Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 230: Bạn Đại Học Của Trần Giang Hà

Chương 230: Bạn Đại Học Của Trần Giang Hà
Ban đầu, gương mặt cô tràn đầy sự không vui, bĩu môi, cúi đầu đi đường. Sau khi nhìn thấy Trần Giang Hà đứng ở cách đó không xa đợi mình, cô ngơ ngác một lúc, sau đó nhanh chân chạy tới.
"Chậm một chút, chậm một chút, dừng...dừng xe!"
Tuy Trần Giang Hà lên tiếng kịp thời, nhưng cũng không thể ngăn cản được cái ôm nhiệt tình của tiểu thư ký.
Tiểu thư ký phanh người lại, giống như một chú thỏ nhảy vào trong ngực Trần Giang Hà. Trần Giang Hà sợ cô ngã, vòng tay lại, lảo đảo lui về sau vài bước mới có thể đứng vững.
"Cậu có họ hàng gì với husky à, thấy người liền vồ tới?"
Trần Giang Hà đưa tay xoa chóp mũi cô, tức giận nói:
"Mau thả ra, tôi sắp thở hết nổi rồi."
"A a."
Lâm Tư Tề cố ý nằm trong lòng ngực anh một lúc mới buông tay ra. Cô vừa đứng vững đã nhìn thấy vợ chồng Trần Kiến Quốc và Trịnh Lệ Hoa vội vàng đi ra.
Lúc nãy, hai người nghe thấy Trần Giang Hà hô "Dừng xe", sau đó một tiếng "bịch" vang lên, còn tưởng rằng đã xảy ra tai nạn giao thông trước cửa nhà mình.
Kết quả vừa đi ra đã nhìn thấy một cô gái vô cùng xinh đẹp đang ôm lấy Trần Giang Hà ...
"Người thứ ba."
Trần Kiến Quốc và Trịnh Lệ Hoa nhìn nhau, sau đó theo bản năng quay đầu nhìn chuồng gà ở trong vườn.
"Cha, mẹ, đây là..."
Trần Giang Hà xoay người lại định giải thích với cha mẹ.
Không ngờ tiểu thư ký lại nhanh chân hơn anh một bước, cười hì hì xách theo hai hộp quà đi tới trước mặt phụ huynh, ngọt ngào chào hỏi, sau đó tự giới thiệu:
"Chào dì và chú, cháu tên Lâm Tư Tề, cháu là bạn học đại học của Trần Giang Hà, cũng là..."
Lâm Tư Tề nói đến câu cuối thì sững người lại.
"Bạn gái của nó?"
Trịnh Lệ Hoa bổ sung cho cô.
"Dạ!"
Lâm Tư Tề gật đầu như gà mổ thóc, đôi mắt lóe sáng lên, trông vô cùng vui vẻ.
"Đây là một chút tấm lòng của cháu."
Lâm Tư Tề đưa quà qua cho hai người.
Trần Giang Hà lúng túng nhìn tiểu thư ký, trong lòng thầm nghĩ trò cũ rích của cô vậy mà lại rất phù hợp với mẹ?
Trần Kiến Quốc và Trịnh Lệ Hoa đưa tay ra nhận quà, nhiệt tình mời cô vào trong nhà ngồi.
Lâm Tư Tề tới rất đúng lúc gia đình bọn họ đang chuẩn bị ăn cơm, nhưng mà bởi vì không được báo trước, cho nên bữa ăn không được thịnh soạn như lúc Từ Chỉ Tích và Khương Diệc Xu tới. Tiểu thư ký cũng không hề ghét bỏ, ăn hai chén cơm, không ngừng khen ngợi tài nấu ăn của Trịnh Lệ Hoa.
Trịnh Lệ Hoa được cô khen tới mức cười liên tục, nếp nhăn trên khóe mắt cũng cong lên...
Trần Giang Hà đờ người, cắm đầu ăn cơm, không nói tiếng nào.
Lâm Tư Tề nhận ra anh không thích hợp, quay đầu nháy mắt vài cái, nhỏ giọng nói:
"Chúng ta đi xem phim đi, bộ phim <Môn Đồ> của Hồng Kông mới được khởi chiếu ở Hoàn Thành, nghe nói là rất hay."
"Xem phim?"
Trần Giang Hà nhíu mày, kiếp trước anh đã từng xem bộ phim <Môn Đồ> này rồi. Đúng là rất hay. Ba diễn viên chính Hoa Tử, Cổ Tử, Ngô Ngạn Tổ diễn vô cùng tuyệt vời, tạo nên dấu ấn rất sâu trong lòng người xem.
Nhưng mà, từ lời nói của Lâm Tư Tề có thể thấy rằng bộ phim này hiện tại chưa được chính thức khởi chiếu, mà chỉ mới chiếu thử ở một vài thành phố, khu vực nhất định mà thôi. Người bình thường khó mà nhận được vé xem phim này, trừ khi có quan hệ rất cao, hoặc được người ta tặng vé,
Lâm Tư Tề lấy hai vé xem phim từ trong túi ra, cười nói với Trần Giang Hà:
"Tớ có vé, 8 giờ 30 phim sẽ chiếu."
Trần Giang Hà lấy điện thoại ra xem giờ, hiện tại là 7 giờ 12 phút. Cô nhóc này thật sự chuẩn bị rất kỹ lưỡng trước khi tới đây, vô cùng có thành ý.
Điều quan trọng nhất là trong suốt chặng đường cô đi tới đây, Trần Giang Hà không hề trả lời tin nhắn hay điện thoại của cô. Nếu đổi thành người khác, có lẽ đã sớm cho anh vào số đen rồi.
"Vẫn kịp giờ, đi thôi."
Trần Giang Hà đặt chén xuống, dẫn cô đi ra ngoài bắt xe đi tới rạp chiếu phim.
"Chỉ có hai người chúng ta đi xem?"
8 giờ 30 phút, phim bắt đầu chiếu.
Trần Giang Hà ngồi ở vị trí chính giữa rạp nhìn xung quanh, một phòng chiếu phim lớn như thế vậy mà chỉ có anh và Lâm Tư Tề anh không khỏi kinh ngạc hỏi.
"Đúng thế."
Lâm Tư Tề cười, hỏi anh:
"Chỉ có hai người xem không phải rất tốt sao?"
"Rất tốt, rất có không khí, rất thuận tiện để làm chuyện xấu."
Trần Giang Hà chủ động tiếp chiêu.
Có lẽ là do giữa trưa uống quá nhiều rượu, cho nên khi vào trong một không gian khép kín như phòng chiếu phim, anh cảm thấy cơ thể của mình nóng lên một chút, sau khi ngửi thấy mùi nước hoa nhàn nhạt trên người Lâm Tư Tề, không khỏi có chút kích động.
"Cậu muốn làm chuyện xấu gì?"
Lâm Tư Tề cười hỏi anh.
"Cậu đoán xem?"
Trần Giang Hà hỏi lại, hít sâu một cái, khoác tay lên vai của cô.
Lâm Tư Tề chủ động cởi áo lông ra, nắm chặt tay của anh, tay chạy dọc theo lưng, từ từ dời xuống tới hông.
Sau đó, cô xích lại gần tai của Trần Giang Hà, nhẹ giọng nói:
"Cậu muốn làm chuyện xấu gì cũng được, tôi sẽ phối hợp với cậu."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận