Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 233: Không Giả Vờ Nữa, Tôi Lật Bài

Chương 233: Không Giả Vờ Nữa, Tôi Lật Bài
Cũng không còn cách nào, kỹ năng không bằng người ta, tự tin lại không đủ, đập bàn chửi bới cũng chẳng có tác dụng gì ngoại trừ che đậy sự kém cỏi và chột dạ của mình.
Kinh doanh luôn dựa vào hiệu quả, trong tay ông có khu Phiên Ngu, khu Bạch Vân và khu Lệ Loan, số lượng đơn đặt hàng được ký mỗi tháng ít đến đáng thương chỉ có một vài trăm đơn, mà đích thân Trần Giang Hà dẫn đội lao vào, thì số lượng đơn hàng được ký đã vượt quá 300 chỉ trong một tuần ngắn ngủi.
Công ty 9527 hiện đang cố gắng hết sức để cạnh tranh với Nhu Mễ Mua Nhóm, với các tiêu chuẩn hiệu suất như Trần Giang Hà, sẽ chỉ có vị thế càng ngày càng cao trong công ty, còn các giám đốc khu vực lớn như Hoàng Thế Hiền thì sớm hay muộn sẽ bị bỏ rơi.
Vốn dĩ, Hoàng Thế Hiền có thể tìm lý do để chê bai Tôn Hạo Lâm và ban lãnh đạo cấp cao trong công ty, đổ lỗi cho thành tích kém cỏi là do đà phát triển mạnh mẽ của Nhu Mễ Mua Nhóm, không ngờ Trần Giang Hà xông vào giữa chừng đột kích cướp lãnh thổ của ông như một tên cướp.
"Lão Hoàng, ông tới văn phòng của tôi một lúc."
Lúc này, Tôn Hạo Lâm tổng giám đốc chi nhánh Quảng Đông, đã bước đến cửa phòng họp và chào hỏi Hoàng Thế Hiền một tiếng.
"Ừm." Hoàng Thế Hiền gật đầu, hung hăng trừng mắt nhìn Trần Giang Hà một cái, rồi mới bước ra khỏi phòng họp với vẻ oán giận và không cam lòng.
Ngay khi Hoàng Thế Hiền và Tôn Hạo Lâm vừa đi, thì sau đó Triệu Hương Ngưng giám sát thị trường chi nhánh Quảng Đông bước vào phòng họp, và ngồi đối diện với Trần Giang Hà.
Trần Giang Hà trở mặt hơn lật sách, sắc mặt thay đổi như vở kịch Tứ Xuyên, nhìn thấy ả khốn Triệu Hưng Ngưng này, anh nhướng mày lại cười đùa cợt nhã nói: “Chị Triệu, có gì chỉ bảo?"
Triệu Hưng Ngưng liếc mắt nhìn Trần Giang Hà một cái, cười nói: "Bây giờ giám đốc Trần tài giỏi như vậy, nào có cần tôi chỉ dạy cái gì?"
"Chị Triệu, chị muốn giết tôi bằng nụ cười của chị à?" Trần Giang Hà cười cười.
"Nào có." Triệu Hương Ngưng cười quyến rũ nói: "Tôi tới chúc mừng cậu."
"Ồ?" Trần Giang Hà chớp chớp mắt.
“Công ty đã quyết định bổ nhiệm cậu làm giám đốc kinh doanh của chi nhánh Quảng Đông, chính thức để ba khu Phiên Ngu, Bạch Vân và Lệ Loan dưới sự quản lý thống nhất của cậu.”
Triệu Hương Ngưng nói xong liền đứng dậy, mỉm cười đưa tay về phía Trần Giang Hà nói: "Chúc mừng giám đốc Trần. Anh là giám đốc chi nhánh trẻ nhất và được thăng chức nhanh nhất kể từ khi tôi gia nhập công ty 9527 đó."
Trần Giang Hà đứng dậy rồi bắt tay với Triệu Hương Ngưng một cách thân thiện, khách sáo nói một câu: "Cảm ơn tổng giám đốc Tôn và giám đốc Triệu đã ủng hộ."
"Cố lên, tôi tin tưởng cậu."
Triệu Hương Ngưng dùng tay còn lại nhẹ nhàng vỗ vỗ nhẹ mu bàn tay của Trần Giang Hà, mỉm cười động viên một câu rồi buông tay ra, duyên dáng xoay người đi ra khỏi phòng họp.
Trần Giang Hà cũng không hề lay động vì động tác chọc ghẹo này của cô, thậm chí còn đi đến chỗ máy lọc nước rửa rửa mu bàn tay, trong lòng nghĩ ngày khác sẽ tìm cơ hội đưa thư ký nhỏ tới phòng họp trong công ty...
"Thiệu Hải, bây giờ cậu và Hương Hương đã tới đâu rồi?"
Sau khi Trần Giang Hà rửa tay xong, anh mở cửa sổ phòng họp, rồi đứng dựa cửa sổ châm một điếu thuốc, nhàn nhã lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Tần Thiệu Hải.
Tần Thiệu Hải nhanh chóng trả lời tin nhắn: "Đã tới ngày hẹn gặp mặt rồi, tôi cảm thấy tới tết này tôi sẽ có cơ hội cưa đổ cô ấy!"
"Được vậy à, tiến triển nhanh vậy sao?" Cách màn hình điện thoại thôi mà Trần Giang Hà đã cảm nhận được sự hưng phấn của cậu ta, rồi cười hì hì dội gáo nước lạnh: "Gặp nhau cẩn thận chút đó, kẻo chồng người ta bắt được cậu thì toi. "
"Yên tâm, tôi đã hỏi rõ ràng, cô ấy chưa có chồng, chỉ có mấy người tình thôi nên không phải vấn đề gì lớn." Tần Thiệu Hải đáp lời.
"Trâu bò." Trần Giang Hà giơ ngón cái lên cho Tần Thiệu Hải, tự nhủ nếu cậu ta cố gắng hơn nữa thì sẽ sớm đuổi kịp đồng chí vua pháo binh phòng 414 của mình.
"Ha ha, chờ tin tốt của tôi đi." Tần Thiệu Hải trả lời.
“Hy vọng là tin tốt, chỉ cần sau này đừng bị người yêu của cô ấy nhốt vào trong tủ là được.”
Trần Giang Hà đưa ra một số dự đoán không hay ho chút nào, sau đó cầm điện thoại rời khỏi phòng họp.
Sau cuộc họp định kỳ sáng nay của công ty, buổi chiều đã chính thức được nghỉ lễ.
Ngày lễ được tính từ ngày 27 tháng 12 âm lịch đến ngày 6 tháng giêng âm lịch.
Trần Giang Hà đã ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày trước, với anh kỳ nghỉ đông bây giờ cũng không có ý nghĩa gì lớn, Quảng Đông và Quan Thành rất gần nhau, bắt taxi cũng tiện, đến khi đó thì anh về nhà ăn bữa cơm đoàn viên với cha mẹ, năm sau thì dành thời gian đến nhà ông bà ngoại để chúc mừng năm mới là được.
Tết đang đến gần, và "Chiến lược thành phố trống không" đang diễn ra khắp Quảng Đông, những người lao động đã trở về quê, các cửa hàng đóng cửa, phố buôn rộn ràng nhốn nháo, ngày trước đông như trẩy hội giờ đã thành những ngôi làng thành thị lặng lẽ vắng lặng, các cửa hàng ven đường thì chỉ có một số quán ăn vẫn còn hoạt động bình thường.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận