Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 718: Có Chút Tức Giận

Chương 718: Có Chút Tức Giận
Trong lòng Trần Giang Hà cười cười, trên mặt lại bất động thanh sắc: "Các chị là công ty niêm yết, lúc đưa ra quyết sách phải chịu trách nhiệm với cổ đông và tư bản, phải an toàn trong mọi việc, lập kế hoạch trước khi hành động. Tôi thì khác, là một đứa trẻ không có ô, trước khi trời mưa phải chạy nhanh một chút.”
Dương Vãn Tình nghe xong, suy nghĩ rồi nghiêm túc nói: "Tôi muốn tặng cậu một chiếc ô.”
“Là tặng, không phải cho mượn? "Trần Giang Hà cười hỏi lại.
“Ừ.” Dương Vãn Tình gật đầu, đứng dậy thêm canh vào bát anh: “Cơ hội hiếm có, thay vì để vốn nước ngoài vào cuộc, không bằng hai ta liên thủ, ăn thêm vài miếng lợi nhuận của thời đại.”
Trần Giang Hà hiểu ý cười: "Quả nhiên, trên đời này không có bữa trưa nào miễn phí.”
Dương Vãn Tình cố ý nói: "Tôi muốn quyền quyết định.”
“Ngoại trừ cái này, những thứ khác đều dễ thương lượng.” Trần Giang Hà rất nghiêm túc đáp lại.
Dương Vãn Tình liếc mắt nhìn anh: "Đã nói lần này đổi, tôi ăn thịt, câu ăn canh mà?”
“Tôi không nói món canh này.” Trần Giang Hà ho khan một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn dưới ánh mắt chăm chú của chị Tình hơi phiếm hồng.
“A?” Dương Vãn Tình đầu tiên là ngẩn ra, chợt nhớ đến trước kia em gái Dương Uyển Oánh đã đề cập qua với cô, Trần Giang Hà thích uống "Canh hải sản".
“Hư quá rồi…”
Vừa rồi còn đứng đứng đắn đắn bàn chuyện làm ăn, trong nháy mắt Dương Vãn Tình không hiểu sao lại tưởng tượng ra hình ảnh cô ăn thịt Trần Giang Hà uống canh, trong lúc nhất thời hai má nóng lên, liếc cũng không dám liếc anh thêm một cái.

Hai giờ chiều, Trần Giang Hà rời khỏi nhà riêng của Dương Vãn Tình, trở về tổng bộ Light Chaser tham gia hội nghị quản lý cấp cao, nghe tổng giám đốc bốn khu vực lớn là Hoa Nam, Hoa Trung, Hoa Đông, Hoa Bắc, cùng với các giám đốc thành phố tuyến một, tuyến hai tổng kết công tác cuối năm, đồng thời xác định mục tiêu thành tích năm 2009, lập quân lệnh trạng, trao cờ.
“Tư Tề, đến văn phòng anh một chuyến.”
Sau khi hội nghị kết thúc, Trần Giang Hà gọi thư ký nhỏ vào văn phòng, thuận tay đóng cửa lại.
Mang theo thư ký nhỏ đi đến trước bàn làm việc, Trần Giang Hà giang tay ôm một cái, để cho cô ngồi ở trên bàn, đứng ở khoảng cách gần nhìn kỹ vài lần, sờ sờ tóc nói: "Mấy ngày nay sao mà thoạt nhìn rầu rĩ không vui, dáng vẻ không quá vui vẻ chu khuôn mặt nhỏ ra, hình như có tâm sự?"
“Ừ, có chút tức giận.” Lâm Tư Tề bĩu môi, nhỏ giọng nói thầm.
Trần Giang Hà và thư ký nhỏ ở chung lâu như vậy, tâm trạng của cô từ trước đến nay cực kỳ ổn định, thỉnh thoảng có chút nhỏ nhen, chỉ cần anh nói vài câu dễ nghe, dỗ dành một chút là được.
Cho nên, lúc ở cùng một chỗ với cô, Trần Giang Hà luôn cảm thấy rất thư thái, làm chuyện gì cũng cảm thấy rất thuận lợi.
Nghĩ vậy, Trần Giang Hà giang tay ôm cô vào lòng, vẻ mặt áy náy nói: "Gần đây công việc có quá nhiều, không quan tâm đến em nhiều được, anh xin lỗi."
Lâm Tư Tề dùng mái tóc cọ cọ cằm anh: "Em không giận anh, công việc của anh bận rộn, em đều nhìn thấy.”
“Em chỉ là... có chút nhìn không quen cái người tên Lưu Tử Khâm kia.” Lâm Tư Tề thành thật nói.
“Hả?” Trần Giang Hà nhướng mày muốn nghe đoạn sau.
Lâm Tư Tề nói: "Mỗi lần họp, cô ấy luôn nhìn anh không chớp mắt, em cứ cảm thấy cô ấy có mưu đồ bất chính.”
Trần Giang Hà cười cười không nói gì, lấy hiểu biết của anh đối với thư ký nhỏ, cô chắc chắn sẽ không bởi vì chút chuyện nhỏ này mà ghen.
“Em cảm thấy tâm cơ của cô ấy rất sâu, động cơ không thuần khiết.”
Quả nhiên, Lâm Tư Tề nói tiếp: "Lưu Tử Khâm làm việc rất liều mạng, thoạt nhìn giống như coi công ty là nhà mình, đối với việc mở rộng nghiệp vụ Lightspeed Payment và đàm phán thương vụ lại càng cực kỳ để ý, tận hết sức lực, dường như biến nó trở thành sự nghiệp của mình mà phấn đấu.”
"Còn có nha, ba ba cô ta là Lưu Quân Vũ cũng rất thú vị, đoạn thời gian trước thường xuyên hẹn ba em đi câu cá, ông ta ở trước mặt ba em không ngừng tán thưởng anh, nói ra nói vào đều đang nói đến “Lightspeed Payment”, ba em hôm trước gọi điện thoại đến, bảo em nhắc nhở anh đề phòng ba con nhà họ Lưu một chút, nói bọn họ bụng dạ khó lường!"
Lâm Tư Tề một hơi nói hết lời giấu ở trong lòng ra, nhất thời như trút được gánh nặng, cảm giác thoải mái hơn nhiều.
Kỳ thật Trần Giang Hà rất rõ ràng ba con nhà họ Lưu là mặt hàng gì, chẳng qua, anh cũng trải qua nhiều lần cân nhắc lợi hại, mới quyết định "dẫn sói vào nhà", “Lightspeed Payment” là gà chỉ đẻ trứng vàng, tương lai khi nó trở nên thành công rực rỡ, cũng chính là lúc Trần Giang Hà anh công thành lui thân.
Trần Giang Hà muốn chính là trứng vàng, người làm giàu bằng đầu cơ cổ phiếu, biết rõ rút tiền lúc vị trí cao và ổn định cuộc sống mới là con đường đúng đắn.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận