Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 651: Bố Cục Kinh Doanh Trong Mười Năm Tới

Chương 651: Bố Cục Kinh Doanh Trong Mười Năm Tới
"Hẳn là trong trường em được rất nhiều người theo đuổi đúng không?”
Trần Giang Hà nhìn Dịch Thải Vi gần trong gang tấc, anh sáng đèn đường xuyên qua cửa sổ xe chiếu lên gương mặt xinh đẹp trắng như tuyết của cô. Mà nơi ánh ánh đèn hoàn toàn không chiếu tới được chính là chiếc eo mềm mại tinh tế và cặp đùi thon xinh đẹp trắng nõn.
Đàn ông từng trải kiểu gì cũng sẽ khiến cho phụ nữ xinh đẹp cảm thấy đặc biệt hứng thú. Dịch Thải Vi tập múa từ nhỏ, hai chân thẳng tắp, vừa cân xứng vừa mịn màng, mềm mại non nớt tựa như có thể bóp ra nước.
"Ừm." Dịch Thải Vi gật đầu, hồi năm nhất đại học ngày nào cô cũng nhận được rất nhiều lời tỏ tình. Từ khi ca khúc quảng bá của Light Chaser trở thành hit, trong trường ít người theo đuổi hơn nhưng bên ngoài lại có nhiều người hâm mộ tìm tới.
Đương nhiên, điều kỳ quái nhất chính là cô bạn cùng phòng kia, cứ một mực dính lấy cô.
"Tìm bạn trai phải thận trọng." Trần Giang Hà nhắc nhở: "Bây giờ em vẫn còn nhỏ, rất dễ bị ảnh hưởng. Bên cạnh đó, có tìm bạn trai thì nhất định không được tìm người như anh, ngoại trừ vẻ ngoài đẹp trai và có ít tiền trong người thì không được gì nữa.”
Dịch Thải Vi mấp máy môi, nói: "Em chỉ…"
"Ừm?" Trần Giang Hà chau mày: "Em thật sự có gì đó là lạ."
Dịch Thải Vi không ngờ đàn anh lại phản ứng nhanh như vậy, cô cúi đầu, mặt đỏ ửng đưa tay mở cửa xe rồi nói: “Em về đây.”
"Chờ một chút." Trần Giang Hà gọi cô lại.
Dịch Thải Vi xoay người lại.
"Đưa chân qua anh sờ một chút.”
Trần Giang Hà chưa từng để bản thân phải chịu thiệt thòi: “Em đã cưỡng hôn anh trong xe nhiều lần, sờ chân cũng là có qua có lại, không hề quá đáng.”
"Không... Không quá đáng." Mang tai Dịch Thải Vi ửng hồng, quay mặt qua chỗ khác nhìn ra ngoài cửa sổ, lặng lẽ đưa hai chân qua.
"Chân đẹp như vậy rất thích hợp đạp xích lô.”
Trần Giang Hà vuốt ve từ trên xuống dưới một lượt, rất nhanh đã đổ mồ hôi đầy lòng bàn tay, anh hít sâu khoát tay: “Được rồi, em về đi.”
"Ồ." Dễ Thải Vi nhỏ giọng trả lời, mặt đỏ tía tai đẩy cửa xe ra, sau khi xuống xe cúi đầu đi được mấy bước thì dường như nhớ tới gì đó, quay người nói với Trần Giang Hà: “Đàn anh, anh ở đây chờ em một chút nhé em có vật này muốn đưa anh.”
“Được." Trần Giang Hà gật đầu.
Dịch Thải Vi bước nhanh vào nhà trọ, chạy lên lầu, chưa được mấy phút đã trở xuống, thở hồng học đưa cho Trần Giang Hà một bức vẽ.
"Em còn biết vẽ à?” Trần Giang Hà có hơi ngạc nhiên.
Trang phục và bối cảnh trong tác phẩm này vô cùng quen thuộc, là bên dưới cây dong phía ngoài Học viện Thanh nhạc Tinh Hải. Còn nhân vật trong tranh chính là Trần Giang Hà, anh đang ngồi dưới tàng cây, trên tay kẹp một điếu thuốc, tư thái nhàn nhã.
"Mẹ em là giáo sư mỹ thuật, có một khoảng thời gian em đã học với bà.” Dịch Thải Vi trả lời.
"Chẳng trách em vẽ đẹp như vậy, anh rất thích, cảm ơn em.” Trần Giang Hà chân thành nói tiếng cám ơn, phất phất tay: "Trễ lắm rồi, em nhanh về nghỉ ngơi đi, ngủ ngon.”
"Ngủ ngon, đàn anh." Dịch Thải Vi cười ngọt ngào, giọng nói mềm mềm nhẹ nhàng rất dễ nghe.
Trần Giang Hà không nói thêm gì, lái xe quay đầu rời đi.
Ngày thứ hai, buổi tiệc chào đón tân sinh của Học viện Tài chính Quảng đông không có gì bất ngờ đã trở nên rất hot, nhất là tiết mục song ca “Trời cao biển rộng” của thầy Mã và Trần Giang Hà, trở thành tin tức đứng đầu trên rất nhiều trang tin tức truyền thông.
Tất nhiên là loại chuyện tốt này rất được ban lãnh đạo của học viện tài chính hoan nghênh.
Tuy nhiên, có người vui vẻ cũng có người buồn. Sáng sớm, tổng giám đốc bộ phận đầu tư Lưu Vệ Mẫn của tập đoàn Penguin vội vã chạy tới trụ sở Light Chaser hẹn gặp Trần Giang Hà.
"Trần Giang Hà, tháng tám cậu mới cho ra mắt ứng dụng giao tiếp, tháng chín mở công ty điện toán đám mây, giờ lại hợp tác với tập đoàn Ali, rốt cuộc cậu muốn làm cái gì?”
Lưu Vệ Mẫn cau mày, ánh mắt sắc bén nhìn chăm chú Trần Giang Hà, sắc mặt khó coi.
"Giám đốc Lưu, tôi đã cho rằng ông đặc biệt đến để chúc mừng, không ngờ lại đến để hỏi tội?”
Trần Giang Hà giả vờ ngạc nhiên nhìn về phía Lưu Vệ Mẫn: “Tập đoàn Penguin là nhà đầu tư lớn nhất của Light Chaser, công ty tôi phát triển càng nhanh thì lợi ích quý công ty đạt được càng cao, đây chẳng phải là đôi bên đều có lợi hay sao?”
"Tôi biết ông rất thông minh, chuyện này xem ra cũng đúng là đôi bên vẹn toàn.”
Lưu Vệ Mẫn hơi nheo mắt: “Nhưng cậu muốn hai bên đều có lợi thì có vẻ quá lạc quan rồi, có nghĩ tới hai bên đều mất lòng hay không?”
Chân mày Trần Giang Hà giật giật, cũng không vội vã đính chính cho mình.
"Cậu làm ứng dụng Voice Chat đã làm cho Tony vô cùng bất mãn, tôi phải nói tốt giúp cậu rất nhiều mới tạm thời đè xuống được. Bây giờ cậu và tập đoàn Ali lại về cùng phe với nhau, sáng nay Tony đã nổi trận lôi đình trong cuộc họp.” Lưu Vệ Mẫn nói tiếp.
"Chủ tịch Mã thật sự coi trọng tôi."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận