Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 81: Ở Chung Một Phòng Với Cố Vấn

Chương 81: Ở Chung Một Phòng Với Cố Vấn
Thêm nữa bây giờ Từ Chỉ Tích đang nằm ngang trên giường, hai mắt nhắm chặt, mặt như hoa đào, nút áo sơ mi trắng phía trên cùng đã bị Trần Giang Hà cởi ra.
Trong lúc hô hấp, nửa vòng tròn trắng nõn như ẩn như hiện, cặp đùi thon dài xinh đẹp cũng không hề giữ lại mà lộ ra trước mắt Trần Giang Hà.
Hình ảnh như vậy, nếu là một người đàn ông bình thường đều sẽ chịu không nổi, huống chi là Trần Giang Hà, một sinh viên đại học vừa trẻ trung lại mạnh mẽ thì càng không cần phải nói.
“Tuy nói không thể lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, nhưng cũng không thể đi một chuyến tay không được, hôn một cái là được rồi.”
Trần Giang Hà nghĩ nghĩ, đứng dậy vượt qua mép giường, nhìn xuống từ trên cao, tiến đến gần lồng ngực trắng nõn của Từ Chỉ Tích.
"Ưm ~"
Trần Giang Hà vừa định chạm tới ngực của Từ Chỉ Tích, bỗng nhiên nghe thấy âm thanh đó phát ra từ miệng cô, sau đó cô xoay người, đưa lưng về phía Trần Giang Hà.
"Là do vẫn còn chút tỉnh táo, nên không cho mình hôn sao?"
Tim Trần Giang Hà đập nhanh hơn, điều này cho thấy cô ấy có tính cảnh giác rất cao, rõ ràng là đã bất tỉnh nhân sự, nhưng trong tiềm thức cô vẫn kháng cự lại việc có người đến gần.
Nhưng mà, cô nghiêng người như thế càng làm cho dáng người động lòng người của cô hiện rõ hơn. Trần Giang Hà cúi đầu nhìn, anh chỉ cảm thấy như đang có một chú mèo dùng móng vuốt cào tim mình vậy, cả người nóng lên. Anh vốn chỉ định hôn một cái cho đỡ thèm, bây giờ lại thấy cả miệng khô khốc, rất muốn uống nước.
"Khó, khó chịu."
Lúc này, Từ Chỉ Tích lại nói chuyện, nhíu mày lại, gương mặt xinh đẹp như hoa lộ ra vẻ khó chịu, hô hấp cũng trở nên dồn dập hơn.
Trần Giang Hà thấy thế, tạm thời áp chế suy nghĩ trong đầu mình xuống. Bắt đầu cởi giày cô trước, sau đó cởi một nút áo sơ mi ra cho cô, tránh việc cô nằm nghiêng ngực sẽ bị ép lại, khó thở.
"Trần Giang Hà."
Trong lúc Trần Giang Hà đang cởi nút áo sơ mi cho cô Từ, thì bỗng nhiên nghe thấy cô nhỏ giọng gọi tên anh.
Tay anh lập tức run nhẹ một cái, vô tình chạm vào thỏ trắng.
"Khổ quá đi."
Trần Giang Hà hít sâu một hơi, trực tiếp cúi người sát xuống.
"Không, không được."
Từ Chỉ Tích mơ mơ màng màng mở mắt ra, sau đó lập tức trợn mắt, tay đặt ở ngực anh, nói:
"Khó chịu."
Lúc này, Trần Giang Hà mới phát hiện, thì ra cô ấy thật sự vẫn còn tỉnh táo.
"Tửu lượng không cao còn uống nhiều như thế, có thể không khó chịu được sao?"
Trần Giang Hà nói thầm, nghĩ tới việc này thì có hơi đau lòng.
Văn hóa bàn rượu ở trong nước đúng là có lúc rất quá đáng, nếu như ở trên bàn có người đẹp, thì một đám đàn ông chắc chắn sẽ cố tình chuốc say người đẹp.
Phụ nữ không uống say, đàn ông không có cơ hội. Việc uống rượu ở trên bàn tiệc có lẽ sẽ không thể uống ra cảm tình được, nhưng có thể uống ra được một đêm tình.
Trong ấn tượng của Trần Giang Hà, cô Từ luôn là một người con gái rất thức thời, nội liễm, rất có chừng mực, biết cách bảo vệ bản thân. Dù là ở trong trường, hay là ở trong các buổi xã giao, cô vẫn luôn bảo trì một khoảng cách với những người đàn ông.
Chuyện này rất dễ dàng nhìn ra được khi cô và Bạch Khải Đông ở cạnh nhau.
Bạch Khải Đông là liếm cẩu cuối cùng của Từ Chỉ Tích, làm việc chung văn phòng với cô, cũng coi như sớm chiều ở chung, dù thế gã vẫn chưa từng có cơ hội ăn cơm trưa chung một cái bàn với cô.
"Buổi tiệc giao lưu giữa các trường đại học ngày hôm nay tám phần là ngụy trang, thực tế có lẽ là buổi tiệc rượu săn người đẹp của mấy phần tử tri thức."
Trần Giang Hà suy nghĩ, may mắn đêm nay anh đưa cô Từ về sớm, nếu như ở lại tới cuối buổi tiệc không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Từ Chỉ Tích lại trở mình, ghé vào mép giường, đưa tay muốn kéo gối đầu, nhưng kết quả lại kéo cánh tay của Trần Giang Hà kê lên đầu nằm.
"A..."
Hành động vô tình này của Từ Chỉ Tích làm cho Trần Giang Hà càng nóng hơn, hơi thở nóng rực, nhưng nghĩ tới việc cô rất khó chịu do say rượu, thì lại không đành lòng làm cho cô càng khó chịu hơn.
Nguyên nhân người là động vật bậc cao là vì người có thể cân bằng cảm xúc và dục vọng, nói ngắn gọn lại chính là trong tình huống không vi phạm ý nguyện của phụ nữ, nên làm thì làm, lúc không nên làm thì tuyệt đối đừng tin cái gì mà ba năm tiền lời, năm năm không lỗ.
Kiếp trước, Trần Giang Hà có một người bạn, vì vi phạm ý của phụ nữ mà phải ngồi trong kia năm năm mới được thả ra, bị người ta làm cho ngay cả việc đi đứng cũng khó khăn, nghe nói những người ở trong đó chăm sóc rất đặc biệt cho những người phạm tội như thế.
Từ Chỉ Tích gối đầu lên cánh tay của Trần Giang Hà chìm vào giấc ngủ.
Cô ngủ rất thư thái, tay của Trần Giang Hà lại tê rần, muốn ngủ cũng khó mà ngủ được, ngồi cũng không ngồi được, chỉ có thể nằm nghiêng người, một tay bị cô nằm lên, tay còn lại thì ôm lấy thắt lưng của cô, động tác vô cùng cẩn thận, không dám lộn xộn.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận