Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 595: Chỉ Cần Anh Cố Gắng, Tử Thần Tạm Thời Sẽ Không Đuổi Kịp Anh

Chương 595: Chỉ Cần Anh Cố Gắng, Tử Thần Tạm Thời Sẽ Không Đuổi Kịp Anh
Vốn dĩ hai người sẽ không ở cùng một phòng, nhưng những người khác di chuyển nhanh hơn nên bọn họ không còn lựa chọn nào khác.
"Anh gầy đi rất nhiều."
Cuối cùng, Thẩm Nguyệt là người lên tiếng trước.
Lý Tuấn quay đầu nhìn cô, thở dài: “Sức khỏe không được tốt.”
“Anh bị bệnh rồi sao ?” Thẩm Nguyệt quan tâm hỏi.
“Ừ.” Lý Tuấn gật đầu.
“Có nghiêm trọng không ?” Thẩm Nguyệt hỏi tiếp.
“Một chút.” Lý Tuấn mím môi.
“Bệnh gì vậy ?” Thẩm Nguyệt trong lòng run lên, không kìm nổi lòng mà vươn tay ra nắm lấy cổ tay Lý Tuấn : “Anh có thể nói cho em biết được không ? Em vẫn luôn rất lo lắng cho sức khỏe của anh.”
Về tình trạng sức khỏe của Lý Tuấn, Trần Giang Hà đã đề cập đến chuyện này với Thẩm Nguyệt vài ngày trước, kết quả khám sức khỏe sàng lọc của nhân viên không có gì bất thường, nhưng Trần Giang Hà lo lắng tên tiểu tử Lý Tuấn này có gì đó giấu giếm, cho nên tìm cơ hội để Thẩm Nguyệt giúp đỡ thăm dò tin tức.
"Cảm ơn em, thật không ngờ chia tay lâu như vậy rồi mà em vẫn còn quan tâm đến anh."
Lý Tuấn hít một hơi thật sâu và nói: "Anh mắc bệnh bạch cầu tủy xương mãn tính, một căn bệnh mà nếu có tiền thì có thể sống thêm vài năm, không có tiền thì sẽ rất nhanh chết."
Thẩm Nguyệt bỗng nhiên đứng hình, ngơ ngác nhìn Lý Tuấn hồi lâu, sau đó ngay lập tức nhào vào trong lòng anh, ôm lấy anh bắt đầu gào khóc.
Đôi mắt Lý Tuấn cũng đỏ hoe, nhưng anh lại ngẩng đầu lên, đưa tay ra nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài của Thẩm Nguyệt. Cô gái trong tay anh là mối tình đầu của anh, cũng là cô gái mà anh nằm mơ cũng muốn cưới về nhà.
"Lần đó em đề nghị chia tay, anh cũng không dỗ dành em lấy một câu mà liền đồng ý chia tay, có phải là vì căn bệnh này không ?” Thẩm Nguyệt hỏi.
"Đúng vậy." Lý Tuấn gật đầu.
“Sau này anh nói là anh đã tìm được bạn gái mới, có phải là đang lừa em không ?” Thẩm Nguyệt hỏi tiếp.
"Ừ." Lý Tuấn gật đầu.
“Sao anh lại không nói sự thật cho em biết chứ ?”
Thẩm Nguyệt không kìm được mà tiếp tục khóc, hai tay ôm lấy anh khóc rất đau lòng : “Em thực sự rất thích anh, em đưa anh về nhà gặp bố mẹ là bởi vì muốn gả cho anh. Em giận dỗi với anh là bởi vì đã cãi nhau với bố mẹ mấy lần, trong lòng áp lực rất lớn. Em không phải là thực sự muốn chia tay với anh, đồ khốn nạn, không nói sự thật thì thôi đi, cũng không dỗ dành em một chút.”
"Anh xin lỗi."
Lý Tuấn nhẹ nhàng xin lỗi, vốn dĩ là muốn nói anh không muốn liên lụy em, nhưng lời nói như vậy đối với anh mà nói là quá sến súa, không cần thiết phải nói ra.
Thẩm Nguyệt ngẩng đầu lên, lau nước mắt hỏi anh: “Vừa rồi anh nói là bệnh của anh chỉ cần có tiền là có thể tiếp tục sống phải không ?”
“Đúng vậy.” Lý Tuấn giả vờ thoải mái cười nói: “Chỉ cần anh đủ nỗ lực, Tử Thần tạm thời sẽ không đuổi kịp anh.”
“Em sẽ cùng anh nỗ lực.” Thẩm Nguyệt nắm chặt tay anh.
"Không cần." Lý Tuấn lắc đầu: "Anh tự mình có thể làm được."
Con người Lý Tuấn chính là như vậy, trong công việc anh thông minh tài trí, có chút khôn vặt, cũng có hiểu biết lớn. Nhưng trong cuộc sống lại hơi cố chấp, mọi việc đều dựa vào chính mình, không dễ dàng nhờ người khác giúp đỡ, cũng không muốn liên lụy đến những người bên cạnh.
"Không phải em đang thương lượng với anh mà là nói cho anh biết quyết định của em."
Thẩm Nguyệt nghiêm túc nói.
……..
"A Tuấn."
Lúc trời nhá nhem tối, trước khi tắt máy, Trần Giang Hà mở cửa phòng của Lý Tuấn và Thẩm Nguyệt.
"Tam ca."
Lý Tuấn ngẩng đầu lên nhìn anh, trong lòng có chút chột dạ.
Trần Giang Hà từ trong ví lấy ra một tấm thẻ, trực tiếp nhét cho anh : "Cậu cầm lấy tấm thẻ này, bất luận là đi Thượng Hải, thủ đô hay ra nước ngoài chữa bệnh, chi phí thuốc men đều do tôi đảm đương."
"Vẫn còn một chặng đường rất dài phía trước, không có gì quan trọng hơn việc tiếp tục sống."
Trần Giang Hà vỗ vỗ vai anh: “Tôi còn chuẩn bị đưa cậu đến Sở giao dịch chứng khoán Hồng Kông gõ chuông, cậu đừng có cùng tôi chơi trò mất tích giữa chừng đó.”
Nói xong, Trần Giang Hà quay người rời đi, vốn dĩ tối nay muốn đi ăn chung cùng với ký túc xá 711, nhưng cô Từ gọi ăn tối. Anh bước ra khỏi quán Net, mua một bó hoa hồng từ một quán ven đường phía trước cổng trường rồi đi về phía ký túc xá của công nhân viên chức.
Trong bữa ăn, cô Từ đề xuất ý tưởng đầu tư mở một nhà máy và thành lập thương hiệu quần áo của riêng mình, muốn trưng cầu ý kiến ​​​​của Trần Giang Hà.
"Anh thấy rất tốt, năm nay là thời điểm tốt để làm hai việc này".
Trần Giang Hà tán thành ý tưởng của cô Từ. Ở giai đoạn hiện tại, mở cửa hàng trực tuyến bán quần áo có thể dễ dàng kiếm tiền, chỉ cần sẵn sàng mở công cụ quảng cáo trả tiền cho mỗi lần nhấp chuột, bỏ tiền để tạo ra sự cạnh tranh về giá hoặc tìm thêm người để tăng lượt đặt hàng ảo, đều có thể nhận được lợi nhuận lớn.
Tuy nhiên, sự cạnh tranh trong lĩnh vực quần áo cũng rất cao. Với sự xuất hiện liên tục của một số lượng lớn người bán mới, logic kiếm tiền luôn phát sinh sự thay đổi. Chỉ khi kịp thời thay đổi mạch suy nghĩ, dẫn đầu ngành thì mới có thể trổ hết tài năng.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận