Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 743: Đó Là Bởi Vì Cô Chưa Gặp Được Tôi

Chương 743: Đó Là Bởi Vì Cô Chưa Gặp Được Tôi
Lâm Tư Tề ngẩng mặt lên, cũng rất nghiêm túc nói : “Em muốn gọi anh là ông chủ cả đời, như vậy thì anh sẽ phải bỏ tiền ra nuôi em cả đời rồi.”
"Tốt thôi."
Trần Giang Hà bị sự ngọt ngào của cô hạ gục “Lát nữa anh sẽ bảo bộ phận tài vụ của công ty giúp em kết toán lương, vị trí công việc của em phải được điều chỉnh.”
Lâm Tư Tề chớp chớp mắt, trong lòng thầm nói : em chính là nhân viên tài vụ lớn nhất của công ty đây.
Trần Giang Hà nói : "Từ giờ trở đi, em cứ chuyên tâm làm bà chủ của anh, không cần quản lý sổ sách của công ty nữa, chỉ cần quản lý kho bạc nhỏ của anh là được rồi."
"Haizz ~" Lâm Tư Tề nhẹ nhàng thở dài, lắc đầu nói : "Em không cần, anh thiên vị em quá thì rất khó ăn nói với bên Từ lão sư và Khương Diệc Xu, tiếp theo có nhiều chuyện anh cũng không dễ sắp xếp."
Trần Giang Hà nhướng mày : "Quan hệ giữa em và Từ lão sư, Khương Diệc Xu đã tốt đến mức độ này rồi sao ?"
"Èm hèm." Lâm Tư Tề ho một tiếng, vốn dĩ cô không có bí mật nào trước mặt ông chủ, nhưng liên quan đến Từ lão sư và Khương Diệc Xu, cô lại có "bí mật không thể nói ra."
Cô thư ký nhỏ không nói, Trần Giang Hà cũng không hỏi nhiều. Dù sao thì ba người bọn họ bí mật liên lạc với nhau, trao đổi riêng tư, thậm chí còn hình thành một mặt trận liên minh thống nhất, đối với anh mà nói chưa hẳn đã là chuyện xấu.
Điều đáng sợ hơn là đến lúc đó có thêm một học muội Dịch, sau đó có khả năng là còn có thêm một Dương Vãn Tình, vốn dĩ vừa hay gộp đủ một bàn chơi mạt chược, nhưng bây giờ sợ là sẽ biến thành một đống hỗn độn.
……
So với năm ngoái, quy mô tuyển dụng mùa xuân và nhu cầu lượng nhân tài của Tập đoàn Giang Hà đã tăng đáng kể trong năm nay.
Mặc dù yêu cầu đối với một số vị trí của bộ phận kỹ thuật đã được nâng cao, phỏng vấn trở nên khó khăn hơn, nhưng nó vẫn còn đà xông lên từ phía sau bắt kịp một số công ty Internet nổi tiếng trong nước và trở thành doanh nghiệp tư nhân mà sinh viên xuất sắc hàng đầu từ các trường đại học danh tiếng và người tìm việc muốn tham gia nhận việc nhất.
Sau đợt tuyển dụng mùa xuân, tiếp theo là nguồn tài trợ cho Series D của Light Chaser trị giá 2,5 tỷ USD vào tháng 3.
Vào tháng 4, số người dùng hoạt động hàng ngày của Lightspeed Payment đã vượt quá 5 triệu người, với mức định giá là 20 tỷ nhân dân tệ.
Số người trực tuyến cùng lúc trên Voice Chat Quả Liêu đã vượt quá 10 triệu người, thời gian sử dụng trung bình của người dùng phát sóng trực tiếp và video ngắn vượt quá 80 phút, chỉ đứng sau QQ của Xí Nga.
Ngày mồng 4 tháng 5, số lượng cửa hàng môi giới bất động sản của Homesick đã vượt quá 1.000, chính thức bắt đầu kế hoạch niêm yết trên thị trường chứng khoán.
"Cậu đặc biệt mời tôi đến căng tin của trường ăn cơm tối vào kỳ nghỉ lễ mồng 1 tháng 5 là vì lo lắng bị các bạn gái nhìn thấy sẽ ghen tuông sao ?"
Tối ngày 4 tháng 5, Trần Giang Hà mời Dương Uyển Oánh đi ăn tối một mình, địa điểm được chọn là căng tin Nam Uyển của Đại học Tài chính Quảng Đông, Dương Uyển Oánh vui vẻ đến điểm hẹn, nhưng không tránh khỏi có chút nghi hoặc.
"Cô nghĩ nhiều rồi."
Trần Giang Hà mỉm cười, mở một lon bia nhỏ đưa cho Dương Uyển Oánh : “Ngày lễ Thanh niên mồng 4 tháng 5, cô không cảm thấy ăn một bữa tối ở trong căng tin trường đại học, nếm thử hương vị của thời gian và hồi tưởng hơi thở của tuổi trẻ là chuyện rất có ý nghĩa sao ? "
"Cái gì mà nếm thử hương vị của thời gian, hồi tưởng hơi thở tuổi trẻ, nói chuyện giống như kiểu cậu rất lớn tuổi rồi vậy."
Dương Uyển Oánh mỉm cười, nhận lấy lon bia sau đó cụng ly với Trần Giang Hà, "Ngày lễ Thanh niên mùng 4 tháng 5, cậu và tôi đều còn trẻ, cheers ~"
Nói xong, cô cạn ly trước để tỏ ý kính trọng, ừng ực ừng ực một hơi uống hết sạch.
Trần Giang Hà trợn trong mắt, "Cô uống hăng như vậy làm gì ?"
Dương Uyển Oánh nhìn xung quanh, mỉm cười đáp : “Ở đây dù sao cũng không có ai quen biết tôi, uống say rồi chắc là cậu cũng sẽ không để mặc tôi không lo. Hiếm khi được tự do không ràng buộc, đương nhiên là phải uống cho thỏa thích rồi. "
"Được, chỉ cần cô vui là được, tôi sẽ quên mình bầu bạn cùng quân tử." Trần Giang Hà hào phóng bày tỏ thái độ.
Dương Uyển Oánh cũng rất khí khái : “Phải nói rõ ràng trước, tôi chưa bao giờ say rượu.”
Trần Giang Hà nói : "Đó là bởi vì cô chưa gặp được tôi."
Dương Uyển Oánh nghe vậy, nhìn anh mỉm cười, rượu gặp tri kỷ ngàn ly ít, hôm nay e là phải không say không về rồi.
"Trần Giang Hà, tôi nói cho cậu biết..."
Uống đến cuối cùng, Dương Uyển Oánh có vẻ say rồi, nhưng lại có vẻ là chưa say. Trần Giang Hà cùng cô đi dạo trong công viên Hồ Trăng, cô đặt tay lên vai Trần Giang Hà như một người anh em, chỉ quản việc của mình nói với anh.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận