Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 204: Để Lại Các Vấn Đề Chuyên Môn Cho Các Chuyên Gia, Tâm Tư Tập Trung Toàn Lực Kiếm Tiền

Chương 204: Để Lại Các Vấn Đề Chuyên Môn Cho Các Chuyên Gia, Tâm Tư Tập Trung Toàn Lực Kiếm Tiền
Dĩ nhiên, bây giờ Trần Giang Hà mới bắt đầu mua cổ phiếu Tập Đoàn Xí Nga, tỷ suất lợi nhuận đầu tư chắc chắn không tốt bằng những gã khổng lồ ngân hàng đầu tư đã thu xếp từ sớm, nhưng anh hoàn toàn có thể yên tâm to gan ném tiền vào, nằm liền kiếm tiền được rồi!
“Đợi vốn trong tay đủ hùng hậu, tôi sẽ hoàn toàn có thể giống như Xí Nga đời sau vậy, khắp nơi rải tiền, điên cuồng đầu tư vào con kỳ lân trong ngành và các công ty khởi nghiệp chất lượng cao, đợi họ đưa ra thị trường sau đó thu hoạch từng cái một, kiếm thật nhiều tiền từ nó.”
Trần Giang Hà suy nghĩ đều cảm thấy có chút hăng hái, chỉ tiếc hiện tại trong tay chỉ có mấy triệu, mà không phải ;à mấy chục tỷ, cho dù có phương hướng đầu tư, cũng bị thực lực bản thân giới hạn, không cách nào nhanh chóng thay đổi bằng thực tiễn.
Nhưng, ăn phải ăn từng miếng một, đường phải đi từng bước một, ăn nhanh sẽ mắc nghẹn, đi nhanh sẽ thành kẻ ngốc, không có người nào là lập tức liền bay lên trời, nếu như có thì 80% trong số họ là những kẻ lừa đảo Internet, ví dụ thở có thể giúp bạn kiếm tiền, uống nước cũng có thể kiếm tiền, nhắm hai mắt lại, mở mắt, được hệ thống Thần Hào tăng cường, hàng nghìn tỷ đến tài khoản của bạn sau vài phút, sẽ không gây ra lạm phát cũng không bị điều tra, hệ thống nơi tay, tôi có thế giới.
“Ông chủ, cậu đang suy nghĩ gì vậy?”
Lâm Tư Tề nhìn Trần Giang Hà, không nhịn được tò mò hỏi một câu.
“Không có gì.” Trần Giang Hà cười cười, ban ngày mờ mắt làm mộng đẹp phát tài, loại chuyện ngu ngốc này tốt hơn hết đứng tiết lộ cho thủ ký nhỏ, để tránh hạ thấp tiêu chuẩn.
“Cảm giác lúc cậu nghiêm túc suy tính một chuyện nào đó, đối với tôi có chút đẹp trai.” Lâm Tư Tề nói.
Trần Giang Hà ngạc nhiên nhìn cô, nói: “Vốn tưởng rằng cậu là bị tài hoa của tôi thu hút, kết quả vẫn là vì giá trị nhan sắc tầm thường sao?”
“Ô~mới đầu là từ nhan sắc, sa vào tài năng mà.” Lâm Tư Tề nói.
“Cậu nói không đúng.” Trần Giang Hà lắc đầu, mặt đầy ám chỉ nói: “Tôi cảm thấy cậu bị ám ảnh bởi xác thịt của cậu, say mê bởi giọng nói.”
“Hả?” Đôi mắt Lâm Tư Tề chợt né tránh, mỉm cười nói: “Cách diễn đạt này có vẻ chính xác hơn, nhưng nghe có chút… Tuyệt vời.”
“Ha ha, tuyệt vời vậy đúng rồi, không tuyệt vời làm sao làm ông chủ được chứ?”
Trần Giang Hà cười ha ha một tiếng, lấy điện thoại liếc nhìn thời gian, đã 11 giờ 30, ra dấu tay với Lâm Tư Tề: “Đi, đưa cậu đi thử set ăn trưa dành riêng cho khách quý của Guotai Junan.”
Lâm Tư Tề bỗng dưng sửng sốt, khá lắm, ông chủ quả nhiên tuyệt vời, đi ra ngoài với cậu, thậm chí còn ăn trưa miễn phí tại công ty chứng khoán?
“Ông chủ, có một cửa hàng Land Rover 4S cách đó không xa, set ăn trưa của họ cũng không tệ lắm, sáu món ăn một món canh một trái cây, có gà có vịt có cá, có muốn đi thử hay không?”
Ra khỏi phòng khách quý, Lâm Tư Tề cười híp mắt nhắc nhở một câu.
“Lần sau đi.”
Trần Giang Hà lắc đầu, anh cũng không phải là người hết ăn lại uống, chưa mua xe, sao phải đến chỗ người ta để ăn trưa miễn phí? Muốn ăn cũng không ăn cửa hàng Land Rover 4S thì ít nhất là Porsche, Maserati...
Lúc ăn trưa, Trần Giang Hà chợt nhớ đến cuối tháng sắp thi cuối kỳ, ngẩng đầu hỏi Lâm Tư Tề một câu: "Kỳ thi cuối kỳ sắp đến rồi, bạn có hoảng sợ không?"
Lâm Tư Tề bình tĩnh cúi đầu húp một ngụm canh bí đao, cười toe toét trả lời: “Không sợ, tôi luôn bận rộn ở mỗi khoa, mỗi điểm thi học phần đã được nghiên cứu nhiều lần, tùy tiện thi thi cũng sẽ không bị rớt môn.”
Trần Giang Hà trừng mắt liếc nhìn, hoài nghi nói: “Cậu lợi hại như vậy, người nhà có biết không?”
“Người nhà có biết hay không biết đó không phải vấn đề, ông chủ biết là được, cậu có một thư ký nhỏ xuất sắt.”
Lâm Tư Tề mỉm cười nhẹ nhàng, vén tay áo lên, nghiêm túc nói: “Kỳ thi cuối kỳ tôi muốn thử sức, lấy học bổng đưa cho cậu xem.”
“À cái này.”
Trần Giang Hà ngây ngẩn, không hiểu sao cảm thấy cơm trong miệng càng nhai càng không mùi vị, không khỏi giơ tay lên che trán, trong lòng thở dài một tiếng: “Tôi giẫm ngựa trạng thái sụp đổ.”
Lúc này, Lâm Tư Tề đưa tay vỗ vào vai Trần Giang Hà, đưa ra lời thề an ủi ấm áp nhất: “Ông chủ, cậu đừng lo lắng, kỳ thi cuối kỳ tôi bao bọc cậu.”
“Bài thi đều là mỗi người một cách, mỗi người đều thể hiện năng lực, cậu dùng cái gì để giúp đỡ tôi?” Trần Giang Hà ngẩng đầu, nhìn ngực của Lâm Tư Tề.
Lâm Tư Tề cười hì hì làm động tác oki, tự tin nói: “Yên tâm đi, tôi nhất định bao che, cậu giấu điện thoại đi, vào phòng vệ sinh thêm vài lần nữa liền ok rồi.”
“Lanh trí như cậu.”
Trần Giang Hà nhìn sâu vào thư ký nhỏ, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ yên tâm: “Cứ như vậy, tôi cũng không cần tốn thời gian, có thể nỗ lực hết mình kiếm tiền.”
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận