Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 264: Mang Dì Đi Gặp Nhóm Bạn Gái Của Cháu

Chương 264: Mang Dì Đi Gặp Nhóm Bạn Gái Của Cháu
Lâm Tư Tề quan sát Trịnh Gia Hân, cảm thấy không đúng lắm, ngũ quan của người này hoàn toàn không giống dì Trịnh Lệ Hoa, điểm giống nhau duy nhất đó chính là cái họ, cho nên hỏi lại một câu:
"Là dì họ hả?"
"Ruột."
Trịnh Gia Hân cười, tùy ý quan sát xung quanh, líu lưỡi nói:
"Quy mô của phòng làm việc này lớn thật."
"Ông chủ của chúng cháu đã thuê cả tòa lầu này."
Lâm Tư Tề cười nói, cô vốn dĩ nghĩ rằng lại là một cô gái xinh đẹp khác có mưu đồ giống như Lý Niệm Đào tới đây, không ngờ người tới lại là dì nhỏ của ông chủ.
"Ông chủ?"
Ánh mắt Trịnh Gia Hân lóe sáng, cô vốn nghĩ rằng cháu trai của mình chỉ là làm một công việc nhỏ nhặt nào đó mà thôi, không ngờ đến tận nơi xem, quy mô lại lớn tới thế.
"Vâng, cháu là thư ký của cậu ấy, Lâm Tư Tề."
Lâm Tư Tề nở một nụ cười ngọt ngào:
"Chào dì nhỏ ạ."
Trịnh Gia Hân cười, nhìn Lâm Tư Tề:
"Cháu là bạn gái của Trần Giang Hà?"
Gương mặt của Lâm Tư Tề đỏ bừng lên, nếu như mấy người Lưu Đống Lương, Vương Viễn Bằng không có mặt ở đây, cô sẽ gật đầu thừa nhận, nhưng mà bọn họ có mặt ở đây, cô không thể nói lung tung được.
Trịnh Gia Hân thấy cô đỏ mặt, trong lòng đã hiểu rõ, nhìn Lâm Tư Tề thêm vài lần nữa, không khỏi khâm phục ánh mắt của cháu trai nhà mình, đúng là nhặt được một báu vật.
“Dì nhỏ, sao dì lại đến đây?”
Lúc Trần Giang Hà trở lại Group Buying Take Away “Light Chaser”, Trịnh Gia Hân vừa ăn cơm tối với đám người Lâm Tư Tề xong, đang đứng ở cửa, hình như là cố ý chờ anh.
“Làm sao, dì không thể đến sao?”
Trịnh Gia Hân cất bước đi đến trước mặt Trần Giang Hà, giơ tay sửa sang lại vạt áo lộn xộn cho anh, nói: "Giờ cũng đã lên đến cấp bậc giám đốc rồi, sao mà đến quần áo vẫn chưa mặc được cẩn thận?"
“Có người giúp cháu sửa sang lại, sao cháu còn phải quản nó có loạn hay không chứ?” Trần Giang Hà cười cười, nhìn dì nhỏ nói: “Dì nhỏ, có khi mẹ cháu cũng không săn sóc được như dì.”
“Nếu chị dì nghe nói như thế, sẽ mắng cháu không có lương tâm.”
Trịnh Gia Hân nhướng mày, nói: "Còn chưa trả lời câu hỏi vừa rồi của dì, có phải dì không thể đến tìm cháu không?"
“Có thể đến có thể đến.” Trần Giang Hà không ngừng tỏ thái độ, gãi đầu nói:" Chỉ là đến hơi sớm, cháu còn chưa chuẩn bị xong.”
Nghe được lời này, Trịnh Gia Hân mím môi, sâu kín nói: "Dì thất nghiệp rồi...”
“Không phải còn chưa tốt nghiệp đại học sao?” Trần Giang Hà có chút bất ngờ.
“Nhà máy sản xuất túi xách nơi dì thực tập, toàn bộ bộ phận ngoại thương bị cắt giảm hơn phân nửa, thực tập sinh nhỏ như dì cũng gặp tai ương theo.” Vẻ mặt Trịnh Gia Hân buồn bực.
“À, thì ra là thế.”
Trần Giang Hà bừng tỉnh, sau đó tỏ vẻ không sao cả nói: "Giảm biên chế thì giảm biên chế, chỉ cần không phải nhà máy đóng cửa, ông chủ vô lương tâm mang dì nhỏ của cháu trốn chạy là được.”
“Hả?” Trịnh Gia Hân nhướng mày, đây là cái gì với cái gì vậy, sao ông chủ lại dẫn mình trốn chạy?
Trần Giang Hà nhận thấy động tác nhướng mày của dì có chút nguy hiểm, vội vàng nói sang chuyện khác: "Sau này làm việc cho cháu, đảm bảo dì ăn sung mặc sướng.”
Trịnh Gia Hân gật đầu, nói: "Dì yêu cầu không cao, bao ăn bao ở là được.”
“Ăn ở không thành vấn đề, để cháu đến khu Trung Đại thuê cho dì căn phòng có ba phòng.” Trần Giang Hà nói.
“Tại sao phải đến khu gần Trung Đại, chỗ này không phải có rất nhiều phòng sao?” Trịnh Gia Hân có chút buồn bực.
Trần Giang Hà cười giải thích: “Công việc kinh doanh thương mại điện tử xuyên biên giới của cháu sẽ bắt đầu tại Trung Đại, các thành viên trong nhóm cũng đều tập trung ở thành phố đại học, cháu sẽ sắp xếp cho dì làm việc ở đó để thuận tiện hơn.”
“Ồ.” Trịnh Gia Hân gật đầu, mỉm cười khen anh một câu: “Tên nhóc thối làm việc rất có kết cấu, có chút dáng vẻ của ông chủ rồi.”
“Cái gì gọi là có chút dáng vẻ của ông chủ, rõ ràng chính là ông chủ mà?” Trần Giang Hà sửa lại cách nói sai lầm của dì nhỏ: “Nào, gọi ông chủ nghe cái nào.”
Vừa dứt lời, Trịnh Gia Hân trực tiếp giơ tay lên.
Trần Giang Hà nhanh chóng bỏ chạy, nếu bị dì nhỏ túm lỗ tai, "Thanh danh một đời" của anh sẽ bị hủy.
“Chạy cái gì mà chạy, dì chỉ hù dọa cháu một chút thôi.” Trịnh Gia Hân trừng mắt nhìn Trần Giang Hà, vẫy tay nói: “Quay về.”
“Dì phải hứa với cháu trước, quân tử động khẩu không động thủ.” Trần Giang Hà đứng từ xa đưa ra yêu cầu.
“Được, hứa.” Trịnh Gia Hân gật đầu: “Lại đây, dì còn có chuyện muốn hỏi cháu.”
Lúc này Trần Giang Hà mới cất bước trở lại trước mặt cô.
“Lâm Tư Tề là bạn gái cháu phải không?” Trịnh Gia Hân ghé sát vào người Trần Giang Hà, nhỏ giọng hỏi.
“Vâng.” Trần Giang Hà thẳng thắn thừa nhận, thuận tiện ghé vào tai cô thấp giọng hỏi: “Còn hai người nữa, cháu dẫn dì đi gặp nhé?”
“Hả?”
Trịnh Gia Hân sửng sốt, trước kia cô cho rằng Trần Giang Hà đang khoác lác hoặc là nói đùa thôi, không nghĩ lại là thật, tên nhóc thối thế mà lại tìm ba bạn gái!
“Rất ngạc nhiên sao?”
Trần Giang Hà ngó ngó dì nhỏ, thầm nghĩ trước đó không phải cháu đã thẳng thắn nói với dì rồi sao, vì thế dì còn ở trên giường giáo huấn cháu một trận, bây giờ lại dùng vẻ mặt kinh ngạc này là sao?
Trịnh Gia Hân hít sâu một hơi, nói: "Dẫn dì đi gặp trước, gặp xong sẽ quyết định dùng cách gì xử lí cháu.”
“Được rồi, đi thôi.”
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận