Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 560: Cậu Đang Chuẩn Bị Sinh Con?

Chương 560: Cậu Đang Chuẩn Bị Sinh Con?
Bộp một tiếng, bắp đùi Trần Giang Hà rung động mấy lần, con mắt bỗng nhiên trừng mắt về phía lão Lưu, cái tên này tay mắt lanh lẹ mà từ trên bàn lấy gói thuốc lá, khuôn mặt lộ ra chân chó giống như nụ cười nịnh nọt nụ: "Trần tổng, hút thuốc không?"
"Không hút, cai rồi."
Trần Giang Hà bĩu môi nói.
"Thiệt hay giả vậy?" Lưu Đống Lương có chút không tin, thuốc lá nếu hút quá nhiều sẽ dễ bị nghiện, làm sao có khả năng nói cai liền cai.
"Thật sự." Trần Giang Hà gật đầu.
Lưu Đống Lương thấy anh không giống như là đang nói láo, bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng: "Cậu không phải là đang chuẩn bị có con đấy chứ?"
"Này cũng có thể đoán ra được à?" Trần Giang Hà cười hỏi ngược lại.
"Khá lắm." Lưu Đống Lương mỉm cười: "Một bước dẫn trước, từng bước dẫn trước, cậu thật đúng là người thắng cuộc trong cuộc sống, Giang Hà."
"Quá khen, quá khen rồi." Trần Giang Hà vung tay, liếc nhìn tài khoản cổ phiếu, sau đó chuyển sang công cụ tìm kiếm, tìm kiếm trên baidu: những tư thế cụ thể nào có thể làm tăng khả năng sinh đôi.
Kết quả tìm kiếm đi ra, Trần Giang Hà vô cùng thất vọng, trang đầu tiên tất cả đều là bệnh viện nam khoa ...
"Đùng", "Đùng", "Đùng", bên ngoài cửa ký túc xá có vài tiếng bóng rổ chạm đất, sau đó Tôn Thiên, Trương Khải, Vương Viễn Bằng với Lý Tuấn mặc trang phục thể thao, người đầy mồ hôi bước vào.
Trần Giang Hà liếc mắt nhìn Lý Tuấn, có phần lo âu hỏi: "A Tuấn, sắc mặt của cậu nhìn không ổn lắm, sao tái nhợt vậy?”
"Không có chuyện gì." Lý Tuấn một bên ôm khung giường thở hổn hển, một bên vung tay giải thích: "Chủ yếu là lâu rồi không có vận động, đột nhiên vận động dữ dội một cái, tim đập loạn, nghỉ một lát là tốt rồi."
Trần Giang Hà đứng dậy đi tới trước mặt hắn, đưa tay sờ mồ hôi trên trán của hắn, phát hiện lạnh như băng, không khỏi khẽ nhíu mày, quan tâm nói: "Lần trước cho cậu đi kiểm tra sức khoẻ, cậu có đến bệnh viện không? Kết quả như thế nào?"
"Ngay ngày hôm ấy tôi liền đi bệnh viện rồi, kết quả kiểm tra tất cả bình thường, ngoại trừ axit uric hơi cao, bác sĩ kiến nghị tôi ít uống rượu, ăn ít hải sản và thực phẩm có hàm lượng purine cao." Lý Tuấn nói.
"Vậy thì tốt." Trần Giang Hà thoáng yên tâm, nhưng vẫn cảm thấy có gì đó không ổn.
Lúc này, Tôn Thiên cười đùa vui vẻ nói: "Anh Tuấn, anh đừng không thừa nhận, anh bây giờ tình huống này kỳ thực chính là hư rồi, ban ngày liều mạng làm việc, buổi tối còn liều mạng làm việc, cho dù có bốn viên đại thận cũng không chịu nổi dằn vặt."
Nghe nói như thế, Lý Tuấn gãi đầu một cái, ban ngày làm việc thật ra cũng không tính là mệt mỏi, nhưng buổi tối làm việc thật sự rất mệt, nhưng mà muốn ngừng mà không được.
"Lưu ca, tam ca, các anh mua vé xem Thế Vận Hội Olympic chưa?" Vương Viễn Bằng bỗng nhiên ngắt lời, cười hỏi.
"Chết tiệt, cậu không nói tôi thiếu chút là quên mất."
Lưu Đống Lương kích động lên: "Tôi năm trước còn suy nghĩ đến thủ đô xem cuộc thi vượt rào 110 mét của anh Tường của tôi đây."
Lưu Đống Lương tuy là một trạch nam không hơn không kém , nhưng hắn đối Lưu Tường là chân ái, trước đó mua một cặp đồng hồ điện tử, thường thích thú luyện tập chạy tính giờ, chỉ để đạt được kỷ lục vô địch tốt nhất của anh Tường, 12 giây 88.
"Tôi cũng muốn xem."
Nhắc tới Thế Vận Hội Olympic, Tôn Thiên cũng rất phấn khích, cười hắc hắc nói: "Tôi còn muốn xem Kobe, hắn là thần trong lòng tôi."
Vừa dứt lời, Trương Khải nãy giờ không nói gì đột nhiên nói một câu: "Kobe có gì đáng xem, bóng rổ thì phải xem tiểu Hoàng Đế James."
Tôn Thiên không phục lườm một cái: "Khải ca, anh đây là không hiểu được, Kobe ném rổ đẹp như tranh, James làm được không? con cua bước lên cái giỏ, loảng xoảng ngốc nghếch dừng lại chụp "
"Cậu mới không hiểu, người ta đó là vũ lực cực đẹp, bay ở bên ngoài ném rổ có cái điếu đáng xem, còn phải giết đi vào và bắn trúng khẩu tomahawk phòng thủ để thực hiện cú ném bóng."
Trương Khải vốn là không thích tranh luận với bạn cùng phòng, thế nhưng nhắc tới bóng rổ, hắn liền nói nhiều hơn, hắn cùng Tôn Thiên hai người, một người là fan cuồng nhiệt của Kobe, người còn lại là fan cuồng nhiệt của LeBlanc, nói dóc lên có thể từ giữa trưa nói đến tối.
"Bớt tranh cãi một tí, lúc này Kobe với James là đồng đội."
Trần Giang Hà cười giảng hòa nói: "Mua vé xem hai người bọn họ cùng chơi bóng, vừa có thể thấy được Kobe phiêu dật, có thể cảm thụ được sự bùng nổ của James, đều rất sảng khoái."
"Tam ca, anh thích ngôi sao nào?" Tôn Thiên rất cho Trần Giang Hà mặt mũi, quay đầu hỏi.
"Kobe, James, Diêu Minh, CR, Messi, xếp hạng không theo thứ tự cụ thể." Trần Giang Hà nói một hơi năm ngôi sao, sau đó im lặng bổ sung thêm cô thư ký nhỏ, bởi vì thư ký nhỏ cũng là người đứng đầu trong lòng anh.
"Anh thật bác ái." Tôn Thiên cười nói.
Trần Giang Hà bĩu môi phủ nhận: "Vớ vẩn, tôi đây gọi là chuyên nhất, chỉ cần kỹ thuật đá bóng tốt, tôi đều yêu thích."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận