Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 693: Tam Ca Về Rồi

Chương 693: Tam Ca Về Rồi
Tôn Thiên nhịn đau, ngạc nhiên ngẩng đầu lên ngó ngó Lão Lưu như cầu cứu, sau đó lại nhìn đồng chí Vương Viễn Bằng đang trầm tư.
Trương Khải thấy thế thì ở bên cạnh cười ngây ngô.
"A, tam ca về rồi."
Tôn Thiên nhìn thấy Trần Giang Hà, hai mắt lập tức sáng lên, nhanh nhanh chóng đứng dậy nghênh đón tam ca rồi cúi người lấy tay áo xoa xoa chiếc ghế đã ngồi nóng, sau đó mới mời anh ngồi xuống: “Anh giúp em nhìn xem, có cần thiết phải tiếp tục cuộc trò chuyện này không?”
"Để tôi xem một chút." Trần Giang Hà cũng rất thích hóng chuyện của Tôn Thiên và Lưu Tử Du, anh đường đường chính chính xem lịch sử trò chuyện của hai người vài lần, sau khi suy tư một lát thì quay đầu hỏi Tôn Thiên: “Tôi giúp cậu trả lời được chứ?”
"Đừng nói thêm gì nữa, nhanh lên!” Tôn Thiên gấp gáp thúc giục.
"Đừng vội vào phòng tắm, tôi, tôi muốn..."
Trần Giang Hà nhanh chóng gõ chữ, nhưng chỉ nhắn một câu mơ hồ…
Rất nhanh sau đó Lưu Tử Du bên kia đã trả lời lại: “Muốn làm gì?”
"Muốn." Trần Giang Hà trả lời, sau đó bổ sung: “Muốn xem chân, có được không?”
"CMN? !"
Tôn Thiên trực tiếp kêu cmn, cách nói chuyện này của tam ca đơn giản nhưng rất thô bạo.
Quần chúng hóng chuyện Trương Khải nhìn xuống chân mấy lần, cười hắc hắc nói: “Lưu Tử Du nhìn thấy tin nhắn này mà không nổi nóng thì ngày mai tôi mời cả ký túc xá ăn sáng.”
"Uầy, xong con bê."
Tôn Thiên có chút hối hận trong lòng, nhưng anh ta không trách tam ca
Vương Viễn Bằng vỗ vai Tôn Thiên: “Nén bi thương.”
"Bom."
Lưu Tử Du gửi một biểu tượng quả bom, một lát sau bên cạnh khung chat hiện lên thông báo hình ảnh.
"Ừm?"
Lúc này, toàn bộ ký túc xá ngoại trừ Trần Giang Hà đều mở to hai mắt nhìn.
Sau khi hình ảnh được tải xong, Trần Giang Hà trả chuột lại để Tôn Thiên tự mở.
"….”
"Ha ha ha ha."
Mọi người đều không nhịn cười được khi thấy tấm ảnh móng heo này.
Lúc này Trần Giang Hà gõ một tin nhắn trả lời: “Trắng trắng múp múp, rất đẹp, nhưng mà có hơi ngắn nên không phù hợp với hình tượng chân dài của em.”
"Hừ ~ nói năng ngọt xớt, chắc chắn là đã bị Vương Viễn Bằng dạy hư rồi."
"Cặp đùi đẹp jg "
"Được, tôi thật sự phải đi tắm rồi, anh đừng làm phiền nữa.”
"Tam ca, anh quả thực là bố ruột của tôi mà."
Khi Tôn Thiên nhìn thấy bức ảnh đôi chân xinh đẹp mà Lưu Tử Du gửi đến, kích động đến mức nhào vào trong lòng của Trần Giang Hà, cử động lung tung một lúc.
Trần Giang Hà giơ tay vỗ vào mông tên phản bội Tiểu Thiên này hai cái, "Này này này, hưng phấn thì hưng phấn, đừng có ở trong lòng tôi muốn làm lão đại."
"Tam ca, vòng tay của anh thật thơm..."
Tôn Thiên trước khi đứng dậy thì khụt khịt mũi, anh vừa ngửi thấy ba mùi hương khác nhau. Một trong số đó là mùi nước hoa trên người Lâm Tư Tề, người từng là nữ thần hoàn hảo trong lòng anh. Hai mùi thơm còn lại tươi mát, có một xíu ngọt ngào như hoa dành dành, cao cấp và thanh nhã, chắc là hoa chuông xanh lam.
“Hả ?” Trần Giang Hà cúi đầu tự mình ngửi, đúng là có mùi nước hoa, nhưng phần nhiều vẫn là mùi “mồ hôi” còn sót lại sau khi trải qua một cuộc chiến tận tâm tận lực.
“Bức ảnh thì cậu tự mình lưu vào trong điện thoại đi, để tránh sau này cứ ngồi nhìn say sưa trước màn hình máy tính của tôi. "
Trần Giang Hà dặn dò Tôn Thiên một câu rồi đi ra ban công lấy quần áo và đi tắm.
"Trần ca, đây là thư bày tỏ ý định hợp tác kinh doanh Group Buying Online của chuỗi siêu thị Trust-Mart, 711, FamilyMart và Starbucks."
Sau khi tắm xong đi ra, Lý Tuấn lấy ra một số thỏa thuận hợp tác quan trọng và đặt chúng trên bàn máy tính của Trần Giang Hà.
Trần Giang Hà gật đầu mỉm cười, trên mặt lộ ra vẻ tán thưởng : "Rất lợi hại đó, nhanh như vậy mà cậu đã có thể thương lượng được với những gã khổng lồ này rồi."
Lý Tuấn : "Vẫn chưa chính thức ký kết hợp đồng. Người phụ trách ở khu vực Hoa Hạ của một số Tập đoàn đa quốc gia đều muốn gặp anh, ngồi lại để thảo luận chi tiết về hoa hồng Group Buying và tỷ lệ thanh toán. Ngoài ra, Starbucks cũng khá cao ngạo, muốn xây dựng hình thức giao hàng đặc biệt gì đó của Starbucks."
"Cậu thay mặt tôi đi nói chuyện với họ là được rồi."
Trần Giang Hà giơ tay đặt lên vai Lý Tuấn, “Ngày nào cậu cũng chạy ở bên ngoài nhiều như vậy, cơ thể có chịu nổi không ?”
"Đương nhiên là chịu được."
Lý Tuấn theo bản năng duỗi thẳng lưng, “Bây giờ toàn thân tôi tràn đầy sinh lực, không hề yếu chút nào.”
"Vậy thì tốt."
Trần Giang Hà gật đầu, "Cậu vẫn phải chú ý đến sức khỏe của mình, một số công việc không liên quan đến tình hình chung thì giao cho cấp dưới đi làm là được rồi."
"Được." Lý Tuấn mỉm cười đồng ý, nhưng trong lòng lại nghĩ, bản thân cố gắng thêm vài năm nữa để giúp Trần ca nâng thị phần của Group Buying Take Away Light Chaser lên đến mức các công ty cùng ngành theo không kịp, hay thậm chí là đến mức “không có đối thủ”. Một khi giấc mơ trở thành hiện thực, anh cảm thấy nó càng thú vị hơn nhiều so với việc sống thêm mười năm mà tầm thường chẳng có tài cán gì.
Trần Giang Hà nghiêm túc nhìn anh, cảm thấy khoảng thời gian này A Tuấn dường như gầy gò hơn trước, nước da cũng đen hơn rất nhiều, nhưng đôi mắt lại đặc biệt có sức sống, lấp lánh phát sáng.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận