Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 119: Tặng Hoa Cho Từ Chỉ Tích

Chương 119: Tặng Hoa Cho Từ Chỉ Tích
Lý Thiên Hải nghênh ngang đi tới trước mặt Trần Giang Hà, thấy anh không nói tiếng nào, anh ta cười, ngón tay cố ý điều chỉnh thẻ nhân viên trước ngực, tự giới thiệu:
"Hiện tại tôi là quản lý bộ phận kinh doanh khu vực Thiên Hà của mua chung Nhu Mễ, trụ sở nằm ở vườn cây Hoa Nam bên kia, cách đây không xa, nếu rảnh thì qua đó uống trà."
Trần Giang Hà gật nhẹ đầu.
Lý Thiên Hải thấy anh gật đầu liền cười nói:
"Tôi vẫn luôn ngưỡng mộ năng lực của cậu, chim khôn biết chọn cây mà đâu, công ty 9527 là một công ty rác rưởi không có tiền đồ, hay là cậu cân nhắc tới việc đi ăn máng khác đi, qua mua chung Nhu Mễ làm việc cho tôi. Với năng lực của cậu, việc kiếm được mấy ngàn tệ, thậm chí là hơn mấy chục ngàn tệ không phải là chuyện khó."
"Người ta nói nhìn người sau khi chia tay để đoán nhân phẩm, cậu mới vừa nhảy đến mua chung Nhu Mễ chưa được bao lâu, mà đã chửi bới công ty cũ như thế, thích hợp à?"
Trần Giang Hà mỉm cười hỏi anh ta.
Lý Thiên Hải nhún vai, nói:
"Chuyện này có là gì, chỉ là công việc mà thôi, ai cho tôi nhiều tiền hơn thì tôi chọn người đó, lựa chọn cống hiến nhiều hơn. Cậu là người thông minh chắc phải hiểu điều này."
"Tôi hiểu, gió chiều nào ngã theo chiều đó."
Trần Giang Hà cười, lập tức chuyển giọng nói:
"Mấy ngày qua, một vài thương gia vốn đã thương lượng xong ở bên này đột nhiên thi nhau bội ước, sau đó hợp tác với mua chung Nhu Mễ, quản lý Lý chắc là đã tốn không ít công sức nhỉ?"
"Ha ha, chuyện cạnh tranh bình thường giữa các công ty mà thôi, cậu sẽ không trách tôi chứ?"
Lý Thiên Hải cười nói.
"Đương nhiên sx không."
Trần Giang Hà nhếch miệng cười, nói:
"Việc mà tôi thích nhất đó chính là cạnh tranh, cậu cướp tôi một hợp đồng, tôi cướp lại cậu mười hợp đồng. Cậu chỉnh tôi, tôi chỉnh cậu, cực kỳ sảng khoái."
Lý Thiên Hải nghe thấy thế, suýt chút đã không giữ được nụ cười trên mặt.
Anh ta nhớ tới lúc vẫn còn làm việc ở công ty 9527, anh ta lén ăn chặn một hợp đồng của Trần Giang Hà, sau đó đã bị Trần Giang Hà đào đi sáu bản hợp đồng, càng nghĩ càng thấy lỗ, càng nghĩ càng tức.
Nhưng mà, bây giờ cả hai đã đứng ở hai phía khác nhau, dù có bị lỗ như trước kia cũng không cần phải chịu đựng. Trong mắt Lý Thiên Hải, thực lực của mua chung Nhu Mễ nghiền ép thực lực của công ty 9527. Những việc mà lúc trước anh ta thua Trần Giang Hà, bây giờ hoàn toàn có thể trả lại gấp mười lần!
"Trần giang Hà, cậu đừng quá tự tin, tôi sẽ chờ xem."
Lý Thiên Hải quăng cho anh một câu, sau đó dẫn đàn em xoay người rời đi.
Trần Giang Hà đốt một điếu thuốc, nhìn Lý Thiên Hải dần đi xa. Anh nhìn xung quanh, những người trung niên mặc đồ vest đập vào mắt anh, trước ngực bọn họ đeo thẻ nhân viên của mua chung Nhu Mễ.
Những tên giảo hoạt này mới là thành niên nòng cốt của bộ phận kinh doanh khu vực Thiên Hà mua chung Nhu Mễ.
"Làm!"
Trần Giang Hà nói ra một chữ, ánh mắt dần trở nên sắc bén, giống như một con sói đứng ở trong rừng rậm, dùng ánh mắt dữ tợn lặng lẽ theo dõi con mồi.
Một khoảng thời gian sau đó.
Ngày nào Trần Giang Hà cũng tự mình dẫn đội đi chạy nghiệp vụ, chân ướt chân ráo đối chọi với Lý Thiên Hải. Giống như anh đã nói, cậu cướp của tôi một hợp đồng, tôi sẽ cướp lại của cậu mười hợp đồng. Cậu chỉnh tôi, tôi chỉnh lại cậu, xem ai mạnh hơn.
Thứ 7, ngày 3 tháng 11.
Công ty 9527 mở họp như thông lệ, mua chung Nhu Mễ cũng mở họp.
Quản lý thành phố Quảng Đông của mua chung Nhu Mễ - Đàm Thiên Bình là người chủ trì cuộc họp.
Địa điểm tổ chức cuộc họp là bộ phận kinh doanh khu vực Thiên Hà - vườn cây Hoa Nam.
Người tham dự cuộc họp bao gồm tất cả những thành viên nòng cốt của bộ phận kinh doanh.
Năm nay Đàm Thiên Bình vừa mới 30 tuổi, cô khoác lên người bộ đồ vest, búi tóc cao, trên người toát ra sự trưởng thành, già dặn.
Cô lật qua lật lại bảng báo cáo thành tích trong tuần của tất cả các khu vực, cuối cùng dừng mắt ở quán lý bộ phận kinh doanh khu vực Thiên Hà - Lý Thiên Hải.
"Tiểu Hải, nếu tôi nhớ không lầm thì đầu tuần cậu đã vỗ ngực bảo đảm với tôi rằng công trạng tuần này chắc chắn sẽ tăng lên gấp đôi, từ mười lăm hợp đồng tăng lên thành ba mươi hợp đồng, tại sao một tuần trôi qua rồi, thành tích không tăng còn giảm xuống, chỉ có tám hợp đồng?"
Đàm Thiên Bình hỏi.
Lý Thiên Hải nghe thấy thế thì lúng túng sờ mũi, nói:
"Chị Bình, là do đầu tuần tôi không nhìn rõ được tình thế, đánh giá thấp đối thủ, tuần này tôi sẽ tập trung mọi người lại, toàn lực ứng phó, tăng thành tích lên."
Đàm Thiên Bình khẽ gật đầu, nói:
"Tôi nghe nói quản lý bộ phận kinh doanh khu vực Thiên Hà của công ty 9527 chỉ là một sinh viên năm nhất của trường đại học Tài chính Quảng Đông bình thường mà thôi, đội nhóm mà cậu ta dẫn dắt cũng chỉ là những sinh viên làm thêm trong trường học, còn cậu là nghiên cứu sinh, không có lý do gì mà cậu thua cậu ta cả."
"Nhưng mà, sư tử muốn bắt được thỏ con cũng phải dùng toàn lực, cậu phải cố gắng lên."
Đàm Thiên Bình nói tiếp.
"Tôi nhất định sẽ cố gắng gấp bội."
Lý Thiên Hải gật đầu, ánh mắt kiên định, nhưng nội tâm lại không như thế.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận