Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 681: Tôi Giúp Chị Mắng Hắn Ta

Chương 681: Tôi Giúp Chị Mắng Hắn Ta
Dương Vãn Tình thấy biểu tình anh khoe mẽ đạt được tiện nghi, không nhịn được bật cười nói, nhưng ngại vì hiện trường có quá nhiều người quen, vả lại chiếm đa số thế hệ chú bác, lập tức giơ tay che miệng lại.
“Cậu lừa gạt tiền từ cô ấy sao?” Dương Vãn Tình cố tình nhấn mạnh hai từ lừa gạt khi phát âm các từ.
Trần Giang Hà không để bụng bĩu môi: “Vậy là chị đánh giá thấp tôi rồi, cô ấy là người đi làm dưới quyền tôi, ông chủ bảo cô ấy làm cái gì thì làm cái đó, phải dùng tới lừa gạt sao?”
“Đúng không?” Dương Vãn Tình nửa tin nửa ngờ.
Trần Giang Hà lại lần nữa đến gần tai cô nhỏ giọng nói: “Khi Lưu Tử Câm nhậm chức ở Tập Đoàn Vân Thịnh, cũng có qua lại kinh doanh với nhiều ngân hàng trong nước, sau khi nhậm chức Lightspeed Payment đưa cho tôi khoản vay 2 tỷ lãi suất thấp.”
“Chậc chậc.”
Đôi mắt đẹp của Dương Vãn Tình mở to: “Chẳng trách dạo này Trần tổng trông rạng rỡ, càng nhìn càng đẹp trai, hóa ra là nhặt được bảo bối.”
Khoản vay 2 tỷ cũng không phải số tiền nhỏ, bỏ vào bất động sản có thể dễ dàng tận dụng đòn bẩy gấp vài lần, gấp chục lần hoặc thậm chí cao hơn.
Còn Lightspeed Payment của Trần Giang Hà, đó là tài chính internet nóng nhất tạo thời điểm này, 2 tỷ tiền vốn này sẽ đưa vào, vận hành thông qua chứng khoán hóa tài sản, rất có khả năng một đế chế tài chính internet khổng lồ cuối cùng sẽ được tạo ra.
Khiêm tốn, sau này đừng gọi Trần tổng, tỏ ra không thân thiết, gọi tôi đẹp trai là được.”
Dương Vãn Tình mỉm cười không nói.
Một lát sau, mắt cô lóe lên, nhìn về phía cửa phòng khách: “Triệu Huy Hoàng và Triệu Thụy An cùng nhau trở lại.”
Trần Giang Hà cũng liếc nhìn cửa: “Sắc mặt hai cha con đều khó nhìn như vậy, đoán chừng mới vừa cãi nhau, sau đó đưa ra một quyết định khó khăn.”
“Chị Tình, cơ hội hôi của đến rồi.”
“Chó nam nữ.”
Khi Triệu Thụy An tiến vào phòng tiếp khách, ánh mắt lạnh lùng liếc mắt đến vị trí Dương Vãn Tình và Trần Giang Hà, khóe miệng giật giật.
Trần Giang Hà rất rộng lượng mỉm cười đáp lại hắn, sau đó nhỏ giọng nói với Dương Vãn Tình: “Chị Tình, tôi nhìn thấy khẩu hình miệng cậu ấm Triệu, hẳn là đang mắng chị.”
Dương Vãn Tình mặt đầy bình tĩnh, ưỡn thẳng eo: “Mắng thì mắng đi, miệng trên người hắn ta.”
Trần Giang Hà vô thức nhìn cô, bình thường hai người trò chuyện vui vẻ không cảm thấy cô lạnh lùng chút nào, mỗi lần Triệu Thụy An lộ diện một cái, kiểu chủ tịch núi băng từ chối người xa nghìn dặm giới hạn lập tức tràn ngập.
Tại sao là tràn ngập?
Bởi vì lạnh lùng không chỉ nhìn tính tình, còn nhìn hình ảnh, giống như ngọn núi phủ tuyết, hùng vĩ, cao ngất, nhưng chỉ có thể nhìn từ xa không thể trêu đùa.
“Tôi giúp chị mắng hắn ta.”
Trần Giang Hà rút miếng giấy trước mặt Dương Vãn Tình, xoa lòng bàn tay, sau đó vo thành một cục đặt lên bàn, sau khi Triệu Thụy An nhìn thấy, mí mắt chợt giật mấy cái.
Lúc này, ánh mắt Triệu Huy Hoàng đảo quanh mọi người có mặt, lạnh như băng ra dấu tay: “Thấp nhất 7 tỷ, ít hơn một phân tiền cũng không bán.”
9 dự án chất lượng cao, một tòa nhà thương mại, 4 nhà hàng năm sao, 10 tỷ đóng gói bán ra đã là trào nước mắt bán tháo lớn, xuống đến 7 tỷ, trực tiếp đã là một mức giá nhảy vọt.
Tất nhiên 7 tỷ không phải là giá cố định, giống như lời quảng cáo khi bán nhà giá khởi điểm từ 5000 tệ/m2, đến bộ phận rao bán, cơ bản tìm không ra nhà với giá 5000 tệ, phải tăng giá mới có thể mua được.
“Tôi ra giá 7,1 tỷ.”
Vương Chính Quân, Giám Đốc điều hành của Tập Đoàn Thiên Đạt, dẫn đầu trả giá.
Triệu Huy Hoàng cảm kích liếc nhìn ông ta, thời điểm quan trọng này, vẫn là lão Vương đến từ Đông Bắc đáng tin cậy hơn.
Dù ông ta chỉ đơn giản tăng thêm 100 triệu vào mức giá thấp nhất, nhưng vào giây phút nguy nan này một đồng xu cũng làm người anh hùng, tác phong lão Vương xem như rất trọng nghĩa.
“Tôi ra giá 7,2 tỷ.”
Tôn Diệu Băng của Tập Đoàn Thuận Trì nhỉnh hơn Vương Chính Quân một chút.
“Tôi ra giá 8 tỷ.”
Hứa Chí Văn cửa Tập Đoàn Đại Quốc thản nhiên vỗ nhẹ chiếc thắt lưng Hermes ngang hông, khí phách nâng giá lên 8 tỷ, cond mỉm cười bổ sung ba chữ: “Thanh toán đủ.”
Ba chữ thanh toán đủ vừa ra, Vương Chính Quân và Tôn Diệu Băng đều trầm mặc.
Bị ảnh hưởng cuộc khủng hoảng tài chính, các đại gia bất động sản cũng đang gặp khó khăn, dòng tiền trên sổ kế toán của công ty nhìn chung rất căng thẳng, mà Tập Đoàn Đại Quốc là một trong số ít công ty bất động sản đi ngược xu hướng phát triển, mối quan hệ với các ngân hàng lớn giống như một gia đình, làm khởi sự tự nhiên rất có sự tự tin.
Ba ông trùm bất động sản Vương, Tôn, Hứa này trước đây đều là anh em tốt của Triệu Huy Hoàng, nhưng sau khi liên doanh trợ giúp Triệu tổng thất bại trong cuộc chiến giành quyền kiểm soát Tập Đoàn An Hạ, quan hệ xuất hiện vết nứt.
Hôm nay họ nhìn như đến cổ động, thực ra cũng ôm tâm lý hôi của.
Hứa Chí Văn vốn tưởng rằng giá 8 tỷ thanh toán đủ đã mười phần chắc chín, nào ngờ sau khi Dương Vãn Tình và Trần Giang Hà rỉ tai nhau vài câu, ra giá rất dứt khoát: “9,9 tỷ, thanh toán đủ.”
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận