Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 716: Bạch Nguyệt Quang

Chương 716: Bạch Nguyệt Quang
Trịnh Gia Hân giơ tay nhận thử thử xúc cảm trong tay, xoay người ôm vào phòng để ở đầu giường, sau đó lại lấy ra một cái khăn quàng cổ mới vừa đan xong đoạn thời gian trước ra, dịu dàng đeo lên cho Trần Giang Hà.
Trần Giang Hà cúi đầu nhìn dì nhỏ, bỗng nhiên nhớ đến cái gì đó, hỏi: "Lần này chắc là không dùng nó lau chân nữa nhỉ?"
Trịnh Gia Hân cười nói: "Cháu ngửi sẽ biết.”
Trần Giang Hà ghé sát vào hít hít cái mũi: "Còn rất thơm.”
"Chắc chắn rồi…” Trịnh Gia Hân nhẹ mỉm cười, lòng thầm nghĩ tên nhóc thối này thật là thù dai, chuyện năm ngoái đến bây giờ vẫn nhớ mãi không quên.
“Diệc Xu đâu?”
Con ngươi Trần Giang Hà đảo quanh, không phát hiện bóng dáng Khương Diệc Xu, mở cửa phòng ngủ của cô ra, bên trong tối đen như mực.
"Sau khi trở về từ Bắc Kinh, ngày nào cô ấy cũng đi sớm về trễ, vừa bận rộn việc học ở trường, vừa bận rộn với sự nghiệp của cháu ở Khu thương mại Thịnh Đạt.”
Trịnh Gia Hân nhướng mắt, thay Khương Diệc Xu đấm ngực Trần Giang Hà: "Cháu đấy, thật sự không nên làm cô ấy nỗ lực mua du thuyền cho cháu, cô nhóc kia ngoài miệng không đồng ý, nhưng lại âm thầm liều mạng vì cháu.”
“Cháu thì hay rồi, ít quan tâm đến cô ấy như vậy, bình thường đều là dì lái xe đi đón cô ấy về nhà, tối nay cho cháu một cơ hội biểu hiện.”
Dì nhỏ vừa dứt lời, Trần Giang Hà lập tức quay đầu bỏ chạy.
“Ai, mang theo táo của cháu.”
Trịnh Gia Hân phản ứng đặc biệt nhanh, cầm một quả táo trên bàn trà đuổi theo đưa cho anh.
Trần Giang Hà chạy ra khỏi khu chung cư, chạy như bay về phía khu thương mại Thịnh Đạt.
Ước chừng chạy được mấy trăm mét, ngẩng đầu nhìn thấy dưới đèn đường xa xa, có một cô gái toàn thân quấn kín mít, trên đầu đội mũ, khăn quàng cổ che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra đôi mắt đang đi về phía anh.
“Diệc Xu!”
Trần Giang Hà hô một tiếng.
“Ai!” Khương Diệc Xu vốn dĩ cúi đầu đi đường, nghe được giọng nói của Trần Giang Hà, lập tức ngẩng đầu lên, đáp lại dứt khoát, khi nhìn thấy anh, con ngươi sáng lấp lánh, đôi mắt cong cong, tựa như trăng lưỡi liềm trên trời, lộ ra ánh sáng.
Trần Giang Hà bước nhanh đến trước mặt cô, thở hổn hển, sau đó không nói hai lời xoay người đưa lưng về phía cô, vỗ vỗ bả vai: "Lên đây, anh cõng em.”
Khương Diệc Xu do dự một chút, nói: "Hôm nay mặc hơi nhiều quần áo...”
Trần Giang Hà nói: "Không sao, lên đây.”
“A~" Khương Diệc Xu nhẹ nhàng a một tiếng, cẩn thận cúi người ghé vào trên lưng anh, bàn tay nhỏ bé ấm áp dán lên gò má ướt đẫm mồ hôi của Trần Giang Hà.
“Hey hey.” Trần Giang Hà hơi dùng sức một chút, trở tay ôm lấy hai chân Khương Diệc Xu cõng cô lên, lắc lư lắc lư, cười trêu ghẹo: “Quả thật nặng hơn không ít, vốn là Diệc Xu nhỏ trong lòng anh, bây giờ sắp vượt qua heo già trước kia nuôi ở quê rồi.”
“Là quần áo nặng nha...” Khương Diệc Xu nhỏ giọng nói: “Em rất nhẹ.”
Trần Giang Hà nói: "Anh ít đọc sách, em đừng gạt anh.”
Khương Diệc Xu nghe vậy cười nhẹ: "Em đọc sách nhiều, sẽ không lừa anh.”
Trần Giang Hà cũng cười cười: "Nghe dì nhỏ nói, em gần đây đi sớm về khuya, liều mạng cố gắng, chỉ vì mua du thuyền cho anh?"
Khương Diệc Xu vô thức gật đầu, sau đó lại lắc đầu: "Không có, bên tập đoàn Chim Cánh Cụt tạo áp lực rất lớn, toàn bộ công ty đều đang liều mạng cố gắng, em không thể kéo chân sau được.”
Trần Giang Hà nói: "Một người quản lý giỏi không chỉ cần bản thân có năng lực làm việc tốt, mà còn phải biết phân công các công việc khác nhau hợp lý cho nhân viên làm".
"Ừ~" Khương Diệc Xu hiểu ý cười, rất tự tin lại rất nghiêm túc nói: “Em sẽ cố gắng trở thành người quản lý ưu tú nhất công ty, hoàn thành tất cả công việc anh phân công cho em."
“Haizz.” Trong lòng Trần Giang Hà cảm động đến thở dài, ngẩng đầu nhìn về phía con đường tối tăm mờ mịt phía trước, cố ý dừng lại, nói: “Đi không nổi nữa, kêu anh ơi đi để anh nghe một chút.”
Khương Diệc Xu ngoan ngoãn ngẩng đầu ghé sát vào bên tai, giống như con heo nhỏ cười hì hì vài tiếng, nhẹ nhàng thở ra, chọc cho Trần Giang Hà ngứa ngáy, mới nhỏ giọng gọi anh "Anh ơi".
“Ai.”
Trong lòng Trần Giang Hà vui vẻ, trở tay ôm chặt, cõng cô chạy một mạch về khu chung cư.
Khương Diệc Xu ở trên lưng anh lắc lư giống như khi còn bé ngồi xe lắc lư, trên mặt lại cười như hoa, lòng tràn đầy vui mừng.
……
Sau hai ngày lễ.
Trần Giang Hà dồn nhiều tâm tư vào sự nghiệp hơn.
Bởi vì Voice Chat Quả Liêu đã chạm đến lợi ích cốt lõi của tập đoàn Chim Cánh Cụt trên phương diện xã giao, hai bên từ ám đấu lúc đầu, sau đó trao thư luật sư cho nhau, đánh nhau trên tòa án, dần dần diễn biến thành "Chiến tranh toàn diện" hiện tại.
Để kiềm chế tốc độ tăng trưởng của người dùng Voice Chat Quả Liêu, Tập đoàn Chim Cánh Cụt thậm chí còn còn tách hoạt động kinh doanh của mình và thành lập một "Bộ phận sự nghiệp Quảng Đông" riêng biệt.
Đầu tư vào ba đoàn đội nòng cốt để tạo ra ba phần mềm trò chuyện hoàn toàn có thể so sánh với Voice Chat Quả Liêu trong thời gian ngắn và triển khai các hoạt động như tặng Q xu khi login.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận