Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 572: Có Thể Giúp Em Thoa Sữa Dưỡng Thể Hay Không?

Chương 572: Có Thể Giúp Em Thoa Sữa Dưỡng Thể Hay Không?
Lúc đầu giám đốc Mã định tối nay sẽ tìm hiểu ý định của Trần Giang Hà, nhân lúc Light Chaser đang đứng trên đà phát triển nhanh chóng mà thử can thiệp và Alipay hoặc trực tiếp bỏ vốn thu mua lại Lightspeed Payment để đề phòng rắc rối có thể phát sinh. Nhưng giờ xem ra hai chuyện này đều không dễ nói.
Sau khi kết thúc bữa tối, giám đốc Mã và Trần Giang Hà bắt tay lần nữa trước cửa tòa nhà Kim Mậu rồi đi về phía xe của công ty rời đi cùng với mấy quản lý cấp cao.
“Giám đốc Thái, cậu có tin rằng người trẻ tuổi vừa rồi có khả năng trở thành đối thủ cạnh tranh chủ yếu của chúng ta trong tương lai hay không?”
Trên xe, giám đốc Mã cười ha hả nói chuyện với người đàn ông nho nhã ngồi đối diện.
"Cũng khó nói." Giám đốc Thái mỉm cười, nói tiếp: “Nhưng cậu ta cũng rất giống ông thời trẻ.”
“Thật ra không hề giống.” Giám đốc Mã lắc đầu, cười nói: "Cậu ta lớn lên đẹp trai hơn tôi nhiều."
"Ông chủ, tôi phát hiện anh bố trí thật lớn.”
Trên đường về khách sạn, Lâm Tư Tề nhịn không được mà tán dương Trần Giang Hà.
Cô tham dự toàn bộ bữa tối hôm nay, tuy nhiên chỉ im lặng làm một người dự thính lắng nghe cuộc nói chuyện của ông chủ và giám đốc Mã.
"Nhưng thật ra là giám đốc Mã có tư duy rất lớn."
Trần Giang Hà cười cười, là một trong những nhân vật đứng đầu lĩnh vực internet trong nước, thầy Mã luôn được khen ngợi vì tầm nhìn xa và tư duy kinh doanh tương lai.
Những điều Trần Giang Hà nói trên bàn cơm tối nay thật ra là vì muốn mượn trí tuệ của thầy Mã để ông ta phải nói về những điều đã tính trước, như vậy không những có thể làm đồng minh với ông ta mà còn có thể gây ấn tượng tốt nhằm tạo thêm nhiều không gian và thời gian phát triển một cách nhanh chóng.
Ánh mắt Lâm Tư Tề lấp lóe, nghĩ nghĩ, thành thật nói: “Hai người đều là kỳ tài thương nghiệp.”
Trần Giang Hà nhìn chằm chằm cô gái trong mắt chỉ có mình này, nhịn không được mà đưa tay ôm lấy cô, bình tĩnh nói: :Bây giờ tôi không muốn làm kỳ tài thương nghiệp gì đó, mà chỉ muốn làm một con người trần tục.”
"Người bình thường tham tiền và háo sắc sao?” Lâm Tư Tề cười khanh khách.
"Ừm." Trần Giang Hà gật gật đầu nghĩ thầm, chỉ có em mới hiểu tôi.
Đến khách sạn, sau khi tắm rửa xong, Lâm Tư Tề mang một lọ sữa dưỡng thể đến trước giường rồi cười hì hì hỏi Trần Giang Hà đang nằm trên giường xem tivi: “Ông chủ, có thể giúp em một chuyện hay không?”
"Có thể giúp em thoa sữa dưỡng thể hay không?” Lâm Tư Tề cong mắt đưa ra thỉnh cầu, còn nhỏ giọng giải thích: “Mấy thành phố chúng ta đi gần đây đều có hơi lạnh, không dưỡng da thì rất dễ khô da.”
Nói xong, Lâm Tư Tề mở nắp bình ra đổ một ít sữa dưỡng thể rồi bôi lên chân làm mẫu, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Trần Giang Hà: “Bôi lên da như thế này là được.”
Sau khi tắm xong, Lâm Tư Tề chỉ mặc một chiếc váy ngủ hai dây mỏng làm lộ ra bờ vai và hai bắp đùi xinh đẹp. Lúc bôi sữa dưỡng thể còn duỗi hai chân thẳng tắp trên giường, làn da trắng nõn mịn màng và bóng loáng như cẩm thạch cao cấp, vì vừa tắm xong nên lúc bàn tay thoa lên còn có phần ẩm ướt. Bàn tay lướt từ mu bằng chân thẳng đến bắp chân rồi lên đến đùi, toàn bộ quá trình làm cho người xem thích thú đến mức không muốn buông tay.
Lúc Trần Giang Hà bận rộn, Lâm Tư Tề chăm chú nhìn anh, hàng mi dài cong vút và hai con người trong suốt vừa trong sáng vừa dịu dàng, trên mặt còn có vẻ đỏ ửng nhàn nhạt, không biết là do nhiệt độ trong phòng cao hay do cô thẹn thùng.
"Thứ đồ này phải thoa lên toàn thân sao?”
Trần Giang Hà chỉ bận rộn trong chốc lát, sau đó ngẩng đầu lên hỏi Lâm Tư Tề.
"Phải." Lâm Tư Tề mỉm cười gật đầu, hai tai đưa ra phía sau túm tóc lại, ngón út nhẹ nhàng móc lấy dây cột váy, làm sợi dây khẽ trượt xuống.
Trong khoảng thời gian này, Lâm Tư Tề mang theo đội nhân sự đến các trường đại học ở nhiều thành phố thông báo tuyển dụng nhân tài, tinh thần rất phấn khởi nhưng cơ thể lại nhiều mệt mỏi. Sau khi thoa sữa dưỡng thể xong, cô tựa vào lòng ngực Trần Giang Hà, chưa được bao lâu đã ngủ mất
Sau hơn một tiếng ngồi trên giường, Trần Giang Hà cúi người hôn một cái lên mặt thư ký nhỏ, sau đó đắp chăn cho cô rồi nhẹ nhàng đứng dậy rời đi.
Cô giáo Từ xin nghỉ phép để đến thành phố Thượng Hải, công việc cố vấn đại học lúc rảnh thì rất rảnh mà lúc bận thì bề bộn vô cùng. Hơn nữa bên Trung tâm Khởi nghiệp sinh viên cũng có rất nhiều việc phải xử lý, nên lần này cô chỉ xin nghỉ phép ba ngày, ngày 7 tháng 3 xuất phát, đến ngày 9 phải trở về.
Đối với người sống trong thành phố lớn nhiều năm mà nói, dù là Quảng Đông hay Thượng Hải thì thật ra đều như nhau. Thành phần cấu tạo chủ yếu của thành thị cấp một không gì ngoài phồn hoa náo nhiệt, các tòa nhà cao tầng sừng sững, biển người mênh mông, cửa hàng mua sắm đường phố san sát với những thiết kế phong phú và các loại đồ ăn vặt đường phố từ bắc đến nam tề tựu nơi đây.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận