Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 446: Mời Anh Ăn Bữa Cơm

Chương 446: Mời Anh Ăn Bữa Cơm
Một thanh niên trẻ tuổi thuộc thành phần tri thức đang được phóng viên Southern Metropolis Daily phỏng vấn trên đường phố.
"Vẫn là người trẻ tuổi hiểu được cách lợi dụng nhà tư bản."
Trần Giang Hà ngồi ở trong phòng làm việc, một bên dùng máy tính xem thông tin mới nhất, một bên cảm khái: "Có tiện nghi không chiếm vương bát đản."
Tùng tùng tùng, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
"Mời vào." Trần Giang Hà ngắn gọn mà đáp lại, ngẩng đầu nhìn người từ cửa đi vào, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc: "Sao em lại tới đây?"
Người bước vào cửa là Dịch Thải Vi của học viện âm nhạc Tinh Hải.
Kể từ lần trước thu âm ca khúc quảng cáo {{ Người theo đuổi ánh sáng}}, Trần Giang Hà cũng không có liên hệ lại với cô, không nghĩ tới cô gái này lại có thể biết chủ động tìm tới cửa.
Trang phục của Dịch Thải Vi hôm nay hơi khác so với phong cách trước đây, cô ấy mặc một chiếc váy denim màu xanh lam, bên trong có tay áo ngắn màu trắng, mái tóc dài mượt mà xõa qua vai, dưới mái tóc mái tươi tắn tự nhiên, đôi mắt trong veo và sáng ngời với khuôn mặt trắng trẻo, duyên dáng cùng dáng người cao ráo mảnh khảnh, thoạt nhìn cô ấy có phần giống nữ thần "Chu Tuệ Mẫn" những năm 1990.
"Lớp chúng em tổ chức team building, đến vườn bách thảo Nam Trung Quốc, tiện đường sang đây thăm học trưởng."
Dịch Thải Vi cất bước đi tới trước bàn làm việc Trần Giang Hà, giơ tay đem đặc sản ở quê đưa cho hắn: "Đây là rượu gạo bà ngoại em tự tay làm, còn trà là do ông ngoại em tự mình rang."
Trần Giang Hà nghe nói như thế, không hiểu sao có chút muốn cười, kiếp trước trên WeChat, mỹ nữ bán lá trà hầu như đều không ngoại lệ đều là kịch bản bà ngoại ông ngoại cất rượu, xào lá trà, dùng nghìn bài một điệu sáo lộ với thoại thuật, lừa gạt vô số cư dân mạng nam tốt bụng.
"Cảm ơn, đặt lên bàn là được."
Trần Giang Hà biểu đạt vừa khách khí lại duy trì khoảng cách thích hợp, sau khi Dịch Thải Vi đem đồ để xuống, sự chú ý của anh liền một lần nữa chuyển đến trên máy vi tính, chuyên tâm xử lý công việc.
Bận rộn một lúc, Trần Giang Hà ngẩng đầu phát hiện Dịch Thải Vi còn chưa đi, thế là hỏi một câu: "Em còn có chuyện gì khác sao?"
"Em muốn mời học trưởng ăn bữa cơm." Dịch Thải Vi nói.
Trần Giang Hà mỉm cười nói: "Em bây giờ tiếng tăm không nhỏ, cùng nhau ăn cơm với em, tôi cảm thấy áp lực rất lớn."
Nghe Trần Giang Hà nói phải chịu áp lực lớn, Dịch Thải Vi khẽ mỉm cười, nói: "Bất quá là có tiếng không có miếng mà thôi, đi trên đường không ai nhận ra em."
Trần Giang Hà ngẫm lại xác thực như thế, kênh quảng cáo chính cho bài hát {{ người theo đuổi ánh sáng }} là ở trên mạng. Mặc dù Dịch Thải Vi ở trong MV rất xinh đẹp, nhưng so với hài hước của Tần Thiệu Hải thì bị cướp đi sự chú ý, cho nên sau khi bài hát trở nên phổ biến, Dịch Thải Vi cũng không có vì vậy gặp may.
Ca sĩ trên mạng, việc người hát không nổi đây cũng là hiện tượng thường gặp.
Trần Giang Hà liếc nhìn thời gian, đã là mười một giờ rưỡi, nghĩ Dịch Thải Vi đưa đặc sản đến, lại mời ăn cơm, hẳn là có việc muốn nhờ.
"Em gần đây có phải gặp phải phiền toái gì đúng không?" Trần Giang Hà hỏi một câu.
"Không có." Dịch Thải Vi mỉm cười, nói: "Hình như em để lại ấn tượng không tốt với học trưởng, mỗi lần tìm anh đều là hỗ trợ xử lý phiền phức."
Trần Giang Hà cũng mỉm cười, thành thật mà nói, hình ảnh lần đầu tiên hắn cùng Dịch Thải Vi gặp nhau, đời này đều quên không được.
Dịch Thải Vi nhàn nhạt liếc mắt nhìn Trần Giang Hà, hiển nhiên từ nụ cười của hắn cũng đoán được gì đó, gò má không tự chủ được có chút nóng lên.
Cô rất muốn nói với Trần Giang Hà, em gần đây đều là mơ thấy anh, thế nhưng loại lời này nói thẳng mặt rõ ràng quá mức ám muội, cho nên không mở miệng được.
"Đi thôi, đi ăn cơm, anh mời em." Trần Giang Hà đóng máy tính lại, đứng dậy nói.
Dịch Thải Vi không lên tiếng, yên lặng đi theo Trần Giang Hà ra khỏi căn cứ Light Chaser.
Nếu là mời khách ăn cơm, đương nhiên không thể quá keo kiệt.
Bữa trưa ăn tại "Taotaoju", một nhà hàng lâu đời ở phía đông Quảng Đông, trên đường đi, Dịch Thải Vi lặng lẽ đến quầy lễ tân để thanh toán hóa đơn với lý do đi vệ sinh, kết quả phát hiện hóa đơn đã được thanh toán.
Sau khi ăn xong, Trần Giang Hà rất lịch sự mà lái xe đưa Dịch Thải Vi về trường học.
"Bạn học Trần Giang Hà, cậu buổi chiều có rảnh rỗi hay không, theo tôi đi dạo phố."
Trên đường từ Phiên Ngu trở về Thiên Hà, Trần Giang Hà nhận được điện thoại của cô giáo Từ.
"Thật hiếm khi, trong ấn tượng của em đây là lần đầu tiên vợ chủ động hẹn em đi dạo phố đấy." Trần Giang Hà nhếch miệng cười, chợt đem xe dừng lại một bên, quay đầu ngửi thấy mùi ở trên ghế sau, thoang thoảng mùi hương hoa oải hương.
Hẳn là Dịch Thải Vi bình thường dùng túi thơm gì gì đó để xông quần áo, cho nên khi ngồi trên xe sẽ lưu lại mùi hương.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận