Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 546: Em Không Muốn Nhìn Anh Sao

Chương 546: Em Không Muốn Nhìn Anh Sao
Dương Uyển Oánh sốc đến mức cằm gần như rớt xuống, với tư cách là người chuyên nghiệp, bằng trực giác cô liền đoán được Trần Giang Hà là đang đánh cược: “Cậu cứ như vậy coi trọng cổ phiếu Volkswagen sao? Nói thật với cậu, tuy hôm nay mua được giá thấp, nhưng vừa mua vào đã giảm.”
“Giảm đúng lúc gia tăng vị thế đấy.”
Trần Giang Hà một chút cũng không quan tâm đến tăng giảm ngắn hạn, anh đang đánh cược trận đấu giữa Porsche và Volkswagen sẽ tuyên bố kết thúc sớm, nút thời gian có thể xảy ra trong tương lai gần.
Một khi bỏ qua, hối hận không kịp.
“Phong cách đầu tư của cậu hơi giống ngài Thẩm, sau khi để mắt đến một cổ phiếu, trực tiếp đặt cược đầy vị trí, không chừa chút đường sống nào.”
Những lời này của Dương Uyển Oánh, ngầm bày tỏ sự tôn trọng của mình Trần Giang Hà.
Suy cho cùng việc bỏ ra hàng trăm triệu vốn chỉ để mua vào một cổ phiếu này, nhìn ra vòng đầu tư toàn cầu đều vô cùng hiếm thấy, mấu chốt là Trần Giang Hà mua vào cổ phiếu ngành xe hơi mà nhìn chung không được trong ngành công nhận.
Các tổ chức lớn đều bán khống, anh trực tiếp ném tiền bán khống, thao tác đảo ngược, tương đương với việc trực tiếp tuyên chiến với tổ chức.
“Cậu đầu tư vốn quá nhiều, tôi bên này cần giúp cậu vận hành nhiều tài khoản, phân tán giám sát rủi ro, nếu không, cổ phiếu này của cậu như lực lượng thần bí đến từ Phương Đông, rất có thể gặp chặn đường vây đuổi của nhiều tổ chức.” Dương Uyển Oánh đưa ra đề nghị hợp lý từ góc độ chuyên nghiệp.
“Lực lược thần bí đến từ Phương Đông?”
Trần Giang Hà nhướng mày, câu này có chút trình độ.
Thật ra hành động đầu tư mạnh vào mua cổ phiếu Volkswagen, chính là thêm một cây đuốc cho việc thu mua Volkswagen của Porsche, giúp leo thang tình hình.
“Về phương diện vận hành vốn, tôi giúp cậu sắp xếp, tôi chỉ có một yêu cầu, không còn lại một viên đạn nào trong tài khoản, toàn bộ cho Volkswagen.”
Cái gọi là ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, Trần Giang Hà đã hạ quyết tâm muốn kiếm một khoản lớn từ nó.”
“Được.” Câu trả lời của Dương Uyển Oánh rất đơn giản, một lát sau, cô lại bổ sung một câu: “Tự tin của cậu rất lực kích động, tôi cũng có chút muốn tham gia.”
“Cô phải giữ vững ý muốn lúc đầu, không nên bị tôi kéo lệch.” Trần Giang Hà mỉm cười khuyên nhủ.
“Ừ!” Dương Uyển Oánh trước tiên là gật đầu, sau đó sờ cằm suy nghi chốc lát: “Tôi đi khuyên chị tôi, để cho chị ấy tham gia cùng.”
“Làm tốt lắm.”
Trần Giang Hà like cho cô, em gái ngoan như vậy, đốt đèn lồng cũng khó tìm ra.
Dương Uyển Oánh gửi vài icon cảm xúc cười khúc khích, sau đó lấy điện thoại ra gọi cho chị gái.
“Chị, Trần Giang Hà có một công việc kinh doanh ổn định kiếm tiền không lỗ vốn muốn hợp tác với chị, chị có muốn thảo luận với cậu ấy không.”
Dương Uyển Oánh dụ dỗ Dương Vãn Tình nửa giả nửa thật trong điện thoại.
“Trên đời này làm gì có công việc kinh doanh nào ổn định kiếm tiền không lỗ vốn, Trần Giang Hà lừa em, em lại đến lừa chị đúng không?” Dương Vãn Tình bật cười nói.
“Chị, chị đừng độc đoán như vậy mà.” Dương Uyển Oánh làm nũng nói: “Thật ra em muốn lừa chị ít tiền đầu tư cổ phiếu, kiếm được lợi nhuận hai chúng ta chia 50-50, thua lỗ thì tính là chị, chị thấy thế nào?”
“Em bẫy tính toán nhỏ ghê thật.”
Dương Vãn Tình có chút không biết làm sao, khóe miệng vẫn nở nụ cười, trêu chọc nói: “Ngoài ra, chữ lừa gạt này cũng dùng không tệ, gần mực thì đen gần đèn thì sáng, chị nghi ngờ em tiếp xúc với Trần Giang Hà quá lâu, đã đen rồi.”
“Không có không có, tuyệt đối không có.” Dương Uyển Oánh cố chối, sau đó nói: “Gần đây Trần Giang Hà đột nhiên hạ vốn ban đầu, chuẩn bị mấy trăm triệu để đầu tư mạnh vào chỉ một cổ phiếu, em muốn chơi đùa cùng cậu ấy.”
“Đây là chồng hát vợ theo sao?” Đặng Vĩnh Thanh bật cười, nhẹ nhàng hỏi: “Em cần bao nhiêu tiền?”
“500 vạn.” Dương Uyển Oánh thuận miệng trả lời.
“Được.” Đặng Vĩnh Thanh không hề nghĩ ngợi đồng ý.
“Chị, tính cách này của chị, thực sự rất hợp với Trần Giang Hà.” Dương Uyển Oánh từ đáy lòng cảm khái.
Đặng Vĩnh Thanh: “...”

“Trông cô dường như không vui.”
10 giờ 30 tối, lúc Trần Giang Hà và Từ Chỉ Tích lên lầu nghỉ ngơi, phát hiện cô dường như có chút buồn buồn không vui.
“Vốn dĩ rất vui.” Từ Chỉ Tích liếc nhìn anh, sâu kín nói: “Cả đêm cậu cứ cúi đầu chơi điện thoại, muốn nói vài câu với cậu cũng không tìm được chủ đề.”
Trần Giang Hà nghe nói như vậy, không nói hai lời lấy chiếc B95 giao cho cô: “Em nộp điện thoại, toàn bộ quá trình tối nay không đụng vào nó, chuyên chú cùng cô được không?”
Từ Chỉ Tích nhìn thấy thái độ thành khẩn của anh, cơn tức giận tan biến một nửa: “Cũng đã trễ thế này, ai muốn cậu cùng…”
“Lần đầu tiên qua đêm ở nhà em, cô muốn chia phòng ngủ với em sao?” Trần Giang Hà cười hì hì hỏi cô.
“Nếu không thì sao?” Từ Chỉ Tích nhẹ giọng hỏi ngược lại.
“Thời tiết quá lạnh, em muốn ôm cô ngủ.” TH nghiêm túc nói.
“Không được…” Từ Chỉ Tích mím môi từ chối, sau đó nhẹ nhàng nhéo eo anh rồi bước nhanh lên lầu.
“Muốn chống còn nghênh,” Trần Giang Hà hiểu ngay.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận