Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 616: Phạm Vi Nghiệp Vụ Thật Rộng

Chương 616: Phạm Vi Nghiệp Vụ Thật Rộng
Về phần Tôn Thiên, vừa về đến ký túc xá, Trần Giang Hà đã thấy anh đeo tai nghe ngồi đó cười ngốc nghếch, miệng còn khẽ ngân nga hát bài kinh điển《Người yêu dấu ơi, đó không phải tình yêu》mà ông chủ Sohu thích: “Đàn organ trong lớp học đó ting tong ting tong, giống như âm thanh tỏ tình của em vậy, động tác luôn rất nhẹ nhàng."
"Tiểu Thiên, giọng hát của cậu thật hay, Trương Tịnh Dĩnh nghe xong cũng muốn gả cho cậu." Trần Giang Hà vỗ vỗ vai Tôn Thiên, động viên anh với vẻ mặt nghiêm túc.
"Hả ?" Tôn Thiên tháo tai nghe ra, có chút bối rối, lẩm bẩm: "Bài hát này là của Trương Tịnh Dĩnh sao ? Tôi luôn tưởng rằng là của Trương Hàm Vận."
Lúc này, Lưu Đống Lương xen vào một câu: "Trương Hàm Vận cái gì chứ ? Đó là của Trương Hàm Dư, cái người diễn trong bộ phim 《Hiệu lệnh tập kết》."
"Đúng đúng đúng, lão Lưu nói đúng."
Trần Giang Hà giơ tay cho Lưu Đống Lương một like, sau đó cười hì hì hỏi: “Hôm nay anh lại lỗ bao nhiêu ?”
"Haizz." Lưu Đống Lương thở dài, hai tay che mặt: "Đừng nhắc nữa, tắt đèn ăn mì."
"Ha ha." Trần Giang Hà xấu xa, cười: "Đừng ăn mì suốt vậy chứ, thỉnh thoảng cũng phải thay đổi khẩu vị."
Nghe vậy, Lưu Đống Lương đột nhiên đứng dậy.
"Anh muốn làm gì ?" Trần Giang Hà có chút kinh ngạc.
Lưu Đống Lương giơ tay nắm lấy cổ tay anh, vẻ mặt trịnh trọng nói: "Giang Hà, cậu đừng kéo tôi, tôi phải đi vào nhà vệ sinh ăn chút phân để bình tĩnh lại."
“Vãi." Trần Giang Hà thực sự giật mình, trong lòng thầm nghĩ : anh thật sự là kẻ tàn nhẫn, chỉ là đầu tư chứng khoán thôi mà, có đến mức vậy không ?
Lưu Đống Lương nhìn Trần Giang Hà, đột nhiên cảm thấy nỗi đau từ tận trong lòng tuôn trào ra ngoài, vươn tay ôm lấy anh, gào khóc hu hu, nói : "Hôm qua tôi đã cược toàn bộ số tiền mình có ở trong tài khoản vào Tập đoàn Quốc tế Huy Hoàng, hôm nay giá cổ phiếu lại đạt đến giới hạn thấp nhất trong ngày.
"Ồ." Trần Giang Hà ồ một tiếng rồi vỗ lưng an ủi anh: "Đừng hoảng, giá cổ phiếu rơi xuống mức thấp nhất trong ngày của Big A cũng chỉ là 10% mà thôi. Công ty niêm yết trên thị trường chứng khoán Hồng Kông của Triệu tổng đã giảm 93% trong một ngày. Chẳng phải ông ta vẫn sống cuộc sống rất thoải mái hay sao ? Kiên cường lên chút, mọi chuyện sẽ ổn thôi."
Lưu Đống Lương nghe thấy mà dựng tóc gáy, anh đã hiểu ý của Trần Giang Hà, một lần giá cổ phiếu rơi xuống mức thấp nhất trong ngày vừa mới bắt đầu, phía sau còn có rất nhiều lần đang chờ ở đó...
Trần Giang Hà không nói thêm gì nhiều, quay đầu nhìn Vương Viễn Bằng: "Bằng Tử, sao cậu lại cười dâm đãng như vậy ?"
"Hì hì." Vương Viễn Bằng cười khúc khích, ngẩng đầu nói với Trần Giang Hà : "Tam ca, Voice Chat Quả Liêu này do công ty anh nghiên cứu phát triển thực sự rất đỉnh, thật sự là một thần khí. Chiều nay, tôi đã tán tỉnh bảy cô gái, gần nhất là ở trong trường chúng ta, còn xa nhất là ở Hắc Long Giang, bà nội nó, thật sảng khoái.”
"Chỉ có thể là cậu, phạm vi nghiệp vụ thật rộng." Trần Giang Hà mỉm cười.
"Tam ca, tôi kiến nghị anh nên xây dựng thêm chức năng gọi video trên cơ sở voice chat, nếu không chỉ nghe thấy giọng nói mà không nhìn thấy người, rất dễ bị lừa." Vương Viễn Bằng đề nghị.
Trần Giang Hà gật đầu, cái này gọi là thực hành mang lại kiến thức thực sự.
Trên thực tế, Trần Giang Hà đã cố tình bảo bộ phận kỹ thuật phần nào đó tạm thời giữ lại chức năng gọi video, bởi vì một khi nó được triển khai, Voice Chat Quả Liêu sẽ va chạm trực diện với QQ Xí Nga.
Là một trong những cổ đông lớn của Light Chaser, Tập đoàn Xí Nga có thể chia sẻ nhiều tài nguyên với Light Chaser, duy chỉ có ứng dụng giao tiếp xã hội, hoạt động kinh doanh cốt lõi này tuyệt đối là vùng cấm.
Hoạt động hiện tại của Trần Giang Hà tương đối thận trọng, chủ yếu là vì anh muốn phát triển một cách hòa bình.
Thấy tam ca gật đầu, Vương Viễn Bằng nói tiếp: “Hai chức năng “Bình ước nguyện” và Những người ở gần bạn đều rất hữu dụng, nhưng đáng tiếc trên này có quá nhiều người có dụng ý xấu, chuyên làm mấy thứ xấu xa, lộn xà lộn xộn, rất dễ thu hút sự chú ý của các bộ ngành liên quan. Cần phải tiến hành block, khắc phục từ trình độ kỹ thuật để giải quyết các vấn đề từ trong trứng nước mới được. "
“Tiểu tử cậu cũng rất chuyên nghiệp đó nhỉ." Trần Giang Hà không thể không nhìn Vương Viễn Bằng với con mắt khác.
“Đó chỉ là một nhận xét nhỏ từ phương diện trải nghiệm của người dùng, không thể nói là chuyên nghiệp”.
Vương Viễn Bằng khá khiêm tốn, cười nói: “Thành thật mà nói, tôi thực sự không muốn một chức năng hữu ích như vậy lại nghẻo quá sớm. Tốt nhất là sau này có thể mở rộng nó ra nước ngoài, để chúng ta cũng có thể nếm thử hương vị của món ăn nước ngoài."
"Ý kiến rất hay, tôi nhớ rồi."
Trần Giang Hà mỉm cười gật đầu, sau đó đưa ra một lời nhắc nhở có ẩn ý : "Bản thân cậu cũng phải chú ý an toàn."
"Biết rồi, biết rồi."
Vương Viễn Bằng không để tâm mà đồng ý, sau đó tiếp tục chơi điện thoại.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận