Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 505: Không Có Chuyện Gì Thì Không Thể Tìm Cậu Sao?

Chương 505: Không Có Chuyện Gì Thì Không Thể Tìm Cậu Sao?
“Giảng viên coi thi nói, vị bạn học này, mời em giao ra phao nhỏ kẹp dưới mông.” Vương Viễn Bằng nghiêm túc nói tiếp.
“Phốc…” Tôn Thiên suýt nữa bật cười, sau đó ý thức được đây là thư viện, vội che miệng lại.
Trần Giang Hà cũng muốn cười, nhưng công lực của anh thâm hậu, gắng gượng kiềm chế lại, cố nén cười tiếp tục cúi đầu đọc sách, đột nhiên lão Lưu bên cạnh nâng cách tay lên thọt anh.
Trần Giang Hà ngẩng đầu, nhìn thấy một bóng người vô cùng xinh đẹp đang bước về chỗ anh.
Chính là Từ Chỉ Tích.
Từ Chỉ Tích mang theo hương gió đi thẳng đến cạnh Trần Giang Hà, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, nhỏ giọng nói: “Cậu ra ngoài với tôi một chút.”
“Cô Từ, cô đến thật đúng lúc.”
Trần Giang Hà đi theo Trần Giang Hà ra ngoài cửa thư viện, liếc nhìn thời gian, cô Từ quay đầu nhìn anh đang mỉm cười: “Một lát sau, em có thể đã bị bạn cùng phòng đưa đến một dịch vụ trọn gói rồi.”
“Dịch vụ trọn gói?” Đôi mắt xinh đẹp của Từ Chỉ Tích nhấp nháy, hiển nhiên không biết đây là một nội dung phục vụ gì.
“Vâng, đây là truyền thống cũ ở ký túc xá 414 của bọn em, cố gắng nửa ngày lãng phí nửa ngày, cân bằng giữa làm việc và nghỉ ngơi.”
Trần Giang Hà nghiêm túc đưa ra giải thích, lập tức lại mỉm cười hỏi cô: “Cô tìm em có chuyện gì không?”
“Không có chuyện gì thì không thể tìm cậu sao?” Từ Chỉ Tích mỉm cười hời hợt hỏi ngược lại.
“Tất nhiên có thể.” Trần Giang Hà gật đầu, nói: “Lúc đầu em định chiều nay mời cô đi mua sắm, đi ăn, xem phim, bây giờ cô đã chủ động tim em, thì tiện thể dời lịch trình về trước một chút.”
“Xem ra lịch trình của Trần tổng được sắp xếp rất dày đặc.” Từ Chỉ Tích nói.
“Còn phải nói, khi bận rộn còn tạm ổn, hơi rảnh một chút, sẽ có rất nhiều cô gái đến xếp hàng tìm em hẹn hò, phiền chết.” Trần Giang Hà lắc đầu than thở.
“Vô lại.” Từ Chỉ Tích giơ tay lên đấm anh, sau đó lại vứt anh bước đến của cầu thang, giọng điệu lại dịu dàng: “Nói gì đó nghiêm túc đi.”
“Ơ, cô nói đi.” Trần Giang Hà tựa lưng vào tay vịn cầu thang, trạng thái rất thả lỏng nhìn Từ Chỉ Tích.
“Điều kiện kinh tế năm nay không tốt, tình hình đi làm của sinh viên tốt nghiệp tương đối nghiêm khắc, viện trưởng đã đặc biệt tìm tôi nói chuyện, bảo tôi gọi điện cho Trần tổng, ra chút sức tuyển dụng của trường.” Từ Chỉ Tích nói.
“Việc này dễ xử lý.”
Trần Giang Hà cười ha hả nói: “Hiện tại dưới tay em có vài hạng mục cũng cần tuyển dụng nhiều nhân viên, đầu óc nhạy bén, có thể chịu được vất vả, sắp xếp vào Light Chaser của em trở thành thực tập sinh, xuất sắc hơn người, nhanh chóng làm giàu thì vào công ty kinh doanh bất động sản, dáng người xinh đẹp, thì…”
“Thì làm gì?” Từ Chỉ Tích truy hỏi.
“Em chuẩn bị thu mua khách sạn một hoặc hai sao để tổ chức những bữa tiệc kinh doanh cấp cao, từ đón khách đến phục vụ phòng, yêu cầu trình độ học vấn thấp nhất là bằng đại học.” Trần Giang Hà thành thật trả lời.
“Mưu đồ của cậu không nhỏ.” Từ Chỉ Tích khẽ mắng.
Trần Giang Hà mỉm cười lắc đầu: “Có một số việc, hoặc là không làm, hoặc là đã làm thì phải đứng đầu ngành.”
Hiện tại quy mô kinh doanh của Light Chaser đang hát vang tiến mạnh, công ty kinh doanh bất động sản Tưởng Gia cũng đang mở rộng với tốc độ cứ 5 ngày lại có một chi nhánh được trực tiếp kinh doanh, đằng sau con đường thuận buồm xuôi gió là muôn vàn thử thách đang rình rập, trong lòng Trần Giang Hà hiểu rõ, vào thời điểm này phải nỗ lực hết mình ở 4 khía cạnh là tiệc kinh doanh, PR đoàn đội, tư pháp công ty và an ninh.
Từ Chỉ Tích nghiêm túc nhìn Trần Giang Hà, anh vẫn đang là sinh viên năm hai mà đã lợi hại như vậy, thật khó để tưởng tượng tương lai anh còn có thể đạt đến tầm cao như thế nào.
Thậm chí bạn thân Đào Hân Nhiên cách đây không lâu cũng không nhịn được khen anh là “Thiên tài kinh doanh”, mỗi một việc làm đều có công danh lợi lộc và mục đích rất mạnh mẽ, nhưng đều có chừng mực đi trên con đường đúng đắn.
Trần Giang Hà và Từ Chỉ Tích nhìn nhau, chợt nhớ đến gì đó: “Đúng rồi, viện trưởng muốn em xuất lực tuyển dụng của trường, vậy không cho em phúc lợi gì thì có hơi vô lý phải không?”
Từ Chỉ Tích dịu dàng mỉm cười, đây chính là Trần Giang Hà, tên khốn không lợi không làm: “Viện trưởng đã đặc biệt phê duyệt cho cậu miễn thi cuối kỳ, đạt điểm tối đa các học phần.”
“Hả?” Trần Giang Hà hơi ngạc nhiên, vốn đã chuẩn bị tinh thần vượt qua các học phần giống như hai học kỳ trước, không ngờ sẽ được trực tiếp miễn thi lần này, vả lại còn đạt điểm tối đa các học phần?
Đây là đãi ngộ thần tiên gì vậy?
“Em và Light Chaser của em đã thể hiện xuất sắc như vậy ở tiền tuyến chống thiên tai, cả trường cũng coi như được hưởng một vinh dự, viện trưởng nói muốn giúp cậu giảm bớt khía cạnh học tập, trải qua thương lượng hữu nghị, giảng viên từng học phần thống nhất quyết định cho điểm tối đa.” Từ Chỉ Tích nói.
“Chẳng lẽ chuyện này không có công lao của vợ em sao?” Trần Giang Hà cười hỏi.
“Không có…”
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận