Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 581: Anh Là Bị Tài Năng Của Em Hấp Dẫn

Chương 581: Anh Là Bị Tài Năng Của Em Hấp Dẫn
Trung tâm khởi nghiệp thời điểm này so với năm ngoái có thay đổi rất lớn, ngoài cửa cách đó không xa có vài chiếc xe tải vận chuyển hàng hóa của các công ty hậu cần khác nhau đậu xung quanh, rất nhiều sinh viên kiêm chức đang bận rộn đóng gói hàng hóa, điền hóa đơn chuyển phát nhanh, nhân viên ra ra vào vào, nhìn trông vô cùng náo nhiệt.
Cuộc khủng hoảng tài chính tác động rất lớn đối với ngành ngoại thương và nền kinh tế thực, nhưng Tập đoàn Ali của Hàng Châu Mã lại đi ngược dòng mà phất lên, nghiệp vụ thương mại điện tử đón nhận sự tăng trưởng bùng nổ, những mặt hàng tốt giá rẻ trên mạng TB, dần được đông đảo người tiêu dùng ưa thích.
Đây là thời đại tồi tệ nhất, cũng là thời đại hoàn hảo nhất. Trật tự cũ mới thay đổi, bởi vì một hồi nguy cơ đến, tiến triển cực nhanh.
“Phải nghĩ biện pháp trước giúp cô giáo Từ mở mấy cửa hàng trăm triệu đã.”
Trần Giang Hà ánh mắt lóe lên: "Sau đó phải đầu tư vào YY, kiểm tra trước thời đại lưu lượng truy cập. Thời giờ làm thực nghiệp mệt lên mệt xuống mới kiếm được mấy đồng, đời sau mấy người nổi tiếng lên mạng livestream hai năm, tiền đóng thuế các kiểu đã mất mấy tỷ."
Trần Giang Hà chắp hai tay sau lưng, đi loanh quanh trước Trung tâm Khởi nghiệp Sinh viên Đại học như một lão cán bộ, rõ ràng là rất muốn vào gặp cô Từ, nhưng anh lại không vội, nhất quyết muốn lề mề ở bên ngoài một lúc, cũng không biết là xuất phát từ tâm lý gì.
"Này."
Vừa định đi vào, Trần Giang Hà đột nhiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc từ phía sau truyền đến.
Quay đầu nhìn lại, đó lại là Trương Minh Kiệt, bạn học cấp ba của anh.
Bạn học Trương ôm một bó hoa trong tay, mái tóc được chải giống như Châu Nhuận Phát, anh mặc một bộ vest phù hợp, cặp kính cận thị dưới sống mũi sáng như tuyết, rực dưới ánh mặt trời.
"Giang Hà, đã lâu không gặp." Trương Minh Kiệt mỉm cười chào hỏi Trần Giang Hà: "Không ngờ lại gặp được cậu ở đây, thật là trùng hợp."
"Thực sự là có chút trùng hợp." Trần Giang Hà cười tít mắt nhìn anh, hỏi: "Bó hoa này của cậu chắc không phải là tặng cho tôi đấy chứ ?"
Trương Minh Kiệt ngơ ra một lúc, trong lòng thầm nghĩ, cậu ta đúng là không biết khiêm tốn vừa gặp mặt chào hỏi là muốn nhận một bó hoa từ mình, anh giơ tay đẩy kính lên nói: " Cái này là tặng cho bạn gái của tôi."
"Ồ." Trần Giang Hà nở nụ cười, trong lòng thì tức giận muốn chửi bậy, Đại học Sư phạm Hoa Đông có rất nhiều nữ sinh viên, chất lượng rất cao, cậu không nắm bắt cho tốt lại muốn chạy sang Đại học tài chính Quảng Đông chúng tôi tìm kiếm thức ăn. Đúng là đồ chết tiệt !
"Vẫn là Đại học Tài chính Quảng Đông của mấy cậu tốt hơn, rất dễ tìm được tình yêu đích thực." Trương Minh Kiệt cảm khái.
"Vậy sao ?" Trần Giang Hà thầm nghĩ, tiểu tử cậu thật là trẻ người non dạ, Đại học Tài chính không chỉ có nhiều mỹ nhân mà tra nữ cũng rất nhiều, ví dụ như Lý Niệm Đào, thứ mà cậu cho là tình yêu đích thực rất có thể chỉ là chơi đùa mà thôi.
"A Bình."
Trương Minh Kiệt không biết Trần Giang Hà đang nghĩ gì, đôi mắt anh lóe lên, nhìn thấy một cô gái cầm một hộp chuyển phát nhanh bước ra khỏi Trung tâm Khởi nghiệp, anh nhanh chóng gọi tên cô rồi bước nhanh về phía cô.
Cô gái nhìn thấy anh, vẻ mặt có chút hoảng loạn, ánh mắt né tránh : "Anh, sao anh lại đến đây ?"
"Anh đến để gặp em."
Nụ cười trên mặt Trương Minh Kiệt có chút co rút, bởi vì bạn gái của anh Tống Vũ Bình trông có gì đó không ổn. Mấy lần trước khi hẹn hò thuê phòng, trước khi bước vào cửa thì nhìn ngang nhìn dọc, khi bước ra thì người trước người sau cách nhau mấy phút, nói là nếu bị bạn học nhìn thấy thì sẽ rất xấu hổ.
Hai người bọn họ quen biết nhau khi chơi trò Audition, sau khi kết bạn QQ thì trò chuyện rất vui vẻ, tình cảm nhanh chóng phát triển, chưa đến nửa tháng thì đã hẹn nhau ở khách sạn.
Lúc học cấp ba, vận đào hoa của Trương Minh Kiệt cực thịnh, nhưng nó đã suy yếu dần kể từ khi anh vào đại học, không dễ dàng gì mới gặp được Tống Vũ Bình cho nên anh rất trân trọng.
“Anh đến tìm em, sao không nói trước với em một tiếng ?”
Tống Vũ Bình cau mày, ngữ khí có chút khẩn trương nói: "Hôm nay em rất bận, anh về trước đi, chờ em xong việc thì sẽ tìm anh."
Vốn dĩ Trương Minh Kiệt muốn tạo cho Tống Vũ Bình một bất ngờ, nhưng không ngờ rằng cô lại đối xử với anh bằng thái độ như vậy, trong lòng vô cùng thất vọng.
Đang định đưa bó hoa cho cô rồi quay người bỏ đi thì nhìn thấy một chàng trai cao cao gầy gầy trực tiếp đi đến, xuất hiện bên cạnh Tống Vũ Bình, thuận tay vòng qua eo cô, nhìn Trương Minh Kiệt, dùng giọng điệu khiêu khích hỏi: "Em Bình, tên tiểu tử này là ai vậy ?"
"Một người bạn trên mạng quen biết khi chơi game, em không thân với anh ta. " Tống Vũ Bình giải thích.
Trương Minh Kiệt nghe được lời này sắc mặt tái xanh.
"Có chút thú vị."
Trần Giang Hà hóng drama chỉ sợ chuyện không lớn, rất hứng thú đứng một bên xem.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận