Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 362: Đúng Là Đến Không Vô Ích

Chương 362: Đúng Là Đến Không Vô Ích
Trần Giang Hà mỉm cười không nói, ánh mắt nhìn về phía trước sân khấu, vừa vặn nam nữ dẫn chương trình dắt nắm tay nhau lên sân khấu, lắc đầu nói: "Người dẫn chương trình này không được, nam còn không đẹp trai."
Vừa dứt lời, Trịnh Gia Hân lặng lẽ lấy gương nhỏ đưa cho hắn, nhỏ giọng nói: "Người ta so với cậu đẹp trai hơn nhiều, cô gái dẫn chương trình không xinh đẹp bằng dì thì đúng."
"Khá lắm." Trần Giang Hà nhìn dì nhỏ, lại nhìn nữ MC trên sân khấu: "Đúng là cô ấy không đẹp bằng dì, nhưng dì cũng đừng kiêu ngạo, người ta khẳng định đã có bạn trai, còn dì thì không có."
Trịnh Gia Hân: "..."
"Đừng ngẩn người, buổi diễn bắt đầu rồi." Trần Giang Hà đúng lúc nhắc nhở một câu.
Cũng phải thừa nhận rằng chất lượng tiệc chào mừng của nhạc viện Tinh Hải quả thực rất cao, chỉ riêng điệu múa mở màn “Chúng ta đều là người Tinh Hải” do học viện khiêu vũ trình bày thôi đã rất tuyệt vời rồi, quả thực rất chuyên nghiệp.
Sau đó, đoàn nghệ thuật sinh viên đại học, âm nhạc hiện đại cùng học viện hí kịch, khoa âm nhạc truyền thống Trung Quốc, đài phát thanh truyền hình Tinh Hải, v.v lần lượt biểu diễn, các kiểu kỹ năng, đùa bỡn ra dáng, Trần Giang Hà xem đến sửng sốt, so với tiệc chào mừng của học viện tài chính Quảng Đông trước, quả thực chỉ như một sân khấu cơ sở ...
"Bây giờ tôi xin mời bạn học Dịch Thải Vi, sinh viên năm nhất khoa âm nhạc trung quốc, vì mọi người mang đến tiết mục đơn ca {{ Mộng Lí Thủy Hương }}."
Lúc nghe chương trình giới thiệu đến tiết mục này, mắt Trần Giang Hà vụt sáng, rất nhanh đã nhìn thấy Dịch Thải Vi mặc một chiếc váy dài màu xanh nhạt, cầm một chiếc ô giấy dầu, với những bước nhảy duyên dáng, bộ dạng phục tùng cười yếu ớt, mái tóc rối nhẹ, xuất hiện duyên dáng ở trên sân khấu.
"Trên mặt đều viết một tia tương tư, lời từ biệt nặng nề gánh ở trên vai, nước mắt chảy qua khuôn mặt, tất cả những gì muốn nói vẫn chưa nói ra hết."
Giọng hát của Dịch Thải Vi uyển chuyển du dương, ôn nhu mà lại trong trẻo như làn sóng trong vắt của mặt hồ, pha chút hơi buồn, chạm vào trái tim và đầy quyến rũ: "Nhìn núi xanh gợn sóng trên nước, xem như ráng chiều tà hôn chiều tà, tôi dùng tình yêu một đời đi tìm một ngôi nhà, đêm nay anh ở phương nào?"
"Hát hay quá, cô gái này còn rất xinh đẹp, cảm giác so với minh tinh còn xinh đẹp hơn."
Trịnh Gia Hân không nhịn được vỗ tay, quay đầu hỏi Trần Giang Hà: "Cháu cảm thấy như thế nào?"
"Cũng được." Vẻ mặt của Trần Giang Hà rất bình thản, trong lòng vẫn đang suy nghĩ về một bài hát tên là {{ người theo đuổi ánh sáng }}, hình như rất hợp với giọng của Dịch Thải Vi.
Lúc trước Trần Giang Hà sáng lập đoàn giao hàng thương hiệu Light Chaser, chủ yếu cũng là bởi vì kiếp trước khá là yêu thích bài hát {{ người theo đuổi ánh sáng }} này.
Bây giờ là thời đại mà các bài hát trực tuyến đang nổi lên trên các nền tảng âm nhạc lớn, mà đoàn giao hàng mua đi Light Chaser của Trần Giang Hà cũng đang trong giai đoạn quảng cáo, nếu như một bài hát cùng tên được sản xuất vào đúng thời điểm để quảng bá, nói không chắc có thể thành công tạo ra được hiệu ứng bất ngờ.
"Tiệc chào mừng này, đúng là đến không vô ích."
Trần Giang Hà nhíu mày, quay đầu phát hiện dì nhỏ đang nhìn mình đầy nghi ngờ.
"Làm sao vậy?" Trần Giang Hà có chút kinh ngạc hỏi.
"Không có gì." Trịnh Gia Hân lắc đầu một cái, nói: "Cảm giác cháu đang có chủ ý gì đó với cô gái ở trên sân khấu."
Trần Giang Hà sửng sốt một chút, trong lòng nghĩ giác quan thứ sáu của phụ nữ thật là khủng bố, mình chỉ là tùy tiện suy nghĩ chút thôi, điều này cũng có thể đoán được?
Trịnh Gia Hân giơ tay vỗ nhẹ hắn, nhỏ giọng nói: "Cô gái này giỏi ca múa, tài nghệ, tướng mạo với vóc người đều là hạng đỉnh cao. Tương lai đại khái có thể là phát triển trong làng giải trí, người bình thường nắm chắc không nổi, cháu cũng chưa chắc có thể được, làm người vẫn nên là chung thủy một chút."
"Ừm, cháu biết." Trần Giang Hà rất nghiêm túc gật đầu.
Kỳ thực hắn căn bản không có ý định theo đuổi các cô gái trong giới giải trí, dù sao cái vòng này rất loạn.
Trần Giang Hà thậm chí không quan tâm đến những cô gái từ trường cao đẳng nghệ thuật, bởi vì những cô gái đó đã yêu đương nhiều lần trước khi vào đại học, và những con hẻm rợp bóng cây mà người khác thèm muốn có thể đã tấp nập xe cộ qua lại
"Ồ, vừa nãy lúc cô ấy cúi đầu cảm ơn, hình như đặc biệt liếc nhìn về phía chỗ chúng ta."
Khả năng quan sát của Trịnh Gia Hân rất mạnh, một bên cùng trần Giang Hà nói chuyện, còn vừa chú ý tới ánh mắt của Dịch Thải Vi bên kia.
"Người ta chỉ là nhìn các lãnh đạo trường học gần chúng ta thôi." Trần Giang Hà nhún vai nói.
"Không đúng, người vừa nãy rõ ràng là đang nhìn cậu, còn nở nụ cười." Trịnh Gia Hân lắc đầu, nhìn thấy Trần Giang Hà hỏi: "Hai người không là có quen biết đấy chứ?"
"Dì cảm thấy thế nào?" Trần Giang Hà hỏi ngược lại.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận