Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 663: Kêu Trần Phu Nhân Không Tốt Sao?

Chương 663: Kêu Trần Phu Nhân Không Tốt Sao?
Trần Giang Hà hà để điện thoại di động xuống, con mắt có hơi nhíu lại: "Loại chuyện buồn ngủ gặp chiếu manh này hơn phân nửa là hố, còn là hố to.”
Rất nhanh sau đó Trần Giang Hà đã trở lại trụ sở Light Chaser. Lúc anh đi vào văn phòng, quả nhiên trên ghế sô pha có một vị tóc vàng mắt xanh đang ngồi, ông ta trông rất trẻ, ước chừng trên dưới ba mươi tuổi, hai vai rất rộng và vóc dáng cũng rất cao, nếu đứng lên cũng chừng 1m9.
"Xin chào, tôi là Trần Giang Hà.”
Trần Giang Hà tiến lên bắt tay anh ta.
"David Brownlow, cậu có thể gọi tên tiếng Trung của tôi, Lý Đại Lạc.”
Quả thực tiếng phổ thông của Lý Đại Lạc rất lưu loát, thậm chí còn mang khẩu âm phương bắc. Sau khi tự giới thiệu đơn giản, anh ta lấy một tấm danh thiếp ra đưa cho Trần Giang Hà.
Trần Giang Hà nhận lấy xem một chút rồi tiện tay đặt lên bàn làm việc.
Lý Đại Lạc liếc nhìn anh một cái: “Giám đốc Trần, tôi biết thời gian của cậu quý giá, chúng ta đi thẳng vào vấn đề đi.” viptruyenfull.com - ebook truyện dịch giá rẻ
"Có thể." Trần Giang Hà trả lời nhàn nhã, ngồi trên ghế chủ tịch nhìn anh ta với vẻ mặt thành thật.
"Hẳn là giám đốc Trần cũng từng nghe qua công ty Quỹ Vanguard chúng ta, tôi liền cũng không giới thiệu lại, ở đây có ít tài liệu cậu có thể tham khảo một chút."
Lý Đại Lạc đặt tư liệu lên bàn, nói tiếp: “Công ty của chúng tôi cố ts muốn đầu tư vào Voicechat Quả Liêu.”
Trần Giang Hà cầm tài liệu lật ra xe, sau đó cười nhã nhặn từ chối: “Rất xin lỗi, trước mắt Voicechat Quả Liêu không có kế hoạch nhận đầu tư, tạm thời không nhận đầu tư bên ngoài.”
"Trước khi đến đây tôi đã tìm hiểu, giám đốc Trần định đưa ứng dụng Voice chat này ra thị trường quốc tế, nếu không có sự hỗ trợ của nguồn vốn xuyên quốc gia sẽ rất khó thành công." Lý Đại Lạc mỉm cười nói.
Trần Giang Hà buông tư liệu xuống, khoanh tay.
"Thật ra thị trường nước Hoa cũng đủ lớn, Voice chat Hoa Lieu có thể lựa chọn đưa ra sách lược thận trọng, trước tiên đổ bộ vào các nước lân cận, đồng thời tăng thị phần trong nước. Nhưng nếu muốn vượt qua ngọn núi lớn như tập đoàn Penguin thì vô cùng khó khăn." Lý Đại Lạc tiếp tục nói.
Trần Giang Hà gật đầu nhẹ, người ngoại quốc này thật sự không hề đơn giản, mới mấy câu đã chọc trúng chỗ đau, hoặc là trước khi đến là nghiên cứu đầy đủ hoặc anh ta chính là người của tập đoàn Penguin phái tới để dò xét.
"Đương nhiên là tôi không phủ nhận Voice chat Quả Liêu là một phần mềm trò chuyện cực kỳ tuyệt vời bởi vì gần đây tôi cũng đang sử dụng.”
Lý Đại Lạc vừa nói vừa lấy điện thoại của mình ra, còn đưa cho Trần Giang Hà xem ứng dụng Voice Chat Quả Liêu đã tải về.
Trần Giang Hà nhìn nhìn điện thoại của ông ta, thế mà không dùng Iphone mà là Meizu M8, điện thoại thông minh đầu tiên của Trung quốc. Chiếc điện thoài này đã gây ra một làn sóng mua hàng khi vừa được ra mắt
"Thật ra kế hoạch ban đầu của tôi khi làm ứng dụng Voice chat Quả Liêu chủ yếu là hướng về các đối tượng sinh viên trong nước, săn tiện kết bạn trong giới sinh viên, không muốn phát triển lớn mạnh cho nên cũng không có ý định bỏ vốn đầu tư.”
Trần Giang Hà mở miệng cười: "Ngược lại tôi còn muốn đem bán nó đi.”
Lý Đại Lạc nghe nói như thế, có chút ngoài ý muốn ngẩng đầu nhìn anh.
"Nếu Quỹ ngân sách của các người cố ý thu mua thì có có thể ra giá đàm phán.” Trần Giang Hà nói.
"Thu mua..." Lý Đại Lạc suy nghĩ, nói: "Giám đốc Trần ra giá đi.”
Trần Giang Hà nghĩ nghĩ, thẳng thắn nói: "Hôm qua tổng giám đốc bộ phận đầu tư chiến lược của tập đoàn Penguin, Lưu Vệ Mẫn có tìm tôi nói chuyện, họ báo giá hai tỷ, tôi đã không đồng ý.”
"Hai tỷ?" Lý Đại Lạc nhăn mày lại, nhìn vẻ mặt ngay thẳng của Trần Giang Hà trông không giống nói dối hoặc đang khoác lã, nhưng giá mua cao hơn nhiều so với dự kiến vậy mà cậu ta còn đang cân nhắc, điều này cho thấy còn muốn nhiều hơn nữa.
Trần Giang Hà nhìn nhìn Lý Đại Lạc, nói: “Thật ra tôi cũng không cần nhiều, năm tỷ là được.”
Lý Đại Lạc yên lặng trong giây lát. Dựa theo suy đoán của anh ta, hiện tại Voice Chat Quả Liêu cùng lắm đáng giá năm trăm triệu, tập đoàn Penguin ra giá hai tỷ đã là rất cao. Năm tỷ, dùng cách của người Hoa để diễn tả, chính là chém giá.
"Anh có thể trở về suy tính một chút, hoặc xin chỉ thị của ông chủ các người rồi trở lại cho tôi một câu trả lời chắc chắn.”
Trần Giang Hà không có vẻ gì là gấp gáo, cười khoát tay tiễn khách
Không bao lâu sau khi Lý Đại Lạc đi, thư ký nhỏ đi vào văn phòng báo cáo với Trần Giang Hà về việc sắp xếp công việc cho việc âm thầm điều tra nội gián ở bộ phận kỹ thuật và sắp xếp lịch trình cho mấy cuộc họp quan trọng sắp tới.
Từ trước tới nay Trần Giang Hà vẫn luôn không ưa chuyện họp hành, nhất là mấy cuộc họp dài dòng khô khan, lần nào thông báo họp cũng nói có chuyện quan trọng, đến cuối cùng lại phát hiện tất cả đều nói nhảm.
"Em thay anh tham gia đi.” Trần Giang Hà cười nói với Lâm Tư Tề.
Lâm Tư Tề mấp máy môi, nói: "Em đã đi thay anh rất nhiều lần rồi, thậm chí có rất nhiều lãnh đạo tổng giám đốc vừa thấy em đã đùa giỡn gọi em là Trần phu nhân.”
"Kêu Trần phu nhân không tốt sao?” Trần Giang Hà hỏi.
"Rất tốt." Lâm Tư Tề cười khanh khách, còn nói: “Nhưng em chỉ lo mấy người kia gọi quen rồi sau này sẽ tạo ra ảnh hưởng không tốt với anh.”
"Ừm?" Trần Giang Hà kinh ngạc nhìn thư ký nhỏ.
Lâm Tư Tề tiến lại gần hôn anh một cái, cong chân mày nói: “Làm người phải thực dụng, làm việc phải thực tế, đây là ông chủ nhà em dạy, cho nên em phải khiêm tốn một chút.”
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận