Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 437: Hướng Đi Tương Lai Và Đối Thủ Chính Của Light Chaser

Chương 437: Hướng Đi Tương Lai Và Đối Thủ Chính Của Light Chaser
Đồng thời, Group Buying Gạo Nếp đề xuất “Chiến Lược Trăm Thành Phố”, chạy thông báo tuyển dụng xã hội quy mô lớn, nhanh chóng mở rộng phạm vi kinh doanh đến một trăm thành phố lớn vừa trên cả nước.
So với hát vang tiến mạnh của Group Buying Gạo Nếp, thì Công ty 9527 áp dụng chiến lược thận trọng, ra mắt giải pháp tích hợp đưa vào kinh doanh nhà hàng, mở rộng khách hàng thông qua lượng truy cập trực tuyến, phụ cấp người bán hàng ngoại tuyến, phát hành phiếu giảm giá take away và nhiều cách khác, tăng cường gắn kết giữa công ty và người bán hàng, người bán hàng và người tiêu thụ, toàn lực ổn định cơ sở Đồng Bằng Châu Thổ Sông Châu Giang.
Bên cạnh đó, Trần Giang Hà còn nhận được tin Sequoia Capital góp vốn 15 triệu USD vào một công ty Group Buying Take Away có trụ sở chính tại thủ đô.
Công ty này gọi là “Group Buying Ưu Tuyển”, trực tiếp sao chép mô hình phát triển của Light Chaser, đồng thời hô to khẩu hiệu thiết lập các tiêu chuẩn mới trong ngành, ra mắt hệ thống “Bồi Thường Khi Quá Giờ”.
“Đây hẳn là hiệu ứng cánh bướm, ban đầu vốn không thuộc về thời kỳ của tôi, do tôi đến nên xảy ra biến đổi lớn.”
Trần Giang Hà châm điếu thuốc, đứng ở ban công ngắm nhìn bầu trời về đêm.
“Tinh tinh.”
Điện thoại trong túi phát ra một tiếng vang nhỏ, Trần Giang Hà lấy ra liếc nhìn, là tin nhắn của Dương Uyển Oanh, đại lão của Sequoia Capital gửi.
“Trần tổng, tôi lại trở về Quảng Đông rồi, có rãnh đi ăn khuya không, tôi mời.”
Trần Giang Hà vừa mới thầm mắng thứ chó Sequoia Capital vô lương tâm, nghiên cứu mô hình kinh doanh Light Chaser của ông đây, rồi lập tức chi rất nhiều tiền để nâng đỡ một đối thủ cạnh tranh ở thủ đô đi lên, không ngờ vừa mắng xong, Dương Uyển Oánh đã nhảy ra hẹn anh ăn khuya.
“Gần đây hơi bận.” Trần Giang Hà trả lời tin nhắn.
Dương Uyển Oánh: “Bận kiếm tiền hay bận tán gái thế?”
Trần Giang Hà: “Đều bận.”
Dương Uyển Oánh: “Vậy tôi không quấy rầy nữa, hẹn gặp ngày khác.”
Trần Giang Hà lười trả lời, cất điện thoại vào túi, quay đầu nhìn thấy Tôn Hạo Lâm, Tổng Giám Đốc Chi Nhánh Công ty 9527 Quảng Đông đang đi xuống lầu.
Hai người liếc nhìn nhau,Tôn Hạo Lâm bước đến cạnh Trần Giang Hà.
“Anh Tôn, vừa chuẩn bị tan làm sao?” Trần Giang Hà chìa tay đưa một điếu thuốc, mỉm cười hỏi.
Tôn Hạo Lâm nhân lấy điếu thuốc châm lên, hít sâu một hơi nói: “Văn phòng quá khó chịu nên xuống lầu đi dạo một vòng.”
“Số lượng đơn đặt hàng mỗi ngày của Light Chaser có lẽ vượt hơn 100 ngàn đi?” Tôn Hạo Lâm thản nhiên hỏi.
“Vừa đột phá vài ngày trước, số liệu hơi lên xuống, vẫn chưa ổn định.” Trần Giang Hà lặng lẽ trả lời, lại hỏi: “Công ty 9527 có lẽ cũng gần như đột phá 10 đi.”
“Chúng tôi còn kém xa, mục tiêu tháng này là đột phá 8.”
Tôn Hạo Lâm lắc đầu, tuy nói hai nhà thuộc mối quan hệ cạnh tranh, nhưng số liệu này cũng không phải bí mật thương nghiệp gì, không cần thiết phải giấu giếm.”
“Đột phá 8 cũng rất lợi hại rồi.”
Sự xuất hiện của Trần Giang Hà tạo ra làn sóng phản tác dụng trong kinh doanh, trong lòng anh hiểu rõ, từ khi Light Chaser nhận được tài trợ từ Tập Đoàn Xí Nga, sau đó trải qua hai chiến dịch marketing trực tuyến thành công, thì Công ty 9527 bị loại khỏi danh sách đối thủ cạnh tranh chính.
So qua sánh lại, Group Buying Gạo Nếp dựa lưng vào Tập Đoàn BD và Group Buying Ưu Tuyến nhận được hỗ trợ của Sequoia Capital, hiển nhiên có tư cách trở thành đối thủ cạnh tranh khai cuộc toàn quốc của Light Chaser.
Tôn Hạo Lâm sâu xa liếc nhìn Trần Giang Hà, quay đầu chăm chú nhìn vài lần khu văn phòng đèn đuốc sáng trưng trên tầng này: “Cậu đặt bộ phận kỹ thuật ở tầng dưới chi nhánh công ty này của tôi, làm tôi rất áp lực đấy.”
“Nếu anh Tôn áp lực, đừng ngại thay đổi mạch suy nghĩ, dẫn theo đoàn đội làm cùng tôi là được rồi.” Trần Giang Hà cười toe toét nói: “Hai nhà hợp nhất thành một, cùng nhau kiếm tiền tiêu dùng.”
“Người trẻ tuổi dã tâm thật lớn.” Trong mắt Tôn Hạo Lâm lộ ra một tia tán thưởng, thử dò hỏi: “Có phải cậu từng nghĩ đến thu mua 9527 không?”
“Trước kia có nghĩ đến.” Trần Giang Hà gật đầu, lại nói: “Hiện tại không muốn, ý tưởng lớn nhất trước mắt của tôi chính là chiêu mộ anh Tôn vào công ty.”
“Bớt đi, Đàm Thiên Bình, Tổng Giám Đốc Group Buying Gạo Nếp thành phố Quảng Đông cũng đã là người của cậu, tôi đối với cậu mà nói thì có giá trị gì chứ.”
Tôn Hạo Lâm búng tàn thuốc, nói một câu có chút tẻ ngắt rồi xoay người rời đi.
Trần Giang Hà không có nói gì nhiều, đưa mắt nhìn anh ta đi xa, người đàn ông trung niên này từng cần phải ngước nhìn, lúc này bóng lưng đã có phần hơi khom.
Một lúc sau, điện thoại trong túi lại vang lên.
“Anh, em vừa tan học, đột nhiên có chút nhớ anh.”
Là tin nhắn của Khương Diệc Xu gửi.
Trong lòng Trần Giang Hà ấm áp, trả lời tin nhắn: “Anh cũng nhớ em.”
Khương Diệc Xu có lệ thuộc nho nhỏ vào Trần Giang Hà nhưng không dính người, cô rất ít chủ động gọi điện hay nhắn tin cho Trần Giang Hà, nhưng cô sẽ nhớ đến về anh khi đi bộ tới nhà ăn, cũng sẽ nhớ anh khi đang đọc sách ở thư viện, lúc nhìn những ngôi sao vào ban đêm, vẫn sẽ nhớ anh.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận