Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 515: Cốt Truyện Phim Hàn Quốc

Chương 515: Cốt Truyện Phim Hàn Quốc
Dương Vãn Tinh có chút ngạc nhiên nhìn em gái mình hướng khuỷu tay ra ngoài.
Trần Giang Hà lại mỉm cười nhìn Dương Uyển Oánh, sau khi nhận được tin tức quan trọng, anh thấy tốt liền tiếp nhận ngay, “Tổng giám đốc Tiểu Dương nói rất là đúng, sau này hai nhà vẫn còn rất nhiều hạng mục để hợp tác, không thể vì chút chuyện nhỏ này mà tổn thương hòa khí được, như vậy đi, tôi cũng sẽ rộng lượng một chút, không cần tiền bồi thường nữa, cuối tháng hai Tưởng Gia sẽ ra mắt tài trợ series A, nếu như chị Tinh có hứng thú, có thể đến chỗ tôi xem một chút.”
Mục đích hôm nay Trần Giang Hà đến đây, trên mặt là đòi tiền bồi thường, thực tế là muốn thăm dò hướng muốn hợp tác sau này của Dương Vãn Tinh, làm bước đệm cho sự hợp tác khắng khít sau này của công ty bất động sản Tưởng Gia và tập đoàn bất động sản Viễn Dương.
Nghe vậy, Dương Vãn Tinh vẫn chưa bày tỏ thái độ của mình, thì Dương Uyển Oánh đã dơ tay lên vỗ vỗ vai của Trần Giang Hà, “Tài trợ series A của Tưởng Gia, làm sao có thể quên chúng tôi chứ.”
“Nhà đầu tư thiên sứ của Tưởng Gia là ông Thẩm, tôi muốn quên cũng không quên được.” Trần Giang Hà cười nói.
Dương Uyển Oánh cười nhàn nhạt nói, “Khoản tài trợ series B của Light Chaser cũng nên triển khai rồi có phải không?”
“Dự kiến là tháng 3 sẽ triển khai.” Trần Giang Hà cũng không giấu giếm.
Hai mắt của Dương Uyển Oánh lấp lánh, thẳng thắn nói, “Rất nhiều các nhà đầu tư lớn đang nhìn chằm chằm vào Light Chaser của anh, đến lúc đó sẽ cạnh tranh rất là khốc liệt, anh phải chuẩn bị tâm lý cho tốt.”
“Vãn Tình, hôm nay anh....”
Trần Giang Hà đang bắt tay chào tạm biệt Dương Vãn Tình thì đột nhiên có người đẩy cửa bước vào.
Hai người đồng thời liếc mắt nhìn về phía cửa, tay vẫn còn nắm chặt.
Lúc Triệu Thụy An vào cửa vẻ mặt vẫn còn rất hưng phấn, thật không khéo lại nhìn thấy bàn tay nhỏ bé trắng nõn của vị hôn thê đang bị một vị soái ca nắm trong tay, nụ cười trên mặt trong nháy mắt liền vụt tắt.
Nghi thức bắt tay trong thương mại không có gì kỳ lạ, nhưng Triệu Thụy An nhớ rất rõ ràng, Dương Vãn Tình từng không chỉ một lần nhắc tới cô có bệnh sạch sẽ, ngoại trừ bất đắc dĩ phải gặp gỡ lãnh đạo ra, cô sẽ không để cho người khác chạm vào tay mình.
Chính vì nguyên nhân này, hai người dưới sự tác hợp của các trưởng bối cũng đã quyết định mối hôn sự này. Nhưng Triệu Thụy An vẫn chưa từng được nắm bàn tay cô.
“Thì ra không phải thích sạch sẽ, mà là chê tay mình bẩn hoặc căn bản chướng mắt mình nên mới cố ý kiếm cớ." Suy nghĩ này chợt hiện lên trong lòng Triệu Thụy An.
“Không có chuyện gì khác, vậy tôi xin phép đi trước.”
Trần Giang Hà vẻ mặt lạnh nhạt thu tay về, không thèm để ý ánh mắt u ám của Triệu Thụy An, dứt khoát phá vỡ bầu không khí xấu hổ xoay người muốn rời đi.
Dương Vãn Tình mỉm cười gật đầu.
“Tôi tiễn cậu.”
Dương Uyển Oánh nhiệt tình hơn chị gái của của cô nhiều. Cô và Trần Giang Hà đã sớm quen biết, nhìn thì như bạn bè bình thường, nhưng kỳ thực quan hệ cá nhân rất thân thiết.
Trần Giang Hà cúi đầu liếc nhìn cô một cái, gần đây tổng giám đốc Tiểu Dương hẳn là đã ở trong phòng làm việc mở điều hòa một thời gian dài, rất ít ra ngoài, cho nên vẫn duy trì phong cách trang phục mùa hè, thân trên mặc áo lụa trắng, thân dưới mặc váy hoa nhí dáng ngắn, không mang tất chân, đôi chân dài trắng nõn lộ ra trong cái thời tiết mùa đông rét lạnh này, trông có chút lạc quẻ.
"Bên ngoài rất lạnh, cô mặc phong phanh như vậy, vẫn nên ở lại trong phòng đi." Trần Giang Hà cười nói.
“Tổng giám đốc Trần ân cần như vậy, chẳng trách lại có nhiều người thích, trước kia chị tôi rất ít khi chủ động bắt tay đàn ông, lần này lại phá lệ vì anh đó.”
Lúc Dương Uyển Oánh nói chuyện, ánh mắt hữu ý vô ý nhìn về phía Triệu Thụy An đang trầm mặc.
Triệu Thụy An không nói một lời, mặt cũng sắp xị xuống đất.
Dương Vãn Tình có chút cạn lời, cảm thấy em gái ruột của mình dường như có ý xấu muốn đem cô bán đi sau đó thay người ta đếm tiền.
Trần Giang Hà rõ ràng nhận ra địch ý từ phía Triệu Thụy An, anh căn cứ vào nguyên tắc quân tử nên tránh xa chốn nguy hiểm, nên đã đi trước một bước.
Buổi tối, cách cửa chính Quảng Công không xa tại một quán ăn vặt, Trần Giang Hà và Tần Thiệu Hải đang ngồi ăn xiên nướng uống bia.
Chút rượu vào bụng, Tần Thiệu Hải mặt đỏ bừng ợ một cái, ngây ngô cười nói: "Giang Hà, nhìn cậu tôi xem như hiểu được, người đẹp trai, dù có phạm sai lầm cũng dễ dàng được tha thứ, còn người xấu xí, vẻ ngoài của hắn đã là một sai lầm rồi, cho nên phạm sai lầm cơ bản càng không thể tha thứ.”
"Nói linh tinh cái gì vậy, cậu và Thu Nhã rốt cuộc xảy ra chuyện gì, chia tay rồi lại làm hòa, định đi theo cốt truyện phim Hàn Quốc à?"
Tần Thiệu Hải nghe được mấy chữ "cốt truyện phim Hàn Quốc" thì sửng sốt, sau đó nhún vai nói: "Làm hòa không được, mà chia tay cũng chẳng xong, cô ấy phiền, tôi cũng rất phiền.”
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận