Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 181: Lớp Trưởng, Bóng Đèn Ký Túc Xá Của Tôi Hư Rồi

Chương 181: Lớp Trưởng, Bóng Đèn Ký Túc Xá Của Tôi Hư Rồi
“Nếu như tôi là người góp vốn, tôi sẽ không chút do dự đề nghị ban lãnh đạo cấp cao của công ty cắt đứt hoạt động kinh doanh Nhu Mễ Mua Nhóm, tập trung vào công cụ tìm kiếm và kinh doanh quảng cáo, giữ được giá cổ phiếu và cổ tức, mọi người cùng nhau trải qua một năm phì nhiêu.” Trần Giang Hà nói chuyện gãi đúng chỗ ngứa.
“Cắt đứt hoạt động kinh doanh Nhu Mễ Mua Nhóm sao? Thời gian ngắn tới đây, không thực tế.” Tôn Hạo Lâm lắc đầu.
Triệu Hương Ngưng và Hoàng Thế Hiền cũng cảm thấy chuyện này không thực tế.
Nhưng, Trần Giang Hà lại cười nói: “Công ty lớn làm việc, thường hay trông trước trông sau, công ty nhỏ thì không giống nhau, chúng ta chỉ có một hoạt động kinh doanh, hoặc là dốc toàn lực, hoặc là phá sản, không có lựa chọn nào khác.”
Tôn Hạo Lâm nghe những lời này, cảm thấy thấy thật có ý tứ, cũng có chút đạo lý, nhưng không tỏ thái độ trước tiền mà là cười cười hỏi: “Thằng nhóc như cậu cũng giao dịch chứng khoán sao?”
Trần Giang Hà cũng cười cười trả lời: “Thỉnh thoảng chơi một chút, trọng yếu tham gia.”
Lời nói này của anh rất khiêm tốn, trên thực tế giá thị trường chứng khoán trong giai đoạn này tốt hơn so với tháng 10, tháng 11 ổn định hơn, xu hướng tăng rất tốt, trước khi đóng cửa vào thứ năm, tổng số cổ phần nắm giữ của Trần Giang Hà đã thành công vượt mốc 200 vạn.”
Anh trực tiếp bán ra 100 vạn, dành ra tiền mặt làm huy động vốn lần thứ hai, tiếp tục nắm chắc 100 vạn trong tài khoản.
“Năm nay cổ phiếu thị trường chứng khoán tăng giá, các nhà đầu tư chứng khoán lão luyện cũng kiếm không ít, chút nữa tôi sẽ đưa cho anh một số mã, trở về dựa theo mà mua, đảm bảo anh sẽ kiếm được tiền.”
Tôn Hạo Lâm mặt mày hớn hở khi nói về cổ phiếu, anh ta cũng là một nhà đầu tư chứng khoán lão luyện, bắt đầu giao dịch chứng khoán vào năm 1998, đã kiếm được mấy căn nhà.
“Tôn tổng thuận tiện cũng viết cho tôi vài mãi.” Triệu Hương Ngưng tiếp câu cười tít mắt.
“Được, không thành vấn đề.” Tôn Hạo Lâm gật đầu, lại hỏi Hoàng Thế Hiền: “Lão Hoàng, còn cậu, có chơi cổ phiếu hay không? Nếu như muốn chơi tôi dẫn cậu theo.
“Tôi không chơi.” Hoàng Thế Hiền xua xua tay, nói: “Mới mua nhà, nợ khoản vay, làm không dậy nổi.”
Tôn Hạo Lâm cười một chút, rất nhanh lại vẻ mặt nghiêm túc nói: “Vậy cậu phải cố gắng lên, hiệu suất kinh doanh ba quận Phiên Ngung, Bạch Vân và Lệ Loan tháng này cộng lại còn không bằng một quận Thiên Hà, trụ sở chính bên kia có hỏi đến, tôi cũng không bàn giao tốt.”
“Tôi nhất định cố gắng, nhất định cố gắng.”
Hoàng Thế Hiền mất vẻ mặt vui cười vâng vâng dạ dạ, ngoài miệng nói cố gắng, trong lòng lại vừa chào hỏi người thân Trần Giang Hà, vừa suy nghĩ về đãi ngộ mà Nhu Mễ Mua Nhóm đưa ra.
Nếu không phải Nhu Mễ Mua Nhóm bên kia đưa ra yêu cầu đầu vào khó có thể thực hiện trong thời gian ngắn, hắn đã sớm phủi mông một cái đi.
11 giờ 30, kết thúc cuộc họp kín, lúc Hoàng Thế Hiền bước ra khỏi văn phòng Tổng Giám Đốc, điện thoại trong túi rung lên vài cái.
Là tin nhắn của Lý Thiên Hải gửi.
“Anh Hoàng, bên kia của anh cân nhắc như thế nào, bằng năng lực và thủ đoạn của anh, đối phó với Trần Giang Hà còn không phải dễ như ăn kẹo sao? Hãy loại bỏ cậu ta, hai ta gặp nhau ở Nhu Mễ Mua Nhóm, đồng mưu việc lớn.”
Ở phía đông Quảng Đông, khi nhiệt độ xuống dưới 15 độ, chủ yếu chính là giai đoạn lạnh nhất trong một năm.
Tết dương lịch đang đến, các sinh viên đại học chạy theo mốt không có giăng đèn kết hoa đón chào năm mới, ngược lại đặt một cây thông noel, mua các loại giấy dán Giáng Sinh, khiến đêm Giáng Sinh và không khí lễ Giáng Sinh phương Tây làm vô cùng long trọng.
Dựa theo thông lệ, ngày lễ phương Tây du nhập vào trong nước, bình thường đều sẽ diễn biến thành “Lễ tình nhân”.
vào những ngày đặc biệt này, ngoại sự tăng vọt lượng tiêu thụ tại các cửa hàng trái cây, cửa hàng bán hoa và cửa hàng sản phẩm chất lượng, các khách sạn nhỏ xung quanh khuôn viên trường đại học cũng được hưởng lợi rất nhiều, công việc kinh doanh luôn đông nghẹt, một phòng cũng khó tìm, lửa đạn ngập trời.
“Tam ca, anh quá kỳ, phim tối nay hay quá, gần như là tôi muốn khóc rồi.”
“Tổ chức cho cả lớp cùng nhau xem phim vào đêm Giáng Sinh, xem《Thượng Cam Lĩnh》, cũng chỉ có anh Trần Giang Hà nghĩ ra được.”
“Rất nhiều bạn nữ trong lớp đều đã khóc sau khi xem phim xong còn nói rằng sẽ không bao giờ được đón Giáng Sinh nữa, nước đi này của Tam ca, tôi cho điểm tối đa.”
Đêm Giáng Sinh đó, một số cẩu độc thân ở ký túc xá 414 rất hào hứng, vốn dĩ bọn họ đều định tập thể đến quán cà phê Internet suốt đêm, hết sức trốn tránh không thu trái táo này, đó là đêm Giáng Sinh với vài chú chó không người thương cũng không người yêu.
Không nghĩ đến Trần Giang Hà đặc biệt tổ chức cho cả lớp đến trung tâm hoạt động sinh viên đại học để xem《Thượng Cam Lĩnh》, không khí lễ hội trong lớp Quản trị kinh doanh lớp 1 chợt nguội đi đôi chút.
Thế hệ tuổi trẻ này, đều rất yêu nước.
Trải qua làn sóng thúc đẩy này của Trần Giang Hà, lớp trưởng các lớp khác cũng không cam chịu yên tĩnh, theo xu hướng làm nổi lên xem phim tập thể, các đàn anh đàn chị năm hai năm ba nhìn thấy sự hăng hái yêu nước dâng cao của các sinh viên năm nhất, tiện thể đẩy ra một cuộc so tài tranh luận thanh thế to lớn, mở ra tranh luận kịch liệt về chủ đề “Ưu nhược điểm các lễ hội nước ngoài của sinh viên.”
Đoán chừng bây giờ ông chủ của các khách sạn nhỏ ngoài khuôn viên trường đều đang buồn bực, sao lượng đặt phòng năm nay thấp hơn những năm trước, bọn trẻ nghỉ lễ đều không bắn pháo, hộp số tự động chuyển sang hộp số thủ công?
Bạn bè cùng phòng cậu một câu tôi một câu trò chuyện hăng say, Trần Giang Hà lại nằm trên giường trả lời tin nhắn.
Lâm Tư Tề: Lớp trưởng, bóng đèn ký túc xá của tôi hư rồi, có thể làm phiền cậu đến giúp đổi được không.
Trần Giang Hà: Nếu bóng đèn bị hư có thể thắp nến.
Lâm Tư Tề: Ống nước của ký túc xá của chúng tôi cũng bị tắc…
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận