Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 87: Đi Theo Tam Ca Lăn Lộn

Chương 87: Đi Theo Tam Ca Lăn Lộn
Lâm Tư Tề cũng đứng dậy, cất bước đi theo sau Trần Giang Hà một đoạn, mãi đến khi anh chuyển hướng đi về phía ký túc xá nam, mới dừng bước lại, nhìn bóng dáng anh, ánh mắt trong suốt như nước, đáy lòng yếu ớt thở dài: "Chẳng phải nói là nữ theo đuổi nam, cách tầng sa sao?"
Trần Giang Hà trở về ký túc xá, bốn người Lưu Đống Lương, Trương Khải, Vương Viễn Bằng và Tôn Thiên đang vây quanh cái bàn nhỏ chơi Đánh Máy Kéo, chỉ có mình Lý Tuấn không ở ký túc xá.
"Lão ngũ đâu?"
Trần Giang Hà nhìn một vòng bài, thuận miệng hỏi.
"Chưa thấy về." Lưu Đống Lương ngẩng đầu ngắm nghía Trần Giang Hà, nói: "Hai cậu đồng thời đi qua đêm, chắc không phải là lén đi thuê phòng sau lưng chúng tôi chứ?"
"Tối hôm qua lão ngũ không quay về ký túc xá?"
Trần Giang Hà nhíu nhíu mày, nghĩ thầm chắc không phải gặp phiền phức gì lúc đang đi sales(1), rồi xảy ra chuyện gì đó chứ?
1. Đi sales: nhân viên kinh doanh đi bán hàng hóa hoặc dịch vụ của công ty cho cá nhân hoặc tổ chức.
Lúc này, Trương Khải nói tiếp: "Đừng lo lắng, lúc chạng vạng tôi đi ăn ở bên phố ẩm thực có gặp cậu ta, mang cặp mắt thâm quầng đi nói chuyện làm ăn với người ta, tôi đi qua bắt chuyện, vậy mà lại không thèm để ý tới tôi, cứ như bị mê muội."
Nghe thấy những lời này của Trương Khải, Trần Giang Hà yên tâm, nhân tiện giảng hòa thay Lý Tuấn: "Có lẽ lúc ấy cậu ta đang nói chuyện hăng say với ông chủ, không chú ý."
Nói thực ra, Trần Giang Hà cũng bị sự năng nổ của Lý Tuấn làm cho cảm phục, sales suốt đêm, đây rõ ràng là dùng mạng để kiếm tiền, nhà tư bản nhìn thấy cũng phải rưng rưng nước mắt.
"Không được, tôi phải đi tìm cậu ta về, sau này còn có rất nhiều việc cần cậu ta chạy vạy giúp tôi, hiện tại liều sống liều chết khiến thân thể mệt đến suy sụp thì còn chơi bời gì nữa?"
Trần Giang Hà suy nghĩ một lát, quyết định đi ra ngoài tìm anh ta, kết quả mới vừa đi chưa được vài bước, liền thấy Lý Tuấn mang đôi mắt thâm quầng, hai chân bước đi chênh vênh giống như đạp trên bông đi ra khỏi cửa thang lầu, đi về phía ký túc xá 414.
"Tam ca!"
Lý Tuấn thấy Trần Giang Hà, nhướng nhướng da mắt, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn.
Lúc này thân thể anh ta đã vô cùng mỏi mệt, đi đường cũng đã thấy tốn sức, nhưng tinh thần lại rất phấn khởi.
Trần Giang Hà chạy lên, đưa tay nâng anh ta dậy, mang theo sự quan tâm trách: "Nhóc thối, chỉ là một công việc làm thêm mà thôi, cậu liều như vậy làm cái lông gà gì."
"Tôi cũng không muốn liều, nhưng nếu không liều thì lấy đâu ra tiền mà kiếm." Lý Tuấn nhếch miệng cười, hỏi Trần Giang Hà: "Tam ca, cậu đoán xem hai ngày nay tôi đã ký kết được bao nhiêu hợp đồng?"
"Thân thể là vốn liếng của cách mạng, ký được nhiều hay ít hợp đồng đều là chuyện thứ yếu, thân thể có việc gì mới là chuyện quan trọng nhất, hiểu chưa?"
Nét mặt Trần Giang Hà rất nghiêm túc.
"Tôi hiểu! Thật ra không cần lo lắng cho thân thể của tôi, tôi rất khỏe. Tuy hiện tại trạng thái của tôi không quá tốt, nhưng thật ra tôi còn rất mạnh khỏe, ngủ một giấc là có thể chạy nhảy lung tung rồi."
Lý Tuấn lắc đầu như chẳng có gì, sau đó cười nói: "Cậu không đoán, vậy tôi liền nói thẳng, tôi ký được mười hợp đồng!"
"Hả?" Trần Giang Hà hơi nhướng mày, tên nhóc cậu là nhân viên kinh doanh thiên tài à, vừa vào nghề chưa đến bốn mươi tám giờ mà đã ký được mười hợp đồng?
Trần Giang Hà vốn tưởng rằng các cán sự ưu tú của đoàn ủy đã là sales rất ghê gớm rồi, không ngờ tới người ghê gớm nhất lại là bạn cùng ký túc xá của mình.
Lý Tuấn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Trần Giang Hà, lấy một xấp hợp đồng từ trong túi xách tay ra đưa cho anh: "Ba hợp đồng bên quầy ẩm thực hằng ngày, bảy hợp đồng bên quầy đồ nướng ăn khuya, mấy ông chủ quầy ăn khuya ai cũng rất nhiệt tình với tôi, nói chuyện cũng dễ nghe, ký hợp đồng lại sảng khoái, suốt đêm nói chuyện làm ăn với bọn họ, đáng giá!"
". . ."
Trần Giang Hà bị mấy lời này của anh ta làm cho sợ hãi, muốn nói lại thôi.
Lý Tuấn xoa xoa mắt, bước nhanh hơn về phía ký túc xá, vừa đi vừa nói chuyện: "Tam ca, tôi buồn ngủ quá, tôi về ký túc xá ngủ, có chuyện gì chờ ngày mai tôi tỉnh ngủ rồi nói sau."
"Đúng rồi, sau này tôi không bày sạp nữa, một lòng làm việc với cậu."
Trước khi Lý Tuấn đi vào ký túc xá, lại quay đầu nói với Trần Giang Hà.
"Đi theo Tam ca lăn lộn, một ngày đói hai bữa, cậu có sợ không?" Trần Giang Hà cười hỏi anh.
"Không sợ!" Lý Tuấn cười trả lời.
"Được, tôi rất thích loại xương cứng như cậu. Ngày mai sẽ kết toán hết toàn bộ tiền lương của mười đơn này cho cậu."
Trần Giang Hà vỗ vỗ vai anh, cười hì hì tỏ thái độ nói.
"Tốt lắm!" Lý Tuấn gật đầu thật mạnh.
"Nhanh đi ngủ đi." Trần Giang Hà thúc giục.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận