Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 257: Tôi Chỉ Làm Cổ Đông Đầu Tư Mà Thôi

Chương 257: Tôi Chỉ Làm Cổ Đông Đầu Tư Mà Thôi
"Vậy cậu đừng mua máy vi tính xách tay, có máy tính để bàn chơi game sẽ vui hơn." Trần Giang Hà đề nghị.
"Được rồi, nghe lời cậu." Lưu Đống Lương ngoan ngoãn gật đầu, thuận tiện nói: "Máy tính xách tay này nếu như cậu không chê, thì cậu cứ lấy mang tới căn cứ Group Buying Take Away “Light Chaser” dùng đi, tôi ngày hôm qua đi tản bộ một vòng, cảm giác hữu mô hữu dạng, chỉ là thiếu chút thiết bị điện tử."
"Anh em tốt." Trần Giang Hà đứng dậy quàng tay vai Lưu Đống Lương, cười hỏi hắn: "Anh đi bộ đến căn cứ kia của tôi, có phải là lại có ý đồ gì không?"
Lưu Đống Lương gãi đầu một cái, nói: "Tôi có thể có ý đồ gì, chính là lúc đi ngang qua, nhìn thấy Lâm Tư Tề ở bên trong, đi vào ngắm thêm vài lần."
"Hả?" Trần Giang Hà chân mày cau lại.
Lưu Đống Lương cười khẩy nói: "Đừng nhìn tôi như vậy, tôi biết cô ấy là món ăn của cậu, mục đích tôi qua căn cứ, chỉ là muốn nghiên cứu địa hình ngắm nhìn các em gái khác thôi."
"Thật giỏi, quyển Carnegie {{ nhược điểm con người}} không có phí công xem." Trần Giang Hà ý vị thâm trường nói.
"Liếm một cô gái là liếm chó, liếm một nhóm cô gái mà nói, các cô ấy đều là lốp xe dư của tôi, đây mới là con đường đàn ông trưởng thành nên đi." Lưu Đống Lương nói.
Trần Giang Hà nhìn chằm chằm Lưu Đống Lương, người anh em này tám chín phần mười là bị một người phụ nữ nào đó tổn thương, trên người toàn thân là vết thương nên mới có nhận thức thống khổ như vậy.
Mùa xuân.
Tháng 3.
Sau khi kết thúc kỳ nghỉ đông, học kỳ mới chính thức bắt đầu.
Mấy ngày gần đây, thời tiết ở Quảng Đông nắng chói chang, nhiệt độ duy trì ở mức hai mươi bảy, hai mươi tám độ, không khí đầu hè đang tới.
Mấy em gái ở đại học Long Động đã đổi từ kiểu trang phục mùa đông nặng nề, cồng kềnh sang những chiếc váy ngắn, quần ngắn xinh xắn mát mẻ của mùa hè. Các cô thoải mái để lộ cặp chân trắng nõn được nuôi dưỡng suốt mùa đông ra ngoài, làm cho các nam sinh đi trên đường đều phải ngước nhìn.
Chất lượng nữ sinh của trường đại học Tài chính Quảng Đông cực kỳ tốt. Tùy tiện đi dạo trong sân trường một vòng thôi đã có thể bắt gặp được vài nữ sinh vô cùng xinh đẹp. Tuy rằng chỉ có thể đứng xa ngắm nhìn, không được phép trêu chọc, nhưng mà đúng thật là cảnh đẹp ý vui.
Nếu như to gan một chút, đi tới bắt chuyện, xin QQ, thì phần lớn mấy chị năm hai, năm ba hay là mấy em năm nhất trong sáng chắc chắn sẽ không từ chối.
Đại học chính là như thế, to gan thì chết vì no, nhát gan thì chết vì đói.
Mới vừa tựu trường, cho nên mọi người vẫn còn rất hăng hái đối với việc học, ngay cả Trần Giang Hà và Lưu Đống Lương còn đi học.
Kiến thức ở học kỳ này nặng hơn kiến thức của học kỳ trước nhiều, kiến thức chuyên ngành cũng nhiều hơn. Chương trình học chủ yếu bao gồm: Thị trường Marketing, kinh tế vi mô, quản trị học, cơ sở khoa học kế toán, luật thương mại và môn khiến cho Trần Giang Hà nhức đầu nhất - Toán cao cấp.
Khi học tiết kinh tế vi mô, Trần Giang Hà vừa tỏ vẻ rất chuyên tâm ghi chép, vừa dùng điện thoại trò chuyện vượt biên giới với Thẩm Tòng Nhung.
Sau khi nói chuyện với Thẩm Tòng Nhung một thời gian, Trần Giang Hà quyết định đầu tư thử.
Thẩm Tòng Nhung:
"Giang Hà, tôi và vài người bạn đã tìm vài học trưởng Châu Phi đáng tin cậy làm người đại diện cho website, server mà chúng tôi thành lập ở nước ngoài, không để lại bất kỳ dấu vết gì ở trong nước cả. Sau đó đăng ký một công ty thương mại điện tử vượt biên giới, nơi đăng ký là ở quần đảo Cayman. Có thể giảm được rất nhiều chi phí trong thời gian đầu."
Trần Giang Hà:
"Làm như thế sẽ bớt nguy hiểm hơn rất nhiều. Nhưng mà, nhu cầu tiêu dùng bên Châu Phi cực kỳ thấp, vật phẩm tình thú và chăm sóc sức khỏe e rằng khó mà tiêu thụ được, đã suy nghĩ đến việc thay đổi sang một thị trường khác chưa?"
Thẩm Tòng Nhung:
"Thời gian đầu, thị trường quan trọng nhất vẫn là thị trường Nam Phi, bên đó khá phát triển, nhu cầu tiêu dùng không thua kém mấy quốc gia u Mỹ. Với lại, kỹ thuật sản xuất chế tạo của bên đó vẫn còn kém, mức độ cạnh tranh thấp, đồ dùng tình thú và chăm sóc sức khỏe của chúng ta có lợi nhuận cao, gần như bán một đơn lời một đơn.
Trước kia, bạn gái của cha tôi đã làm như thế, nhập hàng từ trong nước đưa về nước, kiếm đầy bồn đầy bát."
Trần Giang Hà:
"Vậy thì được, tôi sẽ đầu tư vào dự án này. Nhưng mà, tôi sẽ không chuyển hết tiền trong một lần.
Đăng ký công ty ở quần áo Cayman cần số tiền là 50.000 đô la Mỹ, tôi sẽ chuyển cho cậu số tiền này trước."
Thẩm Tòng Nhung:
"Được, người đại diện trên pháp luật của công ty đó là cậu?"
Trần Giang Hà:
"Tôi chỉ làm cổ đông đầu tư mà thôi, không làm người đại diện trên pháp luật, không tham dự vào bộ phận quản lý."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận