Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 228: Dạy Dỗ Hoàn Hảo

Chương 228: Dạy Dỗ Hoàn Hảo
Địa vị gia đình -1.
May là tiểu tử này có lương tâm, còn mang tới hai bình Mao Đài với hai hộp Hoa tử, chọt trúng vào sở thích cá nhân của Khương Chí Hoa, hút thuốc uống rượu ....
"Chú Khương, để cháu làm trợ thủ cho chú."
Khương Chí Hoa vào nhà bếp bận nấu ăn, Trần Giang Hà cười đùa tí tửng đi theo vào.
Trần Giang Hà đã học nấu ăn từ mẹ khi còn nhỏ, rửa rau, thái rau, xào rau đều là có thể làm được, anh cũng không có cái gì mà chủ nghĩa đại nam tử, cũng không cảm thấy chuyện đàn ông xuống bếp nấu ăn là chuyện mất mặt.
"Không cần hỗ trợ, ở bên ngoài ngồi xem TV, nói chuyện phiếm là được, buổi trưa tôi cho cậu bộc lộ tài năng."
Khương Chí Hoa mới nhìn Trần Giang Hà có chút "Không vừa mắt", nhận được rượu, thuốc lá bên trong \lòng đã thoải mái hơn, lúc này thấy hắn chủ động tiến vào nhà bếp hỗ trợ làm trợ thủ, lúc nói chuyện trên mặt cũng mang theo chút tươi cười.
Trần Giang Hà biết chú Khương đây là đang nói lời khách khí, mỉm cười không nói cái gì, bắt đầu rửa rau trước.
Công việc trong nhà bếp vừa tẻ nhạt và nhàm chán, nên có người hỗ trợ làm trợ thủ, đó cũng là cầu cũng không được.
Khương Chí Hoa liếc mắt nhìn hắn, nụ cười trên khóe miệng càng nồng nặc.
Con gái ôn nhu ngoan ngoãn, tính cách mềm yếu, Khương Chí Hoa luôn luôn lo lắng người gặp người không quen, cho nên ông vẫn luôn để mắt tới cô ở trường cấp hai và cấp ba, những cậu nhóc xấu xa xảo trá xung quanh đều bị hắn nghiêm khắc cảnh cáo, thẳng đến khi cô thi lên đại học, hắn mới nới lỏng giám sát.
Trước đó con gái gọi điện thoại về nói nói chuyện có bạn trai, Khương Chí Hoa căng thẳng đến mức không thể ngủ ngon trong nhiều đêm, thời gian rảnh rỗi đều sẽ đi tìm hiểu về gia đình cái tên họ Trần này, mới thoáng an tâm.
Trần gia điều kiện thiếu một chút cũng không sao, Trần Giang Hà thi đại học không tốt lắm cũng không sao, mấu chốt là Chu Hữu Cẩn, chủ nhiệm lớp trường cấp 3 đối với Trần Giang Hà đánh giá khá cao, rất xem trọng tiềm năng phát triển của hắn, điểm này rất có sức thuyết phục.
"Có phải sinh viên trong trường đại học tài chính các cậu đều chơi chứng khoán đúng không?"
Lúc rửa rau, Khương Chí Hoa chủ động tìm đề tài nói chuyện cùng với Trần Giang Hà.
"Có chơi, có không chơi." Trần Giang Hà mỉm cười, hỏi; "Chú Khương cũng chơi sao?"
Nghe vậy, Khương Chí Hoa cười cầm lấy một cái rau hẹ, một bên ngắt đầu bỏ đuôi một bên vừa gật đầu nói: "Đúng vậy, chú trước kia là một rau hẹ nhỏ tươi mới, trải qua vài năm học tập cùng chém giết, thuận lợi trở thành rau hẹ già, thị trường chứng khoán thực sự là tiểu yêu tinh tra tấn người."
"Ngài thật hài hước." Trần Giang Hà nhếch miệng cười, lại hỏi: "Chú, chú đang mua cổ phiếu gì?"
"Chú à, cổ phiếu nào giảm mạnh thì mua, chỉ là không ngờ vẫn chưa tới đáy, kết quả là mua tất cả cổ phiếu trên sườn núi, một số cổ phiếu trong tài khoản của chú đều ST rồi."
Khương Chí Hoa cảm thấy chán nản khi nghĩ về hoạt động trước đây của mình, vừa nói vừa cười nói: "Cũng may quãng thời gian trước, thầy Chu của các cậu đề cử tôi mua Mao Đài với công ty đóng tàu Hoa Hạ, tôi đã đem hết tiền của mình đầu tư vào mà không nói một lời, hiện tại cuối cùng cũng coi như quét qua xu hướng suy tàn, nhìn thấy tiền quay vòng rồi."
"Thật lợi hại." Trần Giang Hà giơ ngón tay cái lên, cười nói: "Mao Đài với công ty đóng tàu Hoa Hạ được hỗ trợ bởi nhiều hoạt động của chúng và có khả năng cao là chúng sẽ tiếp tục tăng trong năm nay."
Trần Giang Hà nắm giữ bao gồm Mao Đài và công ty tàu biển Hoa Hạ, hơn nữa kiên định xem trọng triển vọng thị trường, nhưng hắn không có nói đến mức quá vẹn toàn, nếu như nói tuyệt đối sẽ trướng, vậy thì quá ngông cuồng rồi.
"Cậu cũng chơi cổ phiếu sao?" Hai mắt Khương Chí Hoa sáng ngời.
"Có chơi một chút." Trần Giang Hà nói chuyện rất biết điều, không muốn khoe khoang ở trước mặt "Cha vợ".
Hiện tại, Trần Giang Hà có chứng quyền và vốn cổ phiếu HongKong lên tới gần 4 triệu, anh còn có thêm một triệu tiền mặt để cha xây nhà mới với mua đất, anh đã kiếm được gần 5 triệu từ giao dịch chứng khoán và làm việc bán thời gian trong nửa năm, việc này anh dám nói, nhưng có rất nhiều người cũng không dám tin.
Khương Chí Hoa vừa nghe Trần Giang Hà chỉ "Tham gia một chút", cho là hắn chỉ bỏ ra mấy trăm tệ để thử, thế là vỗ bả vai hắn, nói: "Muốn chơi chứng khoán, vừa phải can đảm cẩn trọng, thứ hai phải có tài chính hùng hậu, trò đùa trẻ con không thành tài được, sau này chú sẽ chỉ điểm cho cháu một chút, người trẻ tuổi phải có cái nhìn chính xác về quản lý tài sản, cháu không quản lý tài sản, tài sản sẽ không để ý tới cháu."
Nghe nói như thế, Trần Giang Hà mỉm cười xán lạn.
Khương Chí Hoa thấy hắn cười, lại sát vào bên tai hắn khuyên nhủ: "Chú là người từng trải, tiền riêng bỏ vào thị trường chứng khoán an toàn nhất, thiệt thòi có lý do đưa tay đòi tiền bù lỗ, kiếm được ở nhà ngẩng đầu ưỡn ngực có cảm giác thành công, đã hiểu chưa?"
"Đã hiểu, đã hiểu."
Trần Giang Hà rất tán thành gật đầu, trong lòng tự nhủ ông ấy đây là đang dạy anh cách giấu tiền riêng nha, thực sự là quá hay, về sau Khương Diệc Xu có hỏi đến việc này, liền nói là học từ ngài nha ...
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận