa tường là hai ta mới là người đến phỏng vấn.”
Nghe vậy, Đàm Thiên Bình đứng dậy, mỉm cười nói: “Trần tổng, không phải trước đó cậu đã nói muốn tuyển tôi vào công ty làm lễ tân sao, giờ tôi đến.”
Trần Giang Hà cười mà không nói gì.
“Tôi ra ngoài trước, hai người nói chuyện vui vẻ.” Lâm Tư Tề rất hiểu chuyện lui khỏi phòng họp, thuận tay khép cửa lại.
Trần Giang Hà bước đến cạnh Đàm Thiên Bình, nghiêm túc nói: “Trước đó chỉ đùa thôi, thực ra tôi không thiếu nhân viên lễ tân, thiếu quản lý xuất sắc và đoàn đội nghiệp vụ dày dặn.”
Lời nói của anh đã đi thẳng vào vấn đề, Đàm Thiên Bình cũng không vòng vo: “Cậu cảm thấy tôi thế nào?”
Trần Giang Hà mỉm cười nhìn cô ta, không trực tiếp trả lời, mà là cầm phần lý lịch sơ lược trên mặt bàn đó lên, lật nhìn vài lần, thuận miệng hỏi: “Có thể chấp nhận một chuyến công tác dài hạn không?”
“Phụ thuộc vào hình thức đi công tác thế nào, công tác với ai.” Đàm Thiên Bình nói.
“Phương hướng phát triển kế tiếp của công ty là Đồng Bằng Sông Dương Tử.”
Trần Giang Hà lạnh nhạt nói: “Tôi cần có một đoàn đội nhân viên nghiệp vụ và một người quản lý có năng lực, cắm cờ của Light Chaser ở đó.”
“Nhu Mễ đã được triển khai trước tại các thành phố lớn của Đồng Bằng Sông Dương Tử.” Đàm Thiên Bình nói.
Trần Giang Hà mỉm cười nói: “Có người dò đường là chuyện tốt, người đến sau theo người tiên phong qua sông, không dễ bị chết đuối.”
Khóe miệng Đàm Thiên Bình cũng lộ ra nụ cười, nói: “Giống như câu nói từng bước kia Đoàn tổng thường nói, sau này dám vì thiên hạ, đúng không?”
Trần Giang Hà sâu sắc liếc nhìn cô ta, rất nghiêm túc nói: “Với hoàn cảnh của cô, làm Tổng Giám Đốc thành phố của Group Buying Nhu Mễ xem như là nhân tài không được coi trọng.”
“Tôi cũng thấy vậy.” Đàm Thiên Bình ngược lại không hề khiêm tốn, cười nói: “Cho nên tôi không làm.”
Trần Giang Hà nhặt một cây bút mực nước, trong khoảng trống trong sơ yếu lý lịch của Đàm Thiên Bình viết chức vị, tiền lương và khích lệ vốn cổ phần mà công ty có thể cung cấp cho cô ta, duỗi tay đẩy qua.
Đàm Thiên Bình nhận lấy xem xét, nhướng mày, hơi bất ngờ hỏi: “Có quá nhiều không?”
“Công ty 9527 phải nhiều hơn chứ?” Trần Giang Hà cười hỏi ngược lại.
Đàm Thiên Bình gật đầu, thẳng thắn nói: “Công ty 9527 đúng là xuất thủ rộng rãi, nhưng tôi không nghĩ họ có thể phát hành công khai lần đầu thành công, tương lai vài năm nữa, ngành công nghệ group buying take away tất phải nghênh đón bùng nổ tăng trưởng, cũng chắc chắn sẽ trải qua một đợt cải tổ.”
Trần Giang Hà không nói gì, chỉ cười híp mắt hỏi một câu: “Làm xong thủ tục nghỉ việc của cô rồi chứ?”
“Trần tổng hy vọng ngày mai tôi sẽ dẫn đoàn đội đến làm sao?” Đàm Thiên Bình bật cười hỏi ngược lại.
“Tất nhiên!” Trần Giang Hà rất dứt khoát.
“Tôi mang theo hai vị Giám Đốc Nghiệp Vụ, Lý Thiên Hải và Hoàng Thế Hiền đến, ngài cũng không ngại sao?” Đàm Thiên Bình lại hỏi.
“Cầu còn không được.” Trần Giang Hà tỏ mạnh tỏ thái độ.
Trong lòng Trần Giang Hà rõ ràng, những lời này của Đàm Thiên Bình ;à đang thử thăm dò thành ý của anh, cũng là vì mở đường cho chính cô, mục đích tự nhiên là hy vọng sau khi gia nhập công ty có thể nhanh chóng xây dựng đoàn đội của riêng mình, đạt được chỗ đứng.
Mục đích của Trần Giang Hà cũng rất rõ ràng, anh cần dẫn dụ một đoàn đội dày dặn, để đẩy mạnh mở rộng địa bàn kinh doanh của Light Chaser, chấp nhận đội của Đàm Thiên Bình chắc chắn là một lựa chọn tuyệt vời.
Về tranh giành cấu xé lẫn nhau trước đây với Lý Minh Hải, Trần Giang Hà sớm đã không để trong lòng, bởi vì hai người họ không còn ở cùng một chiều không gian nữa, cơn bản không cần thiết phải sống trong những việc quá khứ đó, nếu Lý Minh Hải biểu hiện không tốt sau khi gia nhập công ty, có thể trực tiếp đá ra.
Muốn làm việc lớn, thì phải có lòng bao dung người, cũng phải có khôn ngoan nhìn người, còn phải có kỹ năng dùng người, cả ba đều không thể thiếu.
Nhưng, Đàm Thiên Bình cuối cùng vẫn không trực tiếp quyết định gia nhập công ty Light Chaser.
Một Quản Lý nghiệp vụ cấp cao ở cấp bậc này của cô ta, Group Buying Nhu Mễ sẽ không dễ thả người, bởi vì nếu cô chuyển chỗ thì cả đoàn đội bên dưới cũng đi theo, thật sự một lực kéo ảnh hưởng đến mọi người, toàn bộ thị trường phía đông Quảng Đông sẽ bị thiệt hại rất lớn.
Dĩ nhiên, Trần Giang Hà cũng không vội, một khi phụ nữ động tâm giống như hồng hạnh vượt tường, hơn phân nửa không còn cách nào xoay chuyển, chỉ cần kiên nhẫn đứng dưới góc, thỉnh thoảng huy động cái cuốc đào một chút sớm muộn cũng sẽ có thu hoạch.
“Ông chủ, anh và Đàm tổng nói chuyện thế nào?”
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận