Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 422: Lại Gặp Đào Hân Nhiên

Chương 422: Lại Gặp Đào Hân Nhiên
Keng keng keng, keng keng keng, tiếng chuông tan học vang lên.
Trần Giang Hà từ trong bàn học rút ra một chồng giấy A4, nói với Khương Diệc Xu: "Em đợi anh ở đây một lát, anh đi làm chút chuyện, sẽ quay lại sau với em."
"Ồ, được." Khương Diệc Xu gật đầu, đã thấy Trần Giang Hà tiện tay cầm một tờ giấy đưa cho cô: "Cho em xem trước một chút."
Khương Diệc Xu nhận lấy xem, phát hiện là thông báo tuyển dụng, bật cười hỏi: "Cần em giúp một tay không?"
"Không cần, anh sẽ nhanh chóng giải quyết."
Trần Giang Hà lắc đầu, sau đó lấy keo dính, sải bước ra ngoài tìm chỗ dán "Quảng cáo".
Thời đại này, dán thông báo tuyển dụng ở trong trường, là chi phí thấp nhất, hiệu quả tốt nhất, thủ đoạn hay để kết bạn.
Lúc trước anh Mã mới bắt đầu lập nghiệp đã thành lập một góc tiếng anh trong trường học, với danh nghĩa trao đổi học tập, đã thu hút được một nhóm những người xuất sắc, ham học hỏi và có động lực.
Thông báo tuyển chiến hữu của Trần Giang Hà mang tên "Câu lạc bộ thiên tài" để kết bạn với những sinh viên hàng đầu của trường khoa học và công nghệ thông tin bằng cách cung cấp kinh phí để hỗ trợ nghiên cứu và phát triển phần mềm cũng như hỗ trợ các hoạt động khác nhau.
Mục tiêu của anh chủ yếu là hai trường đại học, đại học khoa học và công nghệ Trung Quốc và đại học công nghệ Nam Trung Quốc.
Nếu như tiến triển thuận lợi, Trần Giang Hà hi vọng có thể thông qua lần "Tuyển dụng" này, thành lập một bộ đội kỹ thuật nòng cốt, sau đó hợp tác với tuyển dụng xã hội và tuyển dụng trường học để mở rộng đội ngũ, hai người sẽ xúc tiến lẫn nhau.
"Giải quyết xong, kết thúc công việc."
Trần Giang Hà hài lòng vỗ tay một cái, lúc quay đầu muốn đi tìm Khương Diệc Xu, lại nhìn thấy một người quen có hơn chục bạn nam đeo bảng tên, ánh mắt thẳng tắp nhìn anh.
"Này không phải thật là trùng hợp sao, bạn học Lý Hoằng Văn, cậu mang nhiều người như vậy lại đây, sẽ không phải là nhìn thấy tôi dán thông báo tuyển dụng, không thể chờ đợi được nữa muốn cùng tôi kết giao bạn bè chứ?"
Trần Giang Hà nhìn Lý Hoằng Văn đã nửa năm rồi không gặp, mỉm cười hỏi.
"Thật ngại quá, tôi nhận được báo cáo, có người ở trong sân trường dán quảng cáo, cho nên mang theo nhóm trợ lý giám sát trung tâm sang đây xem thử." Lý Hoằng Văn sắc mặt không thay đổi nói.
"Có lầm không vậy, tôi đây rõ ràng là thông báo tìm bằng hữu, làm gì có quảng cáo vớ vẩn gì đâu."
Trần Giang Hà nhướng mí mắt, thu lại nụ cười, nói: "Cậu học luật, lớn tiếng nói cho tôi biết, kết bạn có vi phạm pháp luật không?"
"Kết bạn không phạm pháp, nhưng cậu ở bên trong sân trường dán loạn quảng cáo, vi phạm nội quy và kỷ luật của trường Đại học Quảng Đông chúng tôi." Lý Hoằng Văn nói.
"Ồ, pháp luật cũng cho phép, nhưng lại vi phạm vào nội quy của trường các cậu, lẽ nào nội quy trường học của các cậu còn lợi hại hơn luật pháp nhà nước?" Trần Giang Hà hỏi ngược lại.
"Kết bạn với dán quảng cáo là hai chuyện khác nhau, mời cậu hiểu cho rõ, không nên cãi chày cãi cối." Lý Hoằng Văn chính trực nói.
Trần Giang Hà biết sinh viên học luật đều rất lợi hại, cũng lười dây dưa với hắn, chỉ những tờ thông báo khác trên tường: "Những thông báo tuyển dụng này, thông báo thất lạc tài sản, thư thổ lộ và những thứ tượng tự thì sao?"
"Cũng là vi phạm kỷ luật, chúng tôi sẽ đem nó xử lý, về phần cậu, phải đi cùng với chúng tôi đến trung tâm quan sát một chuyến." Lý Hoằng Văn nói.
"Cậu nói đi là đi à?"
Trần Giang Hà cũng là người nóng tính, lấy ra một điếu thuốc đốt lên: "Gọi lãnh đạo trường học lại đây nói chuyện với tôi."
Lý Hoằng Văn nghẹn họng, lãnh đạo trường nào lại quan tâm đến chuyện tầm thường như vậy, quay người lại muốn nhờ người gỡ bỏ những thông báo tuyển dụng trên tường này trước.
"Chờ đã."
Trần Giang Hà gọi bọn họ lại, nói: "Các cậu xử lý một lần tôi dán một lần, thậm chí có thể thuê người tới đây dán mỗi ngày, các cậu có nhiều thời gian mỗi ngày đều đến xử lý sao?"
Nghe nói như thế, mọi người đều bất động, đối mặt với một tên vô lại như Trần Giang Hà, tất cả mọi người đều có một loại cảm giác tú tài gặp quân binh, không biện pháp gì bắt hắn.
"Bạn học Trần Giang Hà, sao cậu lại ở đây?"
Hai bên đang giằng co với nhau, lại có một người quen đi tới.
Trần Giang Hà khẽ cau mày, nghĩ thầm khuôn viên trường Đại học Quảng Đông cũng khá lớn, làm sao vòng tròn lại nhỏ như vậy, khắp nơi đều có thể gặp được người quen.
May là vừa nãy không gọi Diệc Xu đi cùng, nếu không hiện tại cũng không biết phải giải thích thế nào.
Lần sau vẫn là ít xuất hiện chút, dùng tiền mướn người là được rồi, Trần Giang Hà trong lòng đưa ra quyết định.
"Chào giáo sư Đào."
Trần Giang Hà còn chưa lên tiếng, Lý Hoằng Văn đã lên tiếng chào hỏi trước.
"Được." Đào Hân Nhiên hướng về phía Lý Hoằng Văn gật đầu, trầm giọng đáp lại, ánh mắt rơi vào trên người Trần Giang Hà.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận