Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 186: Bước Tiếp Theo Là Rời Khỏi Công Ty 9527 Và Bắt Đầu Kinh Doanh Riêng?

Chương 186: Bước Tiếp Theo Là Rời Khỏi Công Ty 9527 Và Bắt Đầu Kinh Doanh Riêng?
Nhưng mà, bạn bè cùng phòng đều là những người chơi nhỏ, từ buổi tối bảy tám giờ mở màn đến nửa đêm, thắng thua cũng chỉ là tiền một bữa sáng, trọng tâm là giải trí.
"Tam ca, sao anh lại trở về rồi? Đêm giáng sinh đẹp trời như này, không phải là nên đặt phòng cùng với một cô gái để ăn mừng sao?"
Tôn Thiên giương mắt nhìn Trần Giang Hà mang theo táo đi vào ký túc xá, mỉm cười hỏi một câu.
"Nhiều cô gái lắm, không biết nên mướn phòng với người nào thích hợp hơn, suy nghĩ nửa ngày, vẫn là về ký túc xá ngủ an tâm hơn."
Trần Giang Hà khoe khoang hoàn toàn không cần đánh bản nháp, mấu chốt là vẻ ngoài nghiêm túc của hắn, rất dễ dàng khiến người ta tin là thật.
Tôn Thiên vừa nghe lời này, nụ cười trên mặt cứng đờ, bĩu môi nói: "Lưu ca, Khải ca, Tuấn ca, các anh nghe thử coi, tam ca nói đúng tiếng người không?"
"Không phải."
Lưu Đống Lương với Trương Khải không hẹn mà cùng lắc đầu một cái.
Chỉ có mình Lý Tuấn cười không nói, đi theo Trần Giang Hà lăn lộn lâu như vậy, ít nhiều gì cũng hiểu hắn, tam ca bên người thật sự là không thiếu mỹ nữ.
Quãng thời gian trước, khi căn cứ người săn ánh sáng công khai tuyển dụng nhân viên bán thời gian cho sinh viên, các mỹ nữ từ các trường dạy nghề và cao đẳng lân cận đã đổ xô đến nộp đơn, đa số đều là tới vì Trần Giang Hà.
Trần Giang Hà tuổi còn trẻ, lớn lên đẹp trai, lại có năng lực, thuê một tòa nhà ở trên phố ăn uống dễ thấy, dẫn dắt một đoàn thể gần trăm người, không chỉ cung cấp dịch vụ mua đồ mang đi cho toàn bộ thị trấn đại học Longdong, hơn nữa phạm vi nghiệp lấy tốc độ kinh người được mở rộng ra, đã sớm thanh danh ở bên ngoài rồi.
Then chốt hắn vẫn chỉ là một sinh viên đại học năm nhất, rất nhiều cô gái bị thu hút bởi một người có tiềm năng lớn như vậy.
"Tách tách tách."
Trần Giang Hà vốn định ngồi xuống cùng bạn bè trong phòng chơi mấy ván, khoe khoang, bỗng nhiên tin nhắn QQ lại vang lên, lấy điện thoại di động ra liếc nhìn, là tin nhắn của Tần Thiệu Hải.
Tần Thiệu Hải: "Giang Hà, đêm giáng sinh năm nay, con mẹ nó lạnh."
Trần Giang Hà: "Thời tiết cũng là lạnh bình thường, chủ yếu là trái tim của cậu, cô độc cô quạnh lạnh lẽo?"
Tần Thiệu Hải: "Đúng, quá thảm, nhà khách bên ngoài trường học đều đầy ấp rồi, ký túc xá chúng tôi không có ai nhận được táo, cũng là lên đại học, tại sao lại khác biệt lớn như vậy?"
Trần Giang Hà cười ha ha: "Người với người buồn vui cũng không giống nhau, cậu cho là mình đang lên đại học, nhưng thật ra là tiến vào miếu hòa thượng tu hành..."
Tần Thiệu Hải cảm giác trong ngực trúng một mũi tên, lệ rơi đầy mặt: "Nghe cậu vừa nói như thế, tôi muốn thôi học trở về học lại."
Trần Giang Hà: "Có thể, học lại một năm rồi ghi danh vào trường đại học tài chính Quảng Đông chúng tôi, học trưởng Trần đưa cậu đi bay."
Tần Thiệu Hải: "Phi cái mấy cái, trước đó nói sẽ giới thiệu cho tôi một tiền bối xinh đẹp quyến rũ, hiện tại cũng sắp hết năm rồi, ngay cả cọng lông cũng không có."
Trần Giang Hà: "Học tỷ xinh đẹp quyến rũ không thích hợp với cậu, tôi có quen biết một người phụ nữ ở độ tuổi ngoài ba mươi, cô ấy nói thích sói con, cậu có muốn hẹn hò thử với cô ấy không."
Tần Thiện Hải: "Cmn, có thật không, hai ta lúc còn mặc tã chính là anh em tốt rồi, cậu cũng không thể gạt tôi."
Trần Giang Hà nhìn thấy tin nhắn này, trong lòng hứng khởi, hai chúng ta làm anh em nhiều năm như vậy, tôi làm sao lại lừa gạt cậu được chứ?
Cái cô gái Triệu Hương Ngưng kia, từ khi được điều đến khu vực phía đông Quảng Đông làm giám sát thị trường, cả ngày nhàn rỗi không chuyện gì liền đến căn cứ của tôi mà lắc lư, khiến cho lão tử như có gai ở sau lưng, mỗi ngày giống là đang bị theo dõi vậy, đang rất cần một con chó sói nhỏ đến thu hút sự chú ý của cô ấy đi.
"Tùy cậu thôi, anh em tốt."
Trần Giang Hà cười hắc hắc, thuận tay liền đem QQ của Triệu Hương Ngưng gửi cho Tần Thiệu Hải, cũng tri kỷ mà tặng kèm một bản sao kỹ năng quyến rũ của thiếu nữ, giúp anh em tốt mau chóng đem cô ấy bắt được, chấm dứt hậu hoạn ...
Noel qua đi, sẽ đến tết nguyên đán, kỳ thi cuối kỳ, kỳ nghỉ đông, v.v lần lượt đến.
Các sinh viên đại học cũng bắt đầu bận túi bụi, một số đang khí thế hừng hực mà tập luyện tiết mục cho bữa tiệc, trong khi những người khác đang chăm chỉ học tập và tranh giành chỗ ngồi trong thư viện.
Chỉ có một số ít đồng chí vẫn như xưa, trốn học, ngủ nướng, chơi game, nói chuyện yêu đương, chơi chứng khoán, làm liếm chó.
Bạn học Trần Giang Hà lại có điểm nhảy ra bên ngoài Tam Giới, không ở trong ngũ hành, anh hiện tại không chỉ có vội vàng bỏ vốn đầu tư cổ phiếu hai lần, còn muốn đích thân dẫn dắt đoàn thể cạnh tranh trực tiếp với tập đoàn Nhu Mễ Mua Nhóm kinh doanh đồ ăn mang đi từ các quầy ăn uống ở các làng đại học, những việc sinh viên đại học nên làm, ngoại trừ nói chuyện yêu đương, hắn là một chuyện cũng không làm.
Nhưng mà, tiệc tết nguyên đán có Lâm Tư Tề lo liệu, cố vấn phụ trách kỳ thi cuối kỳ bảo kê và vị trí trợ lý ủy ban đoàn thanh niên làm bùa hộ mệnh, Trần Giang Hà hầu như không cần phải lo lắng gì cả.
"Giang Hà, tiểu tử cậu sống đến mức là thật giỏi, rõ ràng âm thầm ở làng đại học Long Động thành lập một đoàn thể 100 người!"
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận