Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 674: Đời Trước Của Anh Đã Rất Thích Em

Chương 674: Đời Trước Của Anh Đã Rất Thích Em
Trần Giang Hà mỉm cười thành thật, nói: “Ý tưởng khởi nghiệp của Chỉ Quân rất tưởng thành, hạng mục cũng rất chất lượng, bằng thông minh tài trí của con bé, biết đâu có thể nhanh chóng tạo được chút thành tựu, cơ bản không cần anh hướng dẫn.”
Từ Chỉ Tích khẽ gật đầu: “Đâu có dễ dàng như anh nói.”
“Quả thật không dễ dàng như vậy.”
Trần Giang Hà hất đôi dép ra, ngồi xếp bằng trên ghế sô pha, lại tiếp tục nói: “Con gái trẻ tuổi xinh đẹp lại mới bước vào đời, khi khởi nghiệp dễ gặp phải rắc rối, anh sẽ sắp xếp nhân viên ở thị thành đại học chiếu cố thích hợp.
“Anh ngược lại suy nghĩ khá chu đáo.” Từ Chỉ Tích hiếm khi khen anh một câu.
Trong lòng Từ Chỉ Tích rất rõ ràng, tên khốn này bình thường cười đùa hí hửng nhìn không đáng tin, trên thực tế anh rất quan tâm đến mọi người mọi việc, là một người đáng để phó thác.
Chỉ tiếc, anh về khía cạnh tình cảm không đủ một lòng.
Trần Giang Hà nhìn Từ Chỉ Tích: “Cô Từ, cách em khen người ta hơi khô khan.”
“Khô khan?” Chân mày Từ Chỉ Tích giật giật.
“Ừ, anh mong em dùng cách ướt át chút để khen anh lại lần nữa.” Trần Giang Hà nghiêm túc đề nghị.
“Ồ.” Từ Chỉ Tích nửa hiểu nửa không ồ một tiếng, ngoắc ngoắc anh: “Anh đến đây.”
Trần Giang Hà khoanh hai tay, hơi lúng túng nhích lại gần cô.
“Mở tay ra.” Từ Chỉ Tích nói tiếp.
Lúc này đến phiên Trần Giang Hà có chút không hiểu, nhưng anh vẫn làm theo.
“Bịch.”
Từ Chỉ Tích tháo giày xăng đan dưới chân nhỏ ra, có chút nghịch nhấc đôi chân nhỏ trắng nõn mềm mại lên, đặt lên lòng bàn tay anh, mỉm cười xinh đẹp: “Em vừa rửa chân, rất ướt át.”
Trần Giang Hà:...
“A.”
Từ Chỉ Tích khẽ hét một tiếng.
Vốn cho là hành động vừa rồi của mình đã rất xấu xa rồi, không ngờ Trần Giang Hà còn xấu xa hơn, lại có thể nắm chân cô bỗng nhiên cúi đầu.
Nhưng anh vẫn có chút đúng mực, không có hôn xuống.
Trần Giang Hà ngẩng đầu nhìn khuôn mặt Từ Chỉ Tích ửng đỏ, mỉm cười hỏi: “Đã là vợ chồng mà vẫn còn đỏ mặt à?”
Từ Chỉ Tích có chút giãy giụa vài lần, xấu hổ vô cùng: “Ai vợ chồng với anh… Mau buông tay.”
Trần Giang Hà tay phải nắm, tay trái chống nạnh: “Tự em đặt vào lòng bàn tay anh.”
Từ Chỉ Tích cảm giác được anh bắt thóp dứt khoát không lên tiếng, nghiêng má sang một bên không nhìn anh.
“Tức giận sao?” Trần Giang Hà buông tay, tiến lại gần cúi đầu nhìn mặt mày cô.
“Không có tức giận.” Vẻ ửng đỏ trên khuôn mặt Từ Chỉ Tích vẫn chưa mờ đi, nói một cách bực bội: “Nếu dễ dàng nổi giận như vậy, sớm đã bị kẻ xấu như anh làm cho tức chết.”
Trần Giang Hà chớp mắt: “Không phải tên khốn sao, thế nào lại đột nhiên đổi xưng hô rồi?”
“Ý đều giống nhau.” Từ Chỉ Tích hừ nhẹ một tiếng: “Tên khốn là anh, kẻ xấu cũng là anh.”
“Từ nay về sau phần đời còn lại đều là em.” Trần Giang Hà tiếp tục mỉm cười
Từ Chỉ Tích rõ ràng bị thả thính lại giơ tay nhéo má anh: “Da mặt anh rất dày đấy.”
Trần Giang Hà nghiêm túc nhìn cô, không che giấu chút nào nói: “Trước đây khi anh chạy nghiệp vụ tiêu thụ, một số chủ quán ăn đang có tâm trạng không tốt, gặp mặt chính là một câu cút, da mặt không dày hoặc là tư chất tâm lý kém, rất dễ dàng uất ức.”
Từ Chỉ Tích nghe nói như vậy có chút đau lòng, chính cô chưa từng làm qua tiêu thụ, nhưng trước đây thường xuyên thấy những người quảng bá Light Chaser ở địa phương bàn bạc chuyện hợp tác với chủ các quán ăn xung quanh, thường đều là mặt nóng dán mông lạnh người ta, rất không dễ dàng.
Trong lòng Từ Chỉ Tích biết, Trần Giang Hà có thể thăng tiến từ nhân viên nghiệp vụ thấp nhất từng bước một đi đến tầm cao hiện tại này, quá trình tất nhiên sẽ hết sức khó khăn.
“Cho nên anh đã luyện được một khuôn mặt dày, sau đó dùng để bắt nạt em?” Từ Chỉ Tích đau lòng hơn, lại có chút tức giận nhẹ.
Trần Giang Hà cúi đầu hôn cô không nói lời nào.
Anh sẽ không cố gắng nói rõ lí lẽ, trình bày sự thực để thuyết phục Từ Chỉ Tích.
Giữa đàn ông và phụ nữ muốn đạt đến hoà giải, nói rõ lý lẽ không thể thực hiện được, cách hiệu quả nhất là sử dụng vừa mềm vừa cứng, môi là của mềm, chân là của cứng, hai cách đều dùng, bất khả chiến bại.
Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là kiểu thao tác này người đó phải có cảm tình với bạn, nếu không lại chính là đùa giỡn lưu manh, đầu bạn đều sẽ bị đập vỡ.
Từ Chỉ Tích rõ ràng có cảm tình rất sâu đối với Trần Giang Hà, nếu không chắc chắn sẽ không vô thức nhắm mắt lại khi anh đến gần, cũng sẽ không mặc anh cởi cúc cổ áo ra mà trong lòng không chút sợ hãi nào.
Nhưng, cuối cùng Từ Chỉ Tích vẫn lý tính chiến thắng cảm tính, giơ tay chống ngực Trần Giang Hà, ngăn cản bước hành động kế tiếp của anh, sâu xa hỏi một câu: “Trần Giang Hà, Anh rốt cuộc có yêu em hay không?”
Trần Giang Hà không trực tiếp trả lời, mà nghiêm túc hỏi một câu: “Em có tin người có thể sống lại không?”
Từ Chỉ Tích lắc đầu, với tư cách là cố vấn đại học, cô tin khoa học.
“Đời trước của anh đã rất thích em.”
Trần Giang Hà nói nhỏ bên tai cô: “Tiếc là trước đây bày tỏ với em bị từ chối, không có sau đó nữa, cho nên sau khi anh sống lại chuyện đầu tiên xác định rõ ràng, chính là theo đuổi em.”
“Tên lừa gạt.” Từ Chỉ Tích cắn môi khẽ mắng một tiếng: “Lừa em bằng cốt truyện, anh có dám bịa thêm huyền huyễn một chút không?”
“Không dám, anh sợ thế giới huyền huyễn một chút sẽ không có em.” Trần Giang Hà mặt đầy đứng đắn lắc đầu.
Từ Chỉ Tích cảm giác lại bị anh trêu chọc.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận